Khai Phá Cổ Mộ - Chương 276: Ngân Linh Nhi VS Cóc chúa.
Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:42:12
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cách Duy Hãn quên giải thích:
“Đừng quên, đất đai quanh đây quanh năm ẩm ướt, thông với sông ngầm bên .”
Ngay đó, thấy phần đất phía “ầm ầm” đội lên, phồng thành một gò nhỏ! Trong khí truyền đến một mùi tanh mặn ẩm ướt, cùng với tiếng “xoạt xoạt” đào đất.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Thứ đó… đến !
Khi gò đất còn cách chúng chừng hai ba mét, đồng t.ử của lão Giang co rút , hét lớn: “Tản !”
Để tránh tóm gọn một mẻ, , Ngân Linh, Cách Duy Hãn và lão Giang đồng thời xoay , lao nhanh về bốn hướng đông – tây – nam – bắc để rút lui khẩn cấp.
Giây tiếp theo, vị trí ban đầu của chúng , mặt đất x.é to.ạc , chỉ thấy một cái miệng đen khổng lồ thò khỏi lòng đất. Nếu tránh chậm một chút, e rằng chúng rơi thẳng trong đó . Vẫn là con cóc khổng lồ!
Từng khối u thịt mặt cóc to hơn cả nắm đ.ấ.m của , lưng nó cũng mọc đầy những khối u ghê tởm , trông cứ như khoác lên một lớp khải giáp đen sì.
Thấy nuốt chúng , con cóc thẹn quá hóa giận. Đôi mắt đỏ rực của nó đảo một vòng, khóa chặt mục tiêu . Nó há to miệng, lập tức phun từng cuộn sương mù độc màu đen từ khoang miệng. bịt mũi, lùi về phía . Cách Duy Hãn lập tức giương s.ú.n.g máy, xả nguyên một băng đạn về phía con cóc lớn. Đạn b.ắ.n lên nó phát những tiếng “bốp bốp”, tóe những tia lửa chói mắt.
kỳ quái là, lớp da con cóc như áo giáp, b.ắ.n thủng . Chỉ những khối u ghê tởm đạn xé toạc, b.ắ.n chất dịch màu xanh đen, còn tỏa một mùi hôi thối nồng nặc.
Con cóc lười né tránh, giống như một trái b.o.m độc sống , lao thẳng về phía .
“Hiệu trưởng Cách, dừng !”
Lão Giang lớn tiếng gọi tên Cách Duy Hãn, một mặt bảo ông đừng phí đạn vô ích, mặt khác lo rằng những khối u thịt b.ắ.n vỡ sẽ b.ắ.n độc tố càng khủng khiếp hơn.
Thấy con cóc áp sát, gắng sức rút d.a.o găm , định xông lên ứng chiến. trận chiến , sức lực vắt kiệt!
“Anh Kinh Lam , để em!”
Thấy , Ngân Linh lập tức chắn mặt . Nàng vỗ nhẹ chiếc giỏ tre lớn của , miệng niệm những câu chú cổ xưa, trông như một thiếu nữ vu tộc thần bí. Thoắt cái, một đám côn trùng màu vàng bay vọt khỏi giỏ tre, theo hướng tay cô chỉ, lao về phía con cóc khổng lồ xí đáng sợ .
Con cóc thuận thế há to miệng, nuốt trọn đám côn trùng đó trong. Ngân Linh dường như sớm đoán , nhưng vẫn mắng:
“Cho ngươi cái tật chỉ ăn! Ăn no , đảm bảo ăn c.h.ế.t ngươi!”
Con cóc từ chối bất kỳ con cổ trùng nào bay tới, nhưng đám côn trùng chui cơ thể nó, liền giống như pháo đốt, lốp bốp nhảy loạn bên trong.
Hai luồng khí màu vàng phun từ lỗ mũi con cóc, đôi mắt đỏ như m.á.u của nó cũng dần dần chuyển sang vàng. Nó dường như nhận gì đó , cơ thể đột ngột run lên, chui đầu xuống đất, đào đất chui ngược về phía đầm lầy. Cách Duy Hãn định thả nó như , băng đạn xong liền bắt đầu một lượt xả đạn mới.
bao lâu, con cóc khổng lồ nữa biến mất khỏi tầm mắt của chúng …
Lần đ.á.n.h lén thứ hai cũng tuyên bố thất bại!
Mấy chúng cuối cùng cũng thời gian thở dốc, nhưng thần kinh căng như dây đàn vẫn dám thả lỏng dù chỉ một khắc. Đừng và Ngân Linh, ngay cả lão Giang cũng toát mồ hôi lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khai-pha-co-mo/chuong-276-ngan-linh-nhi-vs-coc-chua.html.]
Bây giờ chúng tiến cũng , lui cũng chẳng xong, còn đề phòng thứ bất cứ lúc nào cũng thể chui lên từ chân đ.á.n.h lén. Cứ kéo dài như , e rằng tinh thần sẽ sụp đổ tiên.
“Vậy bây giờ ? Cứ hao tổn ở đây mãi, cho dù nó tấn công, sớm muộn gì chúng cũng c.h.ế.t đói c.h.ế.t khát!”
Trong đầu chợt hiện hình ảnh bản biến thành một cái xác lạnh lẽo. Lẽ nào những cảnh tượng ảo giác chính là kết cục cuối cùng của chúng ?
Ngân Linh lúc bình tĩnh mỉm , còn dáng vẻ đanh đá thường ngày: “Đừng lo, nghĩ đến từ lâu !”
Hóa , đám cổ trùng mà Linh Nhi thả gọi là “Nhất Trận Yên”. “Nhất Trận Yên” tính công kích quá mạnh, Bạch Miêu mang chúng khỏi Thập Vạn Đại Sơn là vì chúng thể dùng côn trùng tín hiệu để các cổ sư nhận phận lẫn .
Bây giờ thì , một khi con cóc đến gần chúng , những con “Nhất Trận Yên” khác trong giỏ tre của Ngân Linh sẽ cảm ứng vị trí của đồng bạn, truyền phương hướng cho cô.
“ Linh Nhi của chúng khi nào thông minh dữ ?” Lão Giang đùa một câu, dịu bớt bầu khí nặng nề. Ngân Linh trừng mắt ông :
“ đang bảo vệ các đấy, cảm ơn thì thôi, còn dám nhạo bản cô nương!”
Vẫn là dáng vẻ đanh đá, tùy hứng như thường ngày, tựa như khoảnh khắc điềm tĩnh ban nãy chỉ là ảo giác. lúc đang chuyện, con cóc đáng ghét phát động tấn công nữa.
Lần , để tránh chúng phát hiện, nó thậm chí còn che giấu cả tiếng bọt khí, đột ngột áp sát theo tốc độ nhanh như sét đ.á.n.h kịp bịt tai.
Ngân Linh Nhi sớm chuẩn , ngón tay thon dài nhanh chóng chỉ về một chỗ mặt đất: “Chỗ đó động tĩnh!”
“Đến đây, cho mày nếm thử hàng !” Cách Duy Hãn s.ú.n.g máy tổn thương con cóc, liền móc một quả l.ự.u đ.ạ.n từ ba lô ném qua đó. Chỉ một tiếng nổ long trời lở đất, mặt đất thổi tung lên, bụi đất bay mù mịt, đồng thời còn một dòng chất lỏng màu xanh sệt phun trào .
Đáng tiếc là chúng thấy xác con cóc nổ tan tành. hẳn là nó thương nặng.
Lần , con cóc – chúa tể của rừng mê hồn chúng chọc giận . Ngoại trừ lão Giang, nó kết t.ử thù với cả ba chúng .
Tiếp theo đó, Ngân Linh đảm nhận vai trò chỉ huy. Con cóc cam tâm, liên tiếp phát động mấy đ.á.n.h lén nữa, nhưng đều sâu tín hiệu báo , nào thành công. Có điều, con súc sinh cũng rút bài học, mỗi đ.á.n.h lén đến giữa chừng đột ngột đổi hướng, khiến cho l.ự.u đ.ạ.n của Cách Duy Hãn cũng thể ném trúng nó thêm nào nữa.
Lúc , cuộc giao phong của hai bên thể coi là ngang tài ngang sức, ai chiếm ưu thế. Nghĩ rằng con cóc chúng chấn nhiếp, lão Giang bắt đầu dẫn chúng tìm lối , định nhanh chóng rời khỏi rừng mê hồn .
Địa hình đầm lầy vô cùng âm u, lúc hoàng hôn buông xuống, bầu trời đen kịt như mực, đến cả cũng , thể phân biệt phương hướng.
Chúng chỉ thể dò dẫm tìm đường, còn Ngân Linh đảm nhiệm vai trò trinh sát, chú ý động tĩnh của con cóc. Hiện tại, chúng thời gian dây dưa với nó. Mỗi cảm nhận vị trí của con cóc, Ngân Linh liền bảo Cách Duy Hãn b.ắ.n vài phát đạn để dọa lùi đối phương.
Sau một hồi giằng co như , con cóc dường như chọc tức đến phát điên. Trước giờ chỉ nó trêu đùa khác, gì đến lượt khác đùa giỡn nó?
Con cóc khổng lồ phẫn nộ gầm lên như sấm sét cuồn cuộn, tiếng gầm vọng tới từ bốn phương tám hướng, chấn động đến mức lá cây cũng rụng lả tả.
Đáng tiếc là… chúng vẫn thể tìm lối khỏi rừng mê hồn…
Mồ hôi trán lão Giang càng lúc càng nhiều, cuối cùng ông nghĩ đến , hỏi trong “ 36 quyết rời núi lấp biển” phương pháp ứng phó nào ?
ngẩng bầu trời đen kịt như màn đêm, khu rừng âm u âm u , quan tinh, tầm long, vọng khí… chiêu nào cũng dùng .
Một cảm giác quỷ dị dâng lên trong lòng, bỗng mở miệng: “Mọi … phát hiện , ở đây gió?”