Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sáng sớm hôm , Lục Chấp   như thường lệ. Dạo gần đây,   chăm chỉ đến công ty hơn   nhiều.
Còn , vì  nhiễm lạnh, nên khi  tỉnh dậy  buổi sáng  cảm thấy đầu óc choáng váng, dù đắp bao nhiêu chăn vẫn thấy lạnh buốt.
Đến chiều,    bắt đầu nóng bừng.
 cầm lấy nhiệt kế đầu giường đo thử, quả nhiên là  sốt .
 cầm điện thoại gọi cho Lục Chấp. Không  máy. Một dự cảm chẳng lành dần dần dâng lên trong lòng.
Có lẽ vì bệnh tật  con   mất  lý trí,  điên cuồng gọi cho     bao nhiêu cuộc.
Cuối cùng,  vô   gọi, điện thoại cũng  kết nối, nhưng  là Trương Thiến bắt máy.
"Alo? Lâm Dĩ Khanh, cô tìm Lục Chấp  chuyện gì?"
Giọng cô  đầy khiêu khích, cứ như thể cô  mới là bạn gái chính thức của   .
 hít sâu một , cố gắng bình  tâm trạng,   với giọng điệu kiềm chế:
" tìm Lục Chấp, đưa điện thoại cho  ."
"Lục Chấp đang giúp    thủ tục nhập viện, cô chờ một chút nhé ~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khanh-khanh-nhu-mong/08.html.]
Tay  siết chặt lấy điện thoại, khẽ run lên. Đang định nổi giận thì bỗng  thấy giọng  giận dữ của Lục Chấp ở đầu dây bên :
"Ai cho cô động  điện thoại của ?"
Trương Thiến nghẹn ngào, mang theo tiếng :
"Em thấy điện thoại của  cứ đổ chuông mãi nên mới bắt máy..."
Lục Chấp    để ý đến cô , vội vàng cầm lấy điện thoại  giải thích với . Giọng điệu mang theo chút gì đó dè dặt, cẩn thận dỗ dành:
"Khanh Khanh, em đừng hiểu lầm. Mẹ cô   bệnh,  là  đăng ký khám , cô  cứ bám riết lấy , nên  mới đồng ý giúp một chút thôi."
Trong lòng  thoáng nguôi ngoai đôi chút. Cảm giác khó chịu trong  khiến   còn sức để so đo với   nữa.
"Lục Chấp, em  sốt ."
"Cái gì? Khanh Khanh, em chờ ,  về ngay! Nhất định  đợi  đấy!"
Giọng  của   nhuốm đầy sự lo lắng và gấp gáp.
 khẽ thở phào một .
Ít nhất,   vẫn còn yêu .
 ?