Khai Phá Cổ Mộ - Chương 286: Lễ hỏa tế lần thứ hai.
Cập nhật lúc: 2025-12-11 13:31:11
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tế lễ!”
Lần mở miệng là lão Giang. Ông móc từ lớp đất đen mấy mảnh ngọc đưa cho chúng xem. Lúc chúng mới phát hiện, mỗi mảnh ngọc đều khắc những hoa văn kỳ quái, trông giống chữ , nhưng khác với tất cả những loại chữ mà chúng từng thấy, thậm chí cũng giống giáp cốt văn…
Đối mặt với sự nghi hoặc của chúng , lão Giang giải thích:
“Thứ gọi là ngọc chương, là pháp khí dùng để tế tự núi sông của cổ đại. Dựa mà triều Thương thể dùng giáp cốt để bói mà tế lễ, còn cổ Thục quốc thể dùng ngọc chương để tế lễ?”
Chỉ là ngọc thạch quý hiếm, dùng để ghi chép sự kiện thì quá lãng phí, cho nên họ chỉ ghi những đại sự quan trọng nhất mỗi năm lên ngọc chương, đem đốt trong lửa lớn, hy vọng thể truyền đạt lên trời. Cầu xin thượng thiên phù hộ cho họ xua tan tai ương.
khỏi nhớ tới mấy hố xương ở tế đàn đồi Tam Tinh , chẳng lẽ nơi cũng từng cử hành một nghi thức hỏa tế long trọng?
Dùng để trấn áp thứ mà ngay cả Thần Thanh Y cũng kiêng dè?
Hai mắt chấn động, đúng lúc đó Cách Duy Hãn mặt mày nghiêm túc, chậm rãi một câu còn kinh tâm động phách hơn:
“Các bạn, tuy hiểu hết hoa văn ngọc chương, nhưng dù cũng nghiên cứu văn tự vùng Xuyên Thục mấy chục năm , vẫn một chút… Chỉ là nội dung thật sự quá khó tin.”
Cái gì, Cách Duy Hãn thể hiểu những mảnh ngọc chương ?
Trong sự kinh ngạc lẫn hưng phấn của chúng , Cát Duy Hán chậm rãi :
“Mảnh thứ nhất: Chúng đ.á.n.h bại kẻ xâm lược, mặt trời vĩnh viễn phù hộ cổ Thục quốc.”
“Mảnh thứ hai: Vị vu sư c.h.é.m đầu, bảy ngày mở miệng chuyện.”
“Mảnh thứ ba: Nó nguyền rủa cổ Thục quốc bằng lời độc ác nhất! Đồng thời mang đến ôn dịch vô cùng vô tận.”
“Mảnh thứ tư: Người c.h.ế.t, khắp nơi đều là c.h.ế.t vì bệnh…”
“Mảnh thứ năm: Thần Thanh Y đưa một quyết định quan trọng, dẫn dắt chúng đúc thần thụ bằng đồng, dựng tế đàn Tam Tinh để phong ấn nó.”
“Mảnh thứ sáu: Phong ấn thất bại, Thần Thanh Y quyết định tiến về núi Vũ Ốc…”
Phần , Cách Duy Hãn nữa, đa phần chỉ là những lời cầu xin Thần Mặt Trời che chở. chúng nắm một loạt manh mối quan trọng: khi cổ Thục quốc đ.á.n.h bại quân đội nhà Thương, họ rơi một loại nguyền rủa tương tự ôn dịch. Trong suốt nhiều năm đó, Càn Tùng luôn tìm cách mượn sức của chư thần để phong ấn lời nguyền , bảo vệ con dân của .
Trong tình thế thật sự còn cách nào khác, vì muôn dân thiên hạ, Càn Tùng hiến dâng chính bản . Cũng phong ấn cái đầu của tên vu núi Vũ Ốc.
căng thẳng hỏi:
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Cái ‘nó’ nhắc đến trong ngọc chương, chính là thứ vẫn phát tiếng gào đáng sợ ? Nghi lễ hỏa tế ở đây, giống như ngôi miếu nhỏ áo xanh ở lưng núi, là đạo phong ấn thứ hai để trấn áp thứ đó ?”
“Rất khả năng!” Lão Giang nghiêm trọng ngẩng đầu, về phía đỉnh núi xa xa.
Lúc Cách Duy Hãn lên tiếng:
“Bây giờ xuất hiện phong ấn thứ nhất và thứ hai, chừng còn phong ấn thứ ba, thứ tư. Trong xã hội lạc hậu thời đó, rốt cuộc cần bao nhiêu nhân lực vật lực? Người cổ Thục rốt cuộc sợ hãi cái đầu c.h.é.m đến mức nào?”
Đột nhiên, Ngân Linh thò đầu từ phía xuống: “Mấy xong ? Em ở một sợ…”
Lúc , ba chúng ở hố, trong lòng đều cảm thấy nặng nề. Nhiều hố sâu như , nhiều tầng phong ấn như , thứ rốt cuộc đáng sợ đến mức nào? Có lẽ còn kinh khủng hơn tưởng tượng của chúng gấp trăm !
Bỗng nhiên lão Giang như nghĩ điều gì đó, mấy động tác liền nhảy khỏi hố, khi còn quên cướp luôn ống nhòm của Cách Duy Hãn.
“Này! Giang , ông gì , đây là cướp bóc!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khai-pha-co-mo/chuong-286-le-hoa-te-lan-thu-hai.html.]
Sau khi lão Giang rời , trong hố chỉ còn và Cách Duy Hãn. Hai chúng trừng trừng. Để trả thù lão Giang, Cách Duy Hãn bắt xổm xuống ghế cho ông trèo lên.
Danh nghĩa gọi là: tôn sư trọng đạo.
lập tức từ chối: “Ông thầy của , tôn kính cái gì? trẻ hơn ông, theo truyền thống tôn lão ái ấu của dân tộc Trung Hoa, đáng lẽ là giẫm ông mà trèo lên mới đúng.”
“ là Mỹ! Người Mỹ cống hiến cho các .” – Cách Duy Hãn chỉ bộ râu quai nón của .
về khoản đấu khẩu, chúng ai hơn ai, cuối cùng cũng nể tình ông giúp đỡ chúng suốt dọc đường, miễn cưỡng để ông giẫm lên vai trèo lên .
May mà Cách Duy Hãn là t.ử tế, ông tìm lão Giang ngay, mà còn tiện tay kéo lên. Sau khi hai chúng lên , phát hiện bên mép hố chỉ Ngân Linh, liền đồng thanh hỏi:
“Sư phụ ?”
“Giang ?”
Ngân Linh chỉ tay về phía , chúng theo hướng đó, chỉ thấy một bóng đen qua bay nhảy chính là lão Giang!
Ông tay cầm đao đen, dường như đang tìm một điểm cao thuận tiện để quan sát. Chỉ thấy ông cắm đao vách đá, chân đạp mạnh một cái, cả hình vọt lên hơn hai mét.
Tiếp đó mười ngón tay như móc câu, leo trèo như vượn, chỉ vài tiếng “soạt soạt”, lão Giang nhanh nhẹn leo lên sườn dốc cao nhất rìa sơn cốc.
“Giang định gì ?” Cách Duy Hãn lúc cũng còn quan tâm đến ống nhòm nữa, chỉ lão Giang rốt cuộc đang tính toán điều gì.
Nhìn bộ dạng đó, trong lòng giật , lão Giang tiên cướp ống nhòm, chiếm điểm cao, chẳng lẽ là cảnh thung lũng , xem trong những hố tế tự đan xen còn ẩn giấu mật mã gì khác?
Quả nhiên như xác nhận suy đoán của , lão Giang sườn dốc, giơ ống nhòm xuống. Ngay giây , sắc mặt ông biến đổi, gọi tên , ném xuống một sợi dây thừng bảo trèo lên!
“Lý Kinh Lam, mau!”
Lão Giang lượt kéo và Cách Duy Hãn lên , chỉ còn mỗi Ngân Linh phía , lập tức khiến cô bé bất mãn.
Cô chu môi, phồng má, đáng yêu như cá nóc nhỏ gai. cô cũng chen xem náo nhiệt, dù nhảy hố leo núi đều tốn sức, hơn nữa cái sọt tre to phía thật sự quá nặng…
và Cách Duy Hãn nhanh chóng tới bên cạnh lão Giang, ông cũng giải thích, chỉ đưa ống nhòm cho chúng tự . Không ngờ Cách Duy Hãn nhớ tới ân tình lúc nãy cho ông giẫm vai, chủ động để xem .
giơ ống nhòm lên, xuống chân, chỉ thấy những rãnh sâu mà hợp thành một chữ quỷ dị!
, thật sự là chữ!
Từng nét từng nét đều vô cùng vặn vẹo, như từng con giun đang quấn lấy . nhận đó là chữ gì.
Cách Duy Hãn nhận lấy ống nhòm, lập tức hưng phấn :
“Đây là một loại chữ tượng hình, biểu thị cho: Tằm! Đồng thời cũng đại biểu cho: THỤC!”
lập tức hiếu kỳ hỏi: “Một chữ mà thể hai ý nghĩa khác ?”
Cách Duy Hãn mỉm , thâm tàng công dữ danh:
“Khác chỗ nào? Cổ Thục quốc do Càn Tùng sáng lập, chính ông mang tằm đến cho những bộ lạc nguyên thủy, mang đến tơ lụa, để từ đó họ quần áo mặc, tôn nghiêm, cũng quốc gia của riêng .”
“Thế nên, để cảm tạ Càn Tùng, cổ Thục lấy hình dáng con tằm để đặt tên cho quốc gia của .”
Và đó… chính là nguồn gốc của cổ Thục quốc!