Khai Phá Cổ Mộ - Chương 274: Nhát đao này, gọi là Chém Thần.
Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:41:19
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ Tiểu Hoa!”
“ Tiểu Hoa!”
Chúng mấy lớn tiếng gọi tên Tiểu Hoa, nhưng đáp chỉ là những tiếng “phụt” nặng nề vang lên trong bùn lầy. Cái miệng khổng lồ như vực sâu , ngay khi nuốt chửng hồ ly hoa, liền lập tức chui trở vùng đầm lầy hôi tanh tối tăm, mặc cho chúng gào thét thế nào nó cũng xuất hiện nữa.
“Vừa, … thứ đó là… là con cóc thật ?” Cách Duy Hãn chậm một nhịp, run rẩy hỏi.
ngây dại đầm lầy mắt. Rõ ràng mới vẫn sống động nhảy nhót, mới còn tha thứ cho vì gõ đầu nó, mới còn nhoẻn rạng rỡ… Tiểu Hoa như , một con quái vật khổng lồ, trông giống cóc, nuốt chửng. Ngay khoảnh khắc đó, quên mất cả chạy, đến nước mắt cũng kịp rơi xuống.
Tất cả thật quá đột ngột… quá đau đớn…
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Con hồ ly nhỏ đó vốn thuộc tộc Thiên Hồ, loài bắt về thú giữ mộ, mấy trăm năm giam cầm trong cổ mộ tối tăm thấy ánh mặt trời. Cuối cùng mới tự do… còn kịp hiểu tự do nghĩa là gì… mất mạng.
Lúc , trong đầu là từng mảng ký ức vụn vặt. Dù quen Tiểu Hoa lâu, nhưng sự linh động, nghịch ngợm của nó khắc sâu lòng. Ngay cả câu cảnh cáo tức tối “Không gõ đầu !” lúc cũng đáng yêu đến chua xót. giờ… nó còn nữa. Nó cái miệng khổng lồ nuốt trọn.
“Đồ khốn kiếp, đây! Tao liều mạng với mày!”
Cơn phẫn nộ như thiêu đốt lồng ngực, khiến chỉ hận thể lập tức báo thù cho Tiểu Hoa. Rõ ràng, một con hồ ly nhỏ bé đủ để nhét đầy bụng con quái vật cóc khổng lồ .
Không là nó lời khiêu khích của , thèm ăn. Chỉ “bụp” một tiếng, bọt khí nổi lên. lập tức về nơi phát âm thanh hai con mắt đỏ lòm, to như đèn pha, nổi lên mặt bùn. Rồi nó bật nhảy lên trời.
Một cái mồm dài như hẻm vực Đông Phi x.é to.ạc gương mặt đầy u bướu của nó. Miệng đen ngòm, sâu hun hút!
Một cái miệng như vực sâu vô đáy. Giây tiếp theo, từ trong đó phóng một chiếc lưỡi dài màu hồng nhạt, lao thẳng về phía .
“Rút! Mau rút!” Đó là tiếng của lão Giang.
“Anh Kinh Lam , chạy mau!” Ngân Linh cũng đồng thời hét lớn.
“Go, go, go!” Cách Duy Hãn lớn tiếng chỉ đường rút lui, nâng khẩu s.ú.n.g máy lên, nhưng dám bóp cò.
Khoảng cách giữa và con quái vật quá gần. Một khi nổ súng, tám chín phần mười sẽ b.ắ.n trúng . ba bọn họ… chẳng ai hết.
Lúc vì , quên cả sợ hãi. Mọi thứ như đưa trở ngôi mộ La Sát nghìn tay năm nào. Một giọng âm lạnh vang lên từ sâu trong lòng.
Đi. Báo thù cho Tiểu Hoa. Kết cục của nó phép là như . Cùng lúc , cảm thấy bên hông nóng rát như một thanh sắt nung áp . Là hướng của Trảm Thần. cúi đầu thanh d.a.o gỉ nát , trong tim bỗng trào dâng một luồng nhiệt máu.
Trảm Thần… ngay cả ngươi cũng đang giận ?
Nếu ,… thì cùng chiến đấu!
Tay đặt lên Trảm Thần, ánh mắt khóa chặt con cóc khổng lồ trong đầm lầy: “Hôm nay tao g.i.ế.c mày.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khai-pha-co-mo/chuong-274-nhat-dao-nay-goi-la-chem-than.html.]
nghiến răng phun sáu chữ . Thậm chí cảm giác câu đó , mà là từ tam nhãn Lý Kinh Lam trong giấc mơ vọng đến. Khoảnh khắc tiếp theo, rút Trảm Thần .
Lưỡi d.a.o vốn gỉ sét loang lổ bỗng phát ánh tím rực rỡ. Những mảng gỉ kết d.a.o tự động bong từng mảnh. Lần , ánh sáng tím mạnh gấp trăm . khác với vẻ chính khí trong bàn tay Nữ Oa, ánh sáng khi trong tay ẩn chứa ba phần tà khí.
Ánh sáng tím chói lóa nhuộm nửa thành màu tím. Cùng lúc đó, lưỡi d.a.o nóng đến mức nước mắt rơi xuống. giọt lệ chạm , lập tức hút sạch bốc như thể Trảm Thần thể uống nước mắt và hút máu.
Chẳng mấy chốc, chiếc lưỡi của con cóc b.ắ.n vọt tới ngay mắt . Ngay khi nó định quấn lấy cổ , hề sợ hãi mà vung mạnh Trảm Thần.
“Phụp!”
Theo một nhát c.h.é.m ngang của , lưỡi đao lập tức c.h.é.m đứt đoạn lưỡi tanh hôi thành hai khúc. Cơn đau dữ dội khiến con cóc phát một tiếng rít quái dị. Con súc sinh nổi giận lao tới, nhưng sớm chuẩn , một một đao ngẩng đầu đón gió, xông thẳng lùi.
Chỉ trong thoáng chốc, con cóc nhảy lên đầu , há to cái miệng khổng lồ như vực sâu của nó về phía .
lạnh: “Đợi chính là lúc !”
Trảm Thần trong tay dường như giải phóng sức mạnh mà Nữ Oa Tiểu Tiểu lưu bên trong. Tia sáng tím chói lòa x.é to.ạc khuôn mặt con cóc, như một tia sét tím từ trời giáng xuống, lập tức rạch toạc cái miệng đen ngòm một vết rách kinh hoàng.
Chất lỏng xanh lục đậm đặc phun tung tóe, tỏa mùi thối rữa, hun đến mức suýt nôn . trong lòng đang tràn ngập phẫn nộ, giơ tay lên định c.h.é.m thêm cho nó một nhát nữa.
“Ngưu—!”
Con cóc phát tiếng kêu trầm đục như tiếng bò rống, dùng nửa đoạn lưỡi còn sót quất mạnh , hất cả lẫn đao bay xa. Cả văng xa hai ba mét, Trảm Thần cũng tuột tay lăn xuống đất. Còn nó thì nhân cơ hội trốn trở về đầm lầy, chỉ để một vệt nước b.ắ.n tung lên.
Là do sự dũng của ép lui nó ? Hay là nó cũng cảm nhận cơn phẫn nộ ngút trời trong ?
Trảm Thần mặt đất còn phát ánh sáng nữa. Nhìn món binh khí quỷ dị , chợt nhớ tới ánh mắt của con cóc lúc đó. Con cóc dường như là khi rõ Trảm Thần, mới lựa chọn cuống cuồng bỏ chạy.
Lẽ nào thứ nó e sợ chính là Trảm Thần?
“Anh Kinh Lam lợi hại quá!” Ngân Linh vỗ tay reo hò cho .
Cách Duy Hãn cũng giơ ngón tay cái về phía , tỏ vẻ bằng con mắt khác xưa. Lão Giang thì kinh ngạc sang :
“Lý Kinh Lam, từ khi nào mà con lợi hại như ? Ta sư phụ mà còn .”
Câu hỏi cũng trả lời nổi, chỉ theo bản năng nhặt Trảm Thần lên, định giơ cho xem. Đáng tiếc là trận chiến , nó dường như phong ấn, từng lớp rỉ sét nhanh chóng bò khắp đao. Chẳng mấy chốc, nó biến thành một cục sắt tầm thường, hề bắt mắt.
“Con cóc đó c.h.ế.t ?” Giọng Ngân Linh chút do dự, thậm chí thiếu tự tin:
“Anh Kinh Lam , nhát đao của …”
Đây là câu hỏi mà tất cả chúng đều quan tâm, nhưng kết quả như mong . rõ ràng, tuy rằng tạm thời bức lui nó, nhưng gây tổn thương trí mạng cho nó.
Lão Giang lắc đầu, thở dài: “Vừa chỉ là cho con súc sinh đó khởi động nóng một chút thôi. Muốn g.i.ế.c c.h.ế.t nó, e là đơn giản như !”