Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lần đầu tiên gặp Trương Thiến ở tập đoàn Lục Thị là khi  mang cơm trưa đến cho Lục Chấp. Cô     lễ tân ở công ty.
Khi tất cả   đều tìm cách lấy lòng  – vị hôn thê tương lai của ông chủ – thì ánh mắt của cô     tràn đầy địch ý, khiến   phớt lờ cũng khó.
Lúc đầu,   mấy bận tâm. Là con gái duy nhất của nhà họ Lâm, từ nhỏ    tiếp xúc với những điều kiện  nhất, Trương Thiến chẳng là gì trong mắt .
Quan trọng hơn,  và Lục Chấp quen  từ thời niên thiếu, yêu  suốt năm năm trời. Tình cảm  bồi đắp theo thời gian, chúng   quen với sự tồn tại của .
 nghĩ rằng ngày  Trương Thiến còn chẳng thể cướp   , thì bây giờ    thể?
 cuối cùng, tất cả chỉ là lời tự an ủi mà thôi.
Từ khi nào, những đặc quyền và sự thiên vị của Lục Chấp  còn thuộc về riêng  nữa?
Là khi  mang ô đến cho  ,  run rẩy  mưa  tòa nhà công ty,   thấy   và Trương Thiến sóng vai bước .
Giữa cơn mưa lớn,     thấy  chỉ mặc một lớp áo mỏng manh, nhưng  thản nhiên đưa chiếc ô  mang đến cho Trương Thiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khanh-khanh-nhu-mong/07.html.]
Sau đó,   để  một câu giải thích nhẹ bẫng:
"Trương Thiến sức khỏe  ,  thể dầm mưa. Cô   mang ô, nên  đưa cho cô . Dù  thì chúng   thể che chung một chiếc mà."
 nhíu mày:
"Cô   thể dầm mưa, thế còn em thì ? Em  đợi    bao lâu ,    ..."
Còn   hết câu,    cúi đầu hôn , giọng  mệt mỏi, nhắm mắt tựa  vai :
"Khanh Khanh,  mệt lắm , đừng  to chuyện chỉ vì chuyện nhỏ ,  ?"
Làn áo ướt lạnh thấm  da, nhưng  vẫn cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng, tự an ủi  rằng...
 nghĩ nhiều .
So với , Trương Thiến chẳng  gì đáng để so sánh cả.
Nghĩ đến đây,  tự nhủ, chắc Lục Chấp sẽ  thích cô ...  ?