Khế Ước Cấm Dục: Cô Vợ Ngọt Ngào - Chương 54: Giả làm cá nóc
Cập nhật lúc: 2024-09-27 14:33:42
Lượt xem: 156
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rầm một tiếng, cánh cửa đá văng , bay sang một bên.
Khuôn mặt Ân Dĩ Mặc lạnh lẽo, lao , thấy một bóng đang cuộn tròn, vùi trong chăn, giống như đang ngủ.
“Có chuyện gì ?” Ân Dĩ Mặc đầu liếc dì Phạm, thậm chí cũng hề phát hiện rằng sự căng thẳng giảm nhiều trong nháy mắt.
May mắn , Tô Thời Sơ .
“… phu nhân ngủ say quá, gõ cửa một lúc lâu cũng ai mở cửa, lo...”
Dì Phạm thấy Ân Dĩ Mặc tức giận nên cũng dám đắc tội, một cách thành thật.
Nghe , Ân Dĩ Mặc cau mày, cảm thấy gì đó .
Quả thật, gây tiếng động lớn như nhưng phụ nữ vẫn tiếp tục ngủ yên , cũng giỏi thật.
“Ngủ say như chết!” Anh , kiên nhẫn xốc chăn lên….
Tô Thời Sơ cuộn tròn trong chăn, tóc rối bời, mồ hôi dính , chăn ướt đến mức thể vắt nước.
Ân Dĩ Mặc đưa tay sờ trán cô, phát hiện cơ thể cô vô cùng nóng, nóng đến mức rút tay về, sắc mặt Ân Dĩ Mặc đột nhiên biến đổi.
“Tô Thời Sơ!” Anh bây giờ cô đang sốt cao, sắc mặt càng âm trầm đáng sợ, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng, trực tiếp bế cô xuống giường.
Tóc Tô Thời Sơ vẫn còn ướt sũng vì vùi trong chăn, quần áo của cô cũng mồ hôi lạnh từ lưng ướt. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt còn một giọt máu, ngay cả đôi môi cũng đang run rẩy, nhưng cơ thể nóng đến dọa .
Đã sốt đến mức thì sẽ vấn đề.
Ân Dĩ Mặc hai lời, ôm cô lên xe, tới bệnh viện.
Cơn sốt của Tô Thời Sơ nghiêm trọng đến mức cô thể phân biệt đang là thật mơ, cô trong vòng tay của Ân Dĩ Mặc, đôi môi run rẩy, hai mắt nhắm nghiền, vô cùng đau khổ.
Ân Dĩ Mặc để ý đến việc cô ướt đẫm mồ hôi, cũng quan tâm tóc cô sẽ ướt quần áo , chỉ ôm chặt cô lòng, hy vọng thể sưởi ấm cho cô.
Đôi môi Tô Thời Sơ run rẩy, như thể cô đang chuyện trong mơ.
Trong lòng Ân Dĩ Mặc khỏi lo lắng, cơ thể từ từ kề sát cô, cô đang gì.
Tô Thời Sơ: “Ân Dĩ Mặc… thực sự là một tên vô lương tâm...”
Ân Dĩ Mặc: “...”
Mi tâm giật giật, ngờ phụ nữ đang sốt mà còn thể mắng .
Ngay đó, Tô Thời Sơ tiếp tục lẩm bẩm: “Hoa trong nhà hương thơm của hoa dại. Quả nhiên, đàn ông... Không đáng tin cậy... Ân cẩu càng là... Đàn ông cặn bã trong đám đàn ông cặn bã… Đi c.h.ế.t ...”
Lúc câu , giọng của Tô Thời Sơ vô cùng rành mạch: “À đúng , nhớ ghi tên di chúc hưởng tài sản của .”
Ân Dĩ Mặc suýt nữa mở cửa xe ném Tô Thời Sơ ngoài.
Đi bệnh viện gì chứ, sốt đến c.h.ế.t luôn !
Xe nhanh chóng chạy tới bệnh viện, bác sĩ tiêm thuốc hạ sốt cho Tô Thời Sơ, thấy cô qua cơn nguy kịch, Ân Dĩ Mặc mới thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì sốt quá nặng, Tô Thời Sơ sắp xếp nhập viện một đêm.
Trên giường bệnh, dù cho uống thuốc hạ sốt nhưng Tô Thời Sơ vẫn lảm nhảm như .
“ thể chết, còn kiếm đủ tiền... À đúng , tiền chữa bệnh, nhớ tìm công ty trả...”
Ân Dĩ Mặc nhướng mi, khóe miệng tự chủ giật giật, hình như trong đầu phụ nữ chỉ tiền mà thôi.
Nghĩ đến đây, khỏi cong môi, chọc cô.
Ân Dĩ Mặc kề sát tai cô, giọng như ma như quỷ: “Tô Thời Sơ, nếu sốt đến ngu thì tính khoản bồi thường thương tật do tai nạn lao động của Quốc Tế Huy Hoàng , công ty trả.”
Trong nháy mắt, đôi mắt đang nhắm chặt của Tô Thời Sơ bỗng nhiên mở , hai tay đặt bên cũng vô ý thức siết chặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khe-uoc-cam-duc-co-vo-ngot-ngao/chuong-54-gia-lam-ca-noc.html.]
Cô đầu, yên lặng Ân Dĩ Mặc, cực kỳ tỉnh táo.
“Lúc là đầu óc ?”
Ân Dĩ Mặc: “...”
Anh xoa giữa lông mày, dở dở , lười tranh cãi với phụ nữ đầu óc sốt đến ngốc nghếch .
Tuy nhiên cô chỉ tỉnh táo trong chốc lát, lâu , Tô Thời Sơ mê man.
Lần , cô còn líu ríu nữa, ngủ yên bình.
Khuôn mặt Tô Thời Sơ đang giường chút máu, thậm chí đôi môi cũng trắng bệch, giống đang sống.
Anh nhíu mày, rõ tại đang yên đang lành mà cô sốt.
Nhớ tới ban ngày, khi cô giả vờ bình tĩnh và chuyên nghiệp, n.g.ự.c Ân Dĩ Mặc hiểu nghẹn .
Người phụ nữ dù cũng là vợ hợp pháp của , khi thấy và Tống Thanh Thanh thiết ghen chứ?
Bỗng nhiên ý thức đang suy nghĩ điều gì, ánh mắt nặng nề của Ân Dĩ Mặc khôi phục vẻ vô cảm trong nháy mắt.
Một đêm trôi qua.
Tô Thời Sơ tỉnh , thấy trần nhà trắng tinh.
Đầu cô đau như nứt , cô dậy, cúi đầu thấy quần áo bệnh nhân , lúc mới hiểu đưa đến bệnh viện.
Cô nhớ tới cơn đau đớn và cảm giác rét lạnh tối hôm qua, sắc mặt cô ảm đạm trong chớp mắt.
“Buổi sáng bày khuôn mặt khó coi đó cho ai xem?”
Âm thanh đàn ông u ám, Tô Thời Sơ đột nhiên kinh ngạc ngẩng đầu lên, Ân Dĩ Mặc mở cửa bước từ lúc nào, ở cửa, cô một cách thờ ơ.
“Ân tổng, tới đây?” Tô Thời Sơ ngạc nhiên, nhớ tới lời dì Phạm tối qua.
Không Ân Dĩ Mặc nên ở bên phụ nữ đó ? Sao xuất hiện ở đây?
Nghe câu hỏi ngớ ngẩn của cô, Ân Dĩ Mặc hừ lạnh một tiếng, mất kiên nhẫn nhắm mắt : “Nếu ở đây thì chắc giờ cô sốt đến mức thể chuẩn hậu sự luôn .”
Nghe sự mỉa mai và châm chọc trong lời của , Tô Thời Sơ nhất thời hổ, cô nhớ tới tối hôm qua vì quá đau lòng nên cô sấy tóc ngủ.
“Tối ngủ khóa trái cửa, cô đề phòng ai?” Ân Dĩ Mặc đến gần Tô Thời Sơ, một tay chống cằm, lười biếng .
Tô Thời Sơ suy nghĩ một chút, chớp mắt mấy cái thành thật trả lời: “Anh!”
Ân Dĩ Mặc nhất thời nên lời, thì cứ để cô choáng váng đầu óc còn hơn, đến mức mới sáng sớm đấu võ mồm với .
Một đêm trôi qua, cơn sốt của Tô Thời Sơ giảm bớt, sắc mặt cũng đỡ xanh xao hơn, chút hồng hào, khiến cô sáng sủa hơn hẳn.
Thấy cô khôi phục sức khỏe, Ân Dĩ Mặc nhếch môi.
“ cứu cô, cô định báo đáp như thế nào?” Anh chuyển đề tài, nhớ tới hộp quà rơi ở văn phòng ngày hôm qua, khỏi mở miệng, đáy mắt hiện lên vài phần chờ mong.
Tô Thời Sơ trợn trắng mắt, bĩu môi : “Muốn tiền thì , mạng thì một cái.”
Người đàn ông hôm qua gặp phụ nữ khác, bây giờ còn hổ cùng bệnh như cô đòi báo đáp?
Vì cô sốt, chẳng lẽ đàn ông rõ ?
Trả ơn? Cô còn đánh một trận đấy!
Nghĩ đến đây, tâm trạng Tô Thời Sơ buồn bực, phồng má lên, tức giận Ân Dĩ Mặc.
Ân Dĩ Mặc liếc cô một cái, kiên nhẫn tới, dùng ngón trỏ và ngón cái nắm lấy hai má phồng lên của Tô Thời Sơ: “Đang giả con gì ?”
Tô Thời Sơ dường như nghĩ đột nhiên hành động mật, cô nhất thời giật .