Khai Phá Cổ Mộ - Chương 278: Truyền âm nhập mật
Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:43:06
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời khắc cuối cùng, cầm chéo Trảm Thần trong tay!
Đợi đến lúc con cóc lướt sát qua , đột ngột bật nhảy lên, hung hăng cắm chặt Trảm Thần mắt trái của nó.
Trong khoảnh khắc, con cóc khổng lồ phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết, vang vọng khắp từng Mê Hồn, mặt đất như cũng rung chuyển theo. Đồng thời, bộ mắt trái của nó phun một lượng lớn máu, còn là chất dịch xanh đặc quánh, mà là m.á.u tương màu hồng phấn.
Khoảnh khắc đó, thể cũng giống như một đoàn tàu đang lao nhanh húc trúng, nặng nề đập xuống mặt đất, nhưng nhịn mà mừng rỡ. Bởi vì đúng lúc , con cóc đáng c.h.ế.t rõ ràng nổi giận ngút trời, trút bộ cơn thịnh nộ lên , hung hăng trả thù .
điều quái lạ là, nó hề nhân cơ hội tấn công , ngược dường như phát giác điều gì đó, lúc thèm quan tâm mà đầu bỏ chạy!
Bên phía lão Giang, sự giúp đỡ của Cách Duy Hãn, cứu Ngân Linh . Hơn nữa, dường như ông cũng manh mối, kịp giải thích gì, vội vàng giao Ngân Linh cho Cách Duy Hãn chăm sóc, ảnh như gió, lật một cái nhẹ nhàng rơi lên lưng con cóc.
Con cóc ý thức nguy hiểm, điên cuồng giãy giụa, hất văng kẻ nguy hiểm lưng xuống. Thế nhưng tốc độ của lão Giang quá nhanh, chỉ một cái chớp mắt, ông lao đến phần đầu của nó, chỉ “choang” một tiếng, hắc đao khỏi vỏ, lưỡi đao sắc bén chút do dự đ.â.m thẳng mắt của con cóc.
Đau đớn bao trùm , con cóc gào lên, lăn lộn điên cuồng mặt đất, còn lão Giang thì xoay giữa trung, vững vàng đáp đất.
Một dòng m.á.u theo sống đao hắc đao nhỏ xuống mặt đất. Còn con cóc thì dễ chịu như !
Nó gần như phát điên, ngửa mặt lên trời gào thét, phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết kinh thiên động địa, m.á.u tương màu hồng phấn như suối phun ngừng trào khỏi hốc mắt nó. Từ hồng phấn, chuyển sang đỏ tươi, về thậm chí còn thêm một tia màu vàng kỳ quái.
Hai con mắt cuối cùng biến thành hai lỗ huyết động, m.á.u tuôn ào ạt. Theo từng dòng m.á.u phun , tiếng kêu của con cóc nhỏ dần, sức vùng vẫy cũng yếu , cuối cùng “ầm” một tiếng, ngã ập xuống đất.
“Nó c.h.ế.t ?”
Theo con quái vật đổ xuống, rốt cuộc cũng thở phào một , như rút sạch sức lực, cảm thấy nhẹ nhõm tả xiết. và lão Giang cứ như nó giãy giụa suốt nửa canh giờ, cuối cùng nó duỗi chân, chậm rãi còn động tĩnh.
nhịn mà cảm thán: “Sinh vật thành tinh đúng là sức sống thật ngoan cường!”
Liếc về phía Ngân Linh, xác nhận cô , mỉm , vỗ vỗ vai lão Giang, thở dốc : “ Sư phụ, nhược điểm của nó ở mắt ? Nói sớm một chút, chẳng đỡ nhiều việc ?”
Điều kỳ lạ là, giọng của lão Giang cũng đồng thời vang lên: “Đồ , ngờ con ngày càng thông minh, đúng là trò giỏi hơn thầy. Chỉ qua mấy giao thủ mà con nhược điểm của nó ở …”
Lời dứt, hai chúng chằm chằm.
“Cái gì?”
“Không sư phụ ?”
Vậy thì nhắc “mắt” lúc … rốt cuộc là ai?
Trong phút chốc, đầu óc như “ầm” một tiếng nổ tung. và lão Giang đồng loạt về phía Cách Duy Hãn và Ngân Linh .
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Thế nhưng Ngân Linh thì mặt mày lấm lem, dính đầy cát bùn nhầy nhụa, nãy rõ ràng dọa cho sợ hãi đến c.h.ế.t, gì còn tâm trí mà điểm yếu của con cóc?
Còn Cách Duy Hãn thì ? Người xưa nay sùng bái khoa học, ngoài đạn chỉ lựu đạn, nếu mà sớm nhược điểm chí mạng của con cóc ở , e là nổ s.ú.n.g từ lâu , đến lượt chúng . Thế nhưng và lão Giang rõ ràng thấy một giọng .
Không ở hiện trường, sẽ là ai?
lúc hai thầy trò đang trăm mối giải thích , thì Ngân Linh và Cách Duy Hãn cũng bày tỏ rằng, nãy họ dường như thấy một giọng đàn ông nhỏ, mơ hồ, hình như nhắc tới:
“Mắt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khai-pha-co-mo/chuong-278-truyen-am-nhap-mat.html.]
Chỉ là lúc đó tình huống quá khẩn cấp, chẳng kịp nghĩ nhiều, còn tưởng là ảo thính.
Nói như , cả bốn chúng đều thấy, rốt cuộc phát giọng đó là ai?
Chẳng lẽ núi Vũ Ốc cao nhân đang âm thầm chỉ điểm cho chúng ? Là thuần hươu ?
Không, bọn họ là những kẻ giữ núi, với họ, bảo vệ núi Vũ Ốc ngoại địch xâm phạm là sứ mệnh truyền đời. Tất cả những kẻ mạo phạm thần sơn đều là kẻ thù của họ. Với tư cách là kẻ xâm nhập như chúng , họ thể chỉ điểm? Chỉ cần sớm giăng bẫy g.i.ế.c chúng là đại từ đại bi .
Nếu bọn họ, còn thể là ai?
Trước mắt bỗng hiện lên hình ảnh một đội khác ngọn núi , thần sắc lập tức nghiêm . Khi về phía lão Giang, thấy sắc mặt ông cũng càng lúc càng nặng nề, trong lòng lập tức hiểu .
“Sư phụ… giọng đó là Lão Ngũ ? Là Lão Ngũ đang nhắc nhở chúng ?”
Biểu cảm của lão Gia ng trở nên thôi, đoán đúng.
Chúng quen giọng Lão Ngũ cũng là chuyện bình thường. lão Giang thì khác, năm đó ông và Lão Ngũ ở cùng bao nhiêu ngày đêm, dù Lão Ngũ hóa thành tro, ông cũng thể nhận nhầm. Quả nhiên, theo một tiếng thở dài của lão Giang, cuối cùng ông cũng chịu thẳng: “Không sai, chính là Lão Ngũ!”
Nghe , cảnh giác quanh bốn phía, nhưng lão Giang lắc đầu, với : “Đừng nữa, ở đây.”
“Vậy thế nào…” đầy nghi hoặc.
Lão Giang giải thích: “Vừa dùng một tuyệt học gọi là ‘truyền âm nhập mật’. Truyền âm nhập mật, đúng như tên gọi, là thể từ nơi xa, truyền âm thanh thẳng tai của mục tiêu chỉ định.”
“Nghe vẻ lợi hại lắm nha!” sờ sờ tai , lộ vẻ thể tin nổi.
Không ngờ, Cách Duy Hãn và Ngân Linh cũng hứng thú, nhao nhao tiến gần.
“Chú Giang, môn tuyệt học lợi hại quá! Chú dạy cháu , như cháu thể truyền lời cho .”
Ngân Linh hai tay chống cằm, chớp chớp đôi mắt long lanh, hiếm khi tỏ ngoan ngoãn đáng yêu như .
Cách Duy Hãn cũng lấy sổ tay , hai mắt chăm chú lão Giang:
“Ông Giang, nếu ông ngại, cũng học, đứa con ở Mỹ nhớ .”
Mắt thấy hai họ sắp chen khỏi bên cạnh lão Giang, cũng nhích m.ô.n.g lên phía :
“Khoan , con mới là đồ chính tông của sư phụ, dạy thì cũng dạy con chứ.”
Đáng tiếc là lão Giang đập tan ảo tưởng của chúng : “Mấy một hai cứ như thể …”
“Hả? Sư phụ ?”
“Người Trung Quốc ?”
“Hai cùng một môn phái ?”
Ba chúng đồng thanh bày tỏ sự bất mãn, lão Giang ngượng ngùng sờ sờ mũi , :
“Truyền âm nhập mật thần kỳ như mấy đứa tưởng, cũng đơn giản như mấy đứa nghĩ ! Đây là một loại bí thuật dân gian thất truyền, thi triển cần tinh thần lực tuyệt đối, phối hợp với nội tức thúc đẩy, mới thể truyền âm xa. Trong giang hồ, môn bí thuật ít đến mức đếm đầu ngón tay, sư phụ là một trong đó, thể truyền âm xa một ngàn mét.”