Khế Ước Cấm Dục: Cô Vợ Ngọt Ngào - Chương 47: Khi nào lập di chúc

Cập nhật lúc: 2024-09-25 17:36:17
Lượt xem: 138

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa hai rõ ràng sát khí gây gắt với , khiến cho Tô Thời Sơ cảm thấy sợ hãi vô cùng.

, Ân Dĩ Mặc và Lục Cảnh Thâm hẳn là mâu thuẫn đó, nếu sự căng thẳng giữa hai cứ tiếp tục leo thang như , quan hệ của hai sẽ càng ngày càng .

lúc , Lệ Hàn Uyên vốn ít mở miệng xoa dịu bầu khí: “ cảm thấy đừng chơi trò quốc vương nữa, là đổi sang cái khác .”

Lý Phù Anh cũng nhận Phương Đào Phỉ vui, trò chơi thể chơi tiếp nữa, cũng hùa theo Hàn Uyên :

, đúng , chơi mấy vòng , đổi cái khác , mới bầu khí.”

Ân Dĩ Mặc chậm rãi híp đôi mắt hẹp dài thâm thúy , nhàn nhạt : “Được.”

Anh sớm đổi trò chơi thối nát . Khi thấy Tô Thời Sơ và Lục Cảnh Thâm uống ly rượu giao bôi , hai má cô đỏ bừng, thiếu chút nữa xé lá bài quốc vương trong tay.

Lăng Vân Vũ chơi , vẫn còn chơi tiếp, nghĩ đến đều bảo ngừng , cũng chỉ thể buồn rầu mà bỏ qua trò .

Nhìn thấy đổi trò chơi mới, Tô Thời Sơ thở phào nhẹ nhõm, tìm cớ toilet để điều chỉnh tâm trạng.

Khi cô trở về, bầu khí trong phòng rõ ràng đổi.

“Cố lên, Cảnh Thâm, thể thua nữa!”

“Dĩ Mặc cố lên, thể nhường Cảnh Thâm!”

Nhìn bộ dạng cao hứng của mấy , Tô Thời Sơ nhất thời chút mờ mịt, bên cạnh Ôn Thư hỏi:

“Mọi đang ?”

Ôn Thư , giọng phần trêu chọc: “Tổng giám đốc Ân vì mà trừng phạt Lục thiếu gia, đây là chén thứ năm Lục thiếu gia uống .”

Nghe , Tô Thời Sơ nâng mắt Ân Dĩ Mặc.

Chỉ thấy hai chân Ân Dĩ Mặc đan xen , thẳng lưng, một tay chống cằm, khẽ nhíu mày, giống như nắm hết tất cả thứ trong tay.

Lục Cảnh Thâm uống liên tục năm ly vodka, lúc rơi tình trạng say khướt, gương mặt tuấn tú đỏ bừng, đôi mắt yêu nghiệt mang theo vài phần mê hoặc.

“Dĩ Mặc, đủ !” Phương Đào Phỉ đau lòng, nhịn lên tiếng khuyên ngăn:

“Như là đủ Dĩ Mặc, Cảnh Thâm uống nhiều rượu như .”

Ân Dĩ Mặc nhún nhún vai, dùng giọng điệu Lục Cảnh Thâm với Tô Thời Sơ trong trò chơi đó, giọng thản nhiên nhàn nhạt:

“Nếu Cảnh Thâm thể uống, thì bỏ qua , dù cũng chỉ là một trò chơi thôi mà.”

Lục Cảnh Thâm hiểu , Ân Dĩ Mặc đây là đang đòi công bằng cho Tô Thời Sơ.

Khóe môi nhếch lên, nụ vài phần mỉa mai lạnh lùng: “Phỉ Phỉ, cần lo lắng, nguyện chịu thua cuộc.”

“Huống hồ, là khi dễ phụ nữ của Dĩ Mặc , nên phạt.” Lục Cảnh Thâm xong còn xoa xoa đầu Phương Đào Phỉ, tỏ vẻ trấn an cô .

Nghe , Phương Đào Phỉ bĩu môi, cố ý lớn để Ân Dĩ Mặc :

“Còn nào đó tự đồng ý chơi ? còn mất hứng , hiểu trùng hợp để cho Cảnh Thâm và phụ nữ khác uống rượu giao bôi, Cảnh Thâm còn từng uống với …”

“Cảnh Thâm, thua .” Ân Dĩ Mặc bộ như thấy những lời Phương Đào Phỉ , ngón tay khẽ gõ hai cái lên mặt bàn, chỉ những lá bài bàn.

Lục Cảnh Thâm bật , bất đắc dĩ lắc đầu, bưng ly rượu lên một nữa.

Ân Dĩ Mặc cũng tiếp tục gây khó dễ, mấy vòng đều là Lục Cảnh Thâm uống một ly, cũng uống một ly.

Hơn mười vòng trôi qua, hai đều uống ít rượu.

“Cảnh Thâm, Dĩ Mặc, hai đừng uống nữa…” Phương Đào Phỉ bình rượu chân hai lăn xuống ít, trong lòng tránh khỏi lo lắng.

Đây cũng là loại rượu bình thường, mà là vodka nồng độ cao. Nếu cứ tiếp tục uống như , hai họ nhất định sẽ trong bệnh viện.

“Phỉ Phỉ, ngoài một chút .” Lục Cảnh Thâm mím môi, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, giọng cưng chiều:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khe-uoc-cam-duc-co-vo-ngot-ngao/chuong-47-khi-nao-lap-di-chuc.html.]

“Anh chuyện riêng với Dĩ Mặc.”

Đối với yêu cầu đột ngột của , Ân Dĩ Mặc cũng quá bất ngờ, đuôi lông mày nhíu , đều trong dự tính của .

Phương Đào Phỉ sửng sốt, bây giờ cô rốt cuộc cũng xác định , giữa hai đàn ông mặt , tuyệt đối cái gì đó mà cô .

Cô dừng một chút, môi mấp máy đặt câu hỏi, nhưng Lục Cảnh Thâm lắc đầu với cô, ánh mắt vô cùng kiên định.

Thấy thế, Phương Đào Phỉ cũng tiếp tục hỏi, chỉ bất đắc dĩ thở dài, hung hăng trừng mắt Ân Dĩ Mặc một cái:

“Ân Dĩ Mặc, cho , đánh với Lục Cảnh Thâm nữa, thấy ?”

Ân Dĩ Mặc nhướng mày, gì.

Nhìn thấy biểu cảm của như ngầm đồng ý, Phương Đào Phỉ mới xoay , dẫn những còn sang một căn phòng khác.

Trước khi rời , Tô Thời Sơ đầu Ân Dĩ Mặc một cái, chút lo lắng cho .

Hai đàn ông chạm mặt là động tay động chân, lát nữa còn xảy chuyện gì nữa .

Nếu hai bọn họ xảy chuyện, cô nên liên lạc với Lâm Hoài gọi xe cấp cứu ?

“Thời Sơ, đang nghĩ gì ?” Ôn Thư thấy Tô Thời Sơ ngẩn , nhịn chọc chọc cô.

“Đang suy nghĩ khi nào Ân Dĩ Mặc lập di chúc.” Tô Thời Sơ thuận miệng , ánh mắt vẫn khe cửa như .

Nghe , Ôn Thư lắc đầu bật .

Trong phòng.

Chỉ còn hai bọn họ, Ân Dĩ Mặc thẳng , hai tay khoang ngực, vẻ mặt lười biếng, nhưng xung quanh toát vẻ giận mà cũng khiến cảm thấy sợ hãi.

“Đừng giả vờ nữa, tửu lượng của cũng chỉ thể lừa gạt ngốc như Phương Đào Phỉ mà thôi.”

“Đôi khi cũng thể lừa gạt cả .” Lục Cảnh Thâm khẽ , thu hồi sự hoang mang trong đáy mắt, chậm rãi khôi phục sự tỉnh táo.

Hai , bây giờ vô cùng tỉnh táo, hề biểu cảm say rượu như .

Ân Dĩ Mặc lười quanh co lòng vòng: “Nói , tại trở về? Định mặc kệ bệnh của Thanh Thanh?”

“Đương nhiên sẽ .” Khóe môi Lục Cảnh Thâm nhếch lên: “Chỉ là cảm thấy, trong nước sẽ nhiều chuyện thú vị hơn, ví dụ như vị Tô tiểu thư đáng yêu .”

“Đôi mắt của cô trong sạch thuần khiết như một tờ giấy trắng, cảm thấy đáng yêu. Dĩ Mặc, vì chọn cô một quân cờ, hiểu.”

“Không cần hiểu.”

Ân Dĩ Mặc trầm giọng, Lục Cảnh Thâm tên Tô Thời Sơ từ trong miệng , ánh mắt lóe sáng lên: “Đừng hỏi thông tin về cô , càng cần đụng đến cô .”

“Cô của , thu hồi suy nghĩ của .”

Giọng của Ân Dĩ Mặc gợn sóng, ánh mắt lạnh lùng mang theo sự uy h.i.ế.p và cảnh báo.

Nghe câu trả lời của , đôi mắt của Lục Cảnh Thâm bất ngờ đen , âm trầm đến cực điểm, đè nén cơn giận dữ.

“Vậy Thanh Thanh thì , Thanh Thanh là cái gì?”

Bốn mắt , bầu khí mang đậm một mùi thuốc s.ú.n.g nồng nặc, tựa hồ như chỉ cần chạm một chút sẽ lập tức phát nổ.

Ân Dĩ Mặc giống như những lời buồn , chế nhạo : “Lục Cảnh Thâm, quản quá nhiều ?”

“Anh và Thanh Thanh quan hệ gì, còn cần nhắc nhở nhiều như ?”

Một giây , nắm đ.ấ.m của Lục Cảnh Thâm vung đến, dùng bộ sức lực chút lưu tình tay với Ân Dĩ Mặc.

Ngoài cửa phòng, mấy còn đều tâm tình chơi đùa. Ai nấy đều dựng thẳng lỗ tai lắng động tĩnh trong phòng, nhất là Phương Đào Phỉ, cô đặt bộ tinh thần của bên trong căn phòng .

Trong phòng đột nhiên “Rầm” một tiếng, trái tim của tất cả những ở đây đều nhảy một nhịp.

 

Loading...