Khế Ước Cấm Dục: Cô Vợ Ngọt Ngào - Chương 113 - 2: Chỉ muốn công lý

Cập nhật lúc: 2024-12-29 03:42:02
Lượt xem: 146

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù cô hận hành vi dã man của Đoàn Ngọc Trì, nhưng cô vẫn chuẩn sẵn sàng để chết.

Hình phạt tử hình như , quá nặng nề.

“Không chết, giữ cho một .” Ân Dĩ Mặc thấu nội tâm của Tô Thời Sơ, giọng bình tĩnh.

Nghe , Tô Thời Sơ mới lơ đãng thở phào nhẹ nhõm.

Thấy cô vẫn lương thiện như , ánh mắt Ân Dĩ Mặc trở nên thâm trầm phức tạp.

“Khi nào thì đưa tù?” Tô Thời Sơ xoay , cô thấy sự chật vật của Đoàn Ngọc Trì nữa, cô bình tĩnh :

“Tiếp tục tra tấn ở đây cũng ý nghĩa, bằng tiễn sớm một chút.”

Bầu khí yên tĩnh đến đáng sợ, Ân Dĩ Mặc cũng mở miệng trả lời cô.

Ánh sáng trong phòng mờ mịt, đến mức thấy rõ sự hoảng loạn trong mắt Ân Dĩ Mặc: “Tô Thời Sơ, chúng cắt một bên tay của để trừng phạt, đưa tù, ?”

Đây là giọng điệu thương lượng.

Tô Thời Sơ vẫn bịt mũi, cô ngửi thấy mùi hăng nồng trong khí, thấy câu , cô bất ngờ ngẩng đầu.

Hai tròng mắt cô trong suốt, bên trong chút tạp chất, giọng nhiễm bụi trần, chỉ hai chữ: “Vì ?”

Không tức giận, cũng uỷ khuất, chỉ hai chữ bình thản nhàn nhạt, nhưng giống như một thanh kiếm sắc bén, tra tấn nội tâm Ân Dĩ Mặc.

Anh nặng nề thu đôi mắt tuấn một chút, buộc giọng của bình tĩnh :

“Đoàn gia cũng là một gia tộc lớn, còn thể hợp tác cùng với Quốc Tế Huy Hoàng. Nếu như để vết nhơ, hai bên cũng sẽ dễ dàng.”

Lúc khỏi miệng những lời , Ân Dĩ Mặc thậm chí còn thuyết phục bản .

Một tổ chức bí ẩn lớn như Lâm Khâm cũng đều khúm núm quỳ gối mặt Ân Dĩ Mặc. Một gia tộc nhỏ như Đoàn gia, thật sự quan tâm đến mối quan hệ của bản với bọn họ!

“Thật sự là như ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khe-uoc-cam-duc-co-vo-ngot-ngao/chuong-113-2-chi-muon-cong-ly.html.]

Giọng Tô Thời Sơ vẫn nhẹ nhàng, sự thất vọng, cũng sự khổ sở, giống như chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi.

“Sau , sẽ để cho Đoàn gia dễ chịu.” Ân Dĩ Mặc nắm chặt nắm đấm, trong lòng càng thêm chua xót, nhưng nghĩ câu nào để an ủi cô.

Anh thậm chí còn hy vọng Tô Thời Sơ thể đập n.g.ự.c , chất vấn tại giữ lời, hỏi tại đổi ý giữa chừng.

, cô thế.

Ân Dĩ Mặc cúi đầu, thăm dò biểu cảm của cô, nhưng trong bóng tối, rõ.

“Không , cô.”

Cổ họng Tô Thời Sơ lăn vài cái, cô cảm giác như nhét một cục bông .

Từ đầu đến cuối, tất cả những gì cô đó chính là công lý.

rõ, một gia tộc lớn như thế , vì mục đích sẽ từ thủ đoạn, để cho Đoàn Ngọc Trì tù, sẽ quá thuận lợi.

cô tưởng rằng, Ân Dĩ Mặc ít nhất sẽ đồng ý cô chuyện , cô đòi công đạo, thế nhưng, thế nhưng cô vẫn thất vọng.

“Trở về , đói .” Giọng Tô Thời Sơ rầu rĩ, nếu cẩn thận lắng còn thể âm thanh nức nở nhỏ.

Môi Ân Dĩ Mặc mím chặt , tảng đá trong lòng cũng bởi vì sự thỏa hiệp của Tô Thời Sơ mà thoải mái hơn chút nào, ngược càng thêm nặng nề hơn.

Hai xoay , chuẩn rời khỏi phòng, thì mặt đất lấy sức lực từ , phát tiếng kịch liệt:

ngay mà, chỉ cần Tống Thanh Thanh tay, Ân Dĩ Mặc cho dù bản lĩnh thông thiên gì, cũng sẽ !”

Nghe , bước chân Tô Thời Sơ cứng đờ, trái tim cô trong nháy mắt co rút .

Sắc mặt Ân Dĩ Mặc trong nháy mắt cũng trở nên lạnh lùng, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của Tô Thời Sơ, kéo cô khỏi phòng:

“Chúng , đừng điên bậy.”

 

Loading...