Khát Da Thèm Thịt - Chương 58
Cập nhật lúc: 2024-08-16 15:23:47
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
## Chương 57: Tắm chung với
Đỗ xe xong, Chúc Trì Chu và Lâm Vãn nhân lúc ai qua liền ôm một lúc, đó mới lượt xuống xe lên lầu.
Chúc Trì Chu xuống chỗ việc thì Lôi Manh thò đầu từ phía màn hình máy tính, "chụt chụt" với .
Chúc Trì Chu liếc mắt cô bé: "Làm gì đấy?"
Lôi Manh hỏi: "Anh với Lâm tổng thế?"
"Chuyện lớn trẻ con đừng hỏi," Chúc Trì Chu hất mặt lên, "Báo cáo em xong ?"
Lôi Manh trực tiếp lờ câu hỏi của , nhỏ giọng : "Lần với Lâm tổng thể dẫn em theo ?"
Chúc Trì Chu: "Không , chúng việc, dẫn em theo gì."
"Em cũng việc chung với Lâm tổng," Lôi Manh , "Anh An với Lâm tổng, Lâm tổng còn mời uống cà phê cơ."
"Em uống thì cứ gọi, mời," Chúc Trì Chu lắc chuột, "Uống cà phê gì khó."
"Trọng điểm là cà phê ?" Lôi Manh hận rèn sắt thành thép, "Trọng điểm là chung với Lâm tổng!"
Chúc Trì Chu cô bé, thầm nghĩ em đừng suốt ngày nhắm chị dâu của em nữa , nghiêm mặt : "Nghiêm túc việc , Lâm tổng bận rộn lắm, thời gian để ý em !"
Lôi Manh đắc ý khoe khoang: "Anh còn nhỉ? Tuần chúng công tác về, em đưa báo cáo thẩm định em cho Lâm tổng xem, Lâm tổng kiên nhẫn với em lắm luôn, chỉ bảo em sửa từng li từng tí một, chị Lan còn bao giờ thấy Lâm tổng kiên nhẫn với thực tập sinh nào như thế."
Hừ, kiên nhẫn với em chẳng là vì nể mặt . Chúc Trì Chu lạnh một tiếng, "Đó là vì cô báo cáo của đều do Lâm tổng giám trực tiếp sửa giúp, căn bản cần động tay."
Lôi Manh "chậc" một tiếng, "Anh tưởng em ngốc hả? Sao khả năng."
Lâm tổng giám nổi tiếng là nghiêm khắc, tuyệt đối thể nào những việc như giúp đỡ cấp việc .
Lúc , Lâm Vãn từ văn phòng tổng giám đốc , đến chỗ bọn họ, đưa một tập tài liệu cho Chúc Trì Chu, : "Phương án sửa giúp đấy, mang tìm Trương tổng ký luôn ."
Chúc Trì Chu nhận lấy, : "Vâng, cảm ơn Lâm tổng."
Lâm Vãn cũng với ,
[Hôm nay bơi, tan sớm nhé!]
Lôi Manh: "???"
Một lúc , Chúc Trì Chu nhận tin nhắn.
Tiểu Vãn Tử: Tan bơi ?
Chúc Trì Chu: Được.
Tiểu Vãn Tử: Tự Bạch cũng .
Chúc Trì Chu: Ừ, bơi xong mời hai ăn thịt nướng.
Tiểu Vãn Tử: Mặt mèo .jpg
Lúc bọn họ đến thì Tăng Tự Bạch vẫn tới, Chúc Trì Chu dạy Lâm Vãn bơi . Lần Chúc Trì Chu dạy động tác chân, hôm nay học động tác tay.
Ở khu vực nước nông, hai trong nước, Chúc Trì Chu mẫu cho Lâm Vãn xem cách quạt nước đúng cách.
Dưới làn nước, cơ bắp rắn chắc, khỏe khoắn, làn da màu lúa mì ánh đèn toát lên vẻ bóng khỏe.
Lâm Vãn chăm chú , trông vẻ như đang học hành nghiêm túc, nhưng thực chất tâm trí sớm bay xa,
[Bạn trai trai quá !!] [Muốn ôm .]
[Hoặc là ôm trong nước.]
"Nhìn rõ ?" Chúc Trì Chu hỏi.
Lâm Vãn hồn, ngơ ngác "Ồ" một tiếng, học theo dáng vẻ của Chúc Trì Chu quạt tay trong nước, trông vẻ vụng về.
Chúc Trì Chu khẽ , ghé sát : "Động tác sai ."
Lâm Vãn vẫn còn ngẩn ngơ: "Hả?"
"Để giúp ." Chúc Trì Chu vòng lưng , áp sát lưng , đó hề báo vòng tay qua, nắm lấy cánh tay .
Khoảnh khắc , Lâm Vãn cảm nhận lồng n.g.ự.c rắn chắc của Chúc Trì Chu áp sát lưng , cảm giác ấm áp, mềm mại và đầy sức mạnh.
Sự mật bất ngờ khiến cơ thể Lâm Vãn cứng đờ trong giây lát.
"Đừng căng thẳng," Chúc Trì Chu nắm tay dẫn dắt, "Cố gắng cảm nhận dòng nước, dùng lòng bàn tay và cẳng tay cùng quạt nước."
Lâm Vãn tim đập thình thịch: "... Ồ."
Theo từng động tác của Chúc Trì Chu, Lâm Vãn cảm nhận rõ ràng lồng n.g.ự.c đối phương cọ xát xương bả vai , đồng thời bụng cũng áp sát eo , tư thế giống như Chúc Trì Chu ôm chặt trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khat-da-them-thit/chuong-58.html.]
Nước hồ bơi mát lạnh, cảm nhận nhiệt độ làn da của Chúc Trì Chu, cảm nhận sự ma sát giữa cơ thể hai , ngay cả dòng nước cũng như trở nên nóng bỏng.
Rõ ràng chỉ là đang dạy bơi, nhưng Lâm Vãn kiềm chế mà nghĩ miên man.
Trong hồ bơi còn những khác, ánh đèn sáng trưng đỉnh đầu và ánh mắt lướt qua của lạ khiến Lâm Vãn căng thẳng.
Chúc Trì Chu dùng bàn tay to đỡ lấy eo Lâm Vãn, giữ vững tư thế cho , hạ giọng bên tai : "Thả lỏng, theo tìm cảm giác."
Lâm Vãn khẽ "Ừm" một tiếng, má nóng bừng, nghiêng đầu về phía , phát hiện vành tai Chúc Trì Chu cũng đỏ ửng.
[Tên cố ý thế!]
Ánh mắt hai chạm , Chúc Trì Chu hắng giọng, giả vờ như chuyện gì xảy : "Sao thế? Còn học nữa ?"
"Học." Lâm Vãn đỏ mặt .
Lúc , bờ vang lên giọng của Tăng Tự Bạch: "Tiểu Vãn Tử, Trì Chu!"
Hai đồng thời đầu , thấy Tăng Tự Bạch đang bờ vẫy tay chào bọn họ.
Lâm Vãn và Chúc Trì Chu đồng loạt lùi một chút, dòng nước luồn qua trống giữa hai , tiếp tục dập dờn.
Sau khi Lâm Vãn và Chúc Trì Chu đến với , trong lòng Tăng Tự Bạch kỳ thực khá lo lắng. Thứ nhất là Chúc Trì Chu còn quá trẻ, sợ nhóc còn xác định ; thứ hai là gia cảnh hai chênh lệch quá lớn, nhỡ bố Chúc Trì Chu chấp nhận Lâm Vãn, Lâm Vãn trong công việc lẫn cuộc sống chắc chắn sẽ chịu nhiều thiệt thòi.
Lâm Vãn từng yêu đương bao giờ, Tăng Tự Bạch sợ thiệt thòi.
tới đây, thấy cảnh tượng Chúc Trì Chu dạy Lâm Vãn bơi, sự ân cần và kiên nhẫn đó là thể giả vờ . Nhất là ánh mắt Chúc Trì Chu Lâm Vãn, cứ như cún con , dục vọng chiếm hữu tràn cả khỏi bể bơi. Tăng Tự Bạch cảm thấy lo lắng quá, Chúc Trì Chu chắc còn sợ Lâm Vãn chịu thiệt thòi hơn cả .
"Ùm" một tiếng, Tăng Tự Bạch nhảy xuống hồ bơi, bơi đến bên cạnh bọn họ, đùa với Lâm Vãn: "Cậu là vịt trời , đến cả quán quân đại hội thể thao như còn dạy nổi !"
Lâm Vãn hắt nước : " sắp học đấy nhé!"
"Làm thể dạy chứ," Chúc Trì Chu ôm Lâm Vãn lòng, "Cậu coi thường , là đang coi thường đấy."
Không chỉ ôm, ngón tay hai còn đan nước, Tăng Tự Bạch dáng vẻ mật của hai , chỉ cảm thấy đầu sáng rực, "chậc" một tiếng, "Hai mới yêu đương dính như sam thế, chịu hết nổi, bơi hai vòng đây." Nói xong liền bơi về phía làn bơi bên cạnh, để cho hai một gợn sóng lăn tăn.
Chúc Trì Chu sờ sờ cánh tay Lâm Vãn, "Chúng tiếp tục nào."
Vì bạn bè ở đây, hai tiện lấy cớ dạy học để lén lút mật nữa, nghiêm túc dạy, nghiêm túc học, bao lâu , Lâm Vãn thể nín thở bơi một đoạn ngắn trong nước. Tuy động tác còn nhuần nhuyễn, nhưng đối với hai mươi mấy năm trời bơi như Lâm Vãn mà , đây là một bước tiến bộ vượt bậc.
Tăng Tự Bạch từ xa bơi , thấy, còn kịp khen hai câu, thấy Chúc Trì Chu đang dối trắng trợn: "Tiểu Vãn Tử giỏi quá, học ngay lập tức! Tư thế bơi chuẩn đến mức thể đưa sách giáo khoa, đợi học xong chắc chắn bơi còn giỏi hơn cả em."
Tăng Tự Bạch: "..."
Tăng Tự Bạch im lặng trở về làn bơi của .
Để giúp Lâm Vãn vượt qua nỗi sợ hãi, mỗi khi Lâm Vãn thử tự bơi, Chúc Trì Chu đều lặn xuống phía , để rằng luôn bảo vệ chặt chẽ, thể cần bất kỳ gánh nặng tâm lý nào.
Lần đầu tiên trong đời Lâm Vãn nổi mặt nước mà cần bất kỳ sự trợ giúp nào, ngoài sự hưng phấn, còn cảm thấy vô cùng tự hào. Đương nhiên, đây là do Chúc Trì Chu, mới thể .
Hình bóng Chúc Trì Chu chính là liều thuốc an thần của , dần thả lỏng, bắt đầu thực sự cảm nhận sức nâng của nước, động tác cũng dần trở nên thuần thục.
Ánh sáng xuyên qua mặt nước lấp lánh, hắt lên Lâm Vãn những tia sáng dịu dàng.
Vóc so với Chúc Trì Chu phần gầy gò hơn, nhưng đường nét , vòng eo thon gọn kết hợp với bờ m.ô.n.g cong vút tạo nên những đường cong mỹ. Làn da làn nước trong vắt càng thêm trắng nõn gần như trong suốt, xinh như nàng tiên cá khiến Chúc Trì Chu thể rời mắt.
Lâm Vãn còn cách thở nước, cứ như nín thở bơi một đoạn, dừng hít thở, nín thở bơi tiếp một đoạn.
Vừa học chút hưng phấn, cứ thế bơi liên tục mấy lượt.
[Mệt quá, bơi nổi nữa.]
Lâm Vãn bám thành bể bơi nghỉ ngơi.
"Còn bơi nữa ?" Chúc Trì Chu hỏi.
Ánh mắt Lâm Vãn tìm kiếm Tăng Tự Bạch trong hồ bơi, "Tự Bạch vẫn còn đang bơi."
"Không , lên với ."
"Cậu cứ ở bên cạnh suốt," Lâm Vãn Chúc Trì Chu, "Cậu tự bơi một lúc ?"
Chúc Trì Chu tháo kính bơi, "Vừa theo lặn xuống, cũng mệt."
Lâm Vãn gật đầu, "Vậy chúng lên ."
Hai chào tạm biệt Tăng Tự Bạch, tiên tắm rửa quần áo.
Phòng đồ của hồ bơi thường vắng vẻ vì nhiều , nhưng hôm nay hiểu phòng tắm chật kín , chỉ còn một phòng trống.
Chúc Trì Chu đưa khăn tắm cho Lâm Vãn, "Anh tắm ."
Lâm Vãn cầm đồ, hai bước trở , ngoắc ngoắc ngón tay tay Chúc Trì Chu, nhỏ giọng : "Thật ... thể tắm chung với ."