Khai Phá Cổ Mộ - Chương 291: Giết người không thấy máu.

Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:52:53
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sắc mặt lão Giang vui giận, ông đặt hai tay lưng, một vòng quanh mấy t.h.i t.h.ể : “Trên cổ bất kỳ vết thương nào, tay chân cũng dấu vết giãy giụa. Là cao thủ tay!”

 

“Tất cả … đều g.i.ế.c trong lúc còn kịp phản ứng.”

 

Nói đến đây, lão Giang khẽ nhíu mày. khẽ kêu một tiếng, mấy cái cổ sạch trơn , nghi hoặc hỏi: “Sư phụ, một đao lấy mạng chẳng là c.ắ.t c.ổ ? Trong sách con đều thế mà.”

 

vết thương của họ…”

 

Vừa , sang lão Giang. Lão Giang lắc đầu, ánh mắt càng lúc càng tối : “Con cởi áo của sáu cái xác , sẽ ngay.”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

chẳng hiểu gì, nhưng vẫn theo lời ông. mở áo vải xanh của t.h.i t.h.ể gần nhất, mở luôn áo của mấy còn . Sau đó, phát hiện bên n.g.ự.c trái mỗi đều một vết thương mảnh, nhỏ… đúng thật là vết đao!

 

Kỳ lạ là khi dùng ngón tay ước lượng kích cỡ vết thương , phát hiện một chuyện kinh . Kích thước vết đâm… giống y hệt với cây đao đen lão Giang mang bên hông.

 

Nghĩ tới đây, nhịn liếc sang eo của lão Giang… Lão Giang dường như lường , đôi mắt chỉ chăm chú vết thương, đang nghĩ gì.

 

Khi phát hiện của cho ông , ông tỏ vẻ ngạc nhiên, chỉ bảo tiếp tục kiểm tra.

 

kiểm tra nữa, phát hiện điều còn kỳ dị hơn dù hung thủ đ.â.m từ n.g.ự.c , nhưng phần n.g.ự.c gần như chảy một giọt m.á.u thừa nào. Máu chảy ồ ạt từ lưng thi thể, khiến mặt áo của sáu trông như ngâm trong nước đỏ tươi.

 

hiểu vì , với lượng m.á.u lớn như thế mà t.h.i t.h.ể hề mùi tanh, ngược còn thoang thoảng mùi t.h.u.ố.c sát trùng lạ. tin, kiểm tra t.h.i t.h.ể khác, và phát hiện cả sáu đều giống đến đáng sợ.

 

giật trừng mắt lão Giang: “Sư phụ sớm phát hiện ạ?”

 

Lão Giang gật đầu.

 

bật thốt: “… đây là loại thuật g.i.ế.c , …”

 

Lão Giang cắt ngang lời , giải thích: “Nếu kẻ g.i.ế.c chọn cắt cổ, hại sẽ phản xạ co giật hơn mười giây mới c.h.ế.t. Mấy cao thủ nhưng thể lực tệ, mười giây đủ để phản kích. Thế mà đại đa còn rút nổi đao c.h.ế.t .”

 

“Vì thế, dám chắc: hung thủ đ.â.m từ khe giữa xương sườn thứ tư bên trái. Cách khiến nạn nhân ngừng thở chỉ trong một giây.”

 

“Phương pháp còn ưu điểm: g.i.ế.c thấy máu! Máu chỉ chảy từ lưng, b.ắ.n lên kẻ tay.”

 

Lão Giang từng câu từng chữ, giọng cao thấp, nhưng mỗi chữ đều rơi trúng tai . Tuy bề ngoài ông vẫn bình tĩnh như mặt hồ gợn sóng, nhưng nhận điều gì đó, khỏi hỏi: “Sư phụ, rõ như ? Nghe cứ như quen thuộc với loại đao pháp quái dị .”

 

Lão Giang trả lời trực tiếp. Ông ngẩng đầu, lộ cái cằm đầy râu ngắn, về xa xăm mà thở dài một .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khai-pha-co-mo/chuong-291-giet-nguoi-khong-thay-mau.html.]

Sau đó, ông rút một điếu t.h.u.ố.c châm lửa, thấp giọng . rõ là với với chính : “Đương nhiên . Vì đây chính là chiêu g.i.ế.c mà ngũ thúc của con giỏi nhất. Con mấy cái xác hề mùi m.á.u tanh ? Vì rắc hải đường phấn.. một loại t.h.u.ố.c thể khử mùi máu. Sau khi g.i.ế.c , luôn rắc thứ . Đó là thói quen của .”

 

“À… còn bệnh sạch sẽ.”

 

Trong giọng của ông sự thương nhớ dành cho Lão Ngũ, nhưng nhiều hơn vẫn là nỗi chua xót khó diễn tả. Nhìn lão Giang như , chúng lập tức hiểu một sự thật: nhóm giữ núi mặt… là do một Lão Ngũ g.i.ế.c sạch!

 

Không trách chúng ngửi thấy chút mùi m.á.u tanh nào hóa xác rắc một lớp t.h.u.ố.c để che giấu.

 

trong lòng vẫn còn một nghi vấn. Đây là sáu lận. Cho dù Lão Ngũ là cao thủ đầu trong nhóm Hắc Đao Kỳ Lân, một đao g.i.ế.c một , nhưng khi g.i.ế.c đầu tiên, lẽ nào mấy còn kịp rút đao phản kháng ?

 

Tại đao của ai cũng còn nguyên thắt lưng?

 

Tại họ c.h.ế.t trong sự mơ hồ, nhu nhược như ?

 

Nếu giữ núi yếu ớt như thế, họ giữ sự bình yên của núi Vũ Ốc hàng ngàn năm? chằm chằm lão Giang. Lão Giang cuối cùng thu ánh mắt đầy cảm xúc, bật dậy thẳng đến gần các thi thể.

 

“Có phát hiện gì , sư phụ?”

 

Lão Giang tựa như thấu chuyện. Ông nâng cằm t.h.i t.h.ể đầu tiên lên, bảo rằng chân tướng ngay tại đây. Thi thể đó chính là thiếu niên còn non nớt . khó chịu, nhưng vẫn cố .

 

Thấy mơ hồ, lão Giang nhắc: “Ta bảo con biểu cảm của nó.”

 

“Biểu cảm?” buột miệng: “Không là c.h.ế.t nhắm mắt ?”

 

Lão Giang lắc đầu, kiên nhẫn dẫn dắt: “Con thấy lạ ? Vì nó c.h.ế.t nhắm mắt? Con thử nghĩ xem nếu con là chiến binh bộ lạc, đang đối đầu với kẻ thù, cảm xúc lúc đó là căm phẫn mới đúng, đ.á.n.h cũng liều c.h.ế.t một trận.”

 

Rồi ông chỉ những t.h.i t.h.ể còn : “ con xem, mặt họ hề phẫn nộ. Ngược là nghi ngờ, kinh hoàng… và thể tin .”

 

Những điều cũng từng để ý, nhưng nghĩ sâu như . Lão Giang chậm rãi tiếp: “Vậy điều gì khiến họ thể tin nổi? Đó mới là chìa khóa cái c.h.ế.t của họ!”

 

Câu cuối cùng của ông như đóng nắp quan tài của bộ sự việc, nhưng đồng thời cũng khiến rơi bế tắc. Bên cạnh, Ngân Linh cuộc đối thoại của chúng cho xoay như chong chóng. Cô hết lão Giang, lúc thì thò đầu xem thi thể, lúc sợ quá lùi về, lẩm bẩm: “Mấy cái xác các lắm chuyện ? thì chẳng hiểu gì cả, thôi về chơi côn trùng của .”

 

Còn Cách Duy Hãn thì câu nào, chỉ cắm cúi ghi chép điên cuồng cuốn sổ. Trước giờ cứ tưởng ông chỉ thích nghiên cứu khoa học, ai dè án mạng cũng là tư liệu ông coi trọng.

 

Biết trông chờ họ cũng gì, định nhờ lão Giang rõ hơn. đúng lúc , khóe mắt bất ngờ liếc thấy thứ gì đó quần áo thi thể.

Áo xanh rộng, ống tay và ống quần đều rộng.

 

Trong khoảnh khắc đó, óc như nổ tung, hình ảnh A Thủy lập tức hiện lên!

 

Quần áo của mấy … chẳng giống hệt với tên A Thủy đáng thương mà chúng gặp ở thôn Tam Tinh ?

Loading...