Khemjira Phải Sống Sót - Kết thúc
Cập nhật lúc: 2025-10-16 05:08:56
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khem dõi theo bóng lưng thầy đang dần khuất xa con đường mòn, mang theo chiếc hộp đen và con d.a.o pháp yểm chú. Cho đến khi ảnh biến mất , mới Luang Pu Kesem, đôi tay vẫn chắp n.g.ự.c trong tư thế cầu nguyện.
“Con cần lo cho Pharan,” giọng Luang Pu vang lên trầm tĩnh, “Hãy nhắm mắt , thiền định, nghĩ về cha và Tam Bảo.”
Nghe , Khem lời, khép mắt . Chẳng bao lâu, tai vang lên âm điệu trầm bổng của tiếng tụng kinh, nhẹ nhàng len tâm hồn, khiến lòng dần lắng xuống.
“Itipiso, Visesei
Issei, Phuttanameei
Imena, Phuttatangsoei
Isotang, Phuttapitii.”
Pharan dừng ở mép vách đá, ánh mắt sắc bén xuống cảnh tượng phía - nơi từng đoàn oán linh và tinh linh rừng đang sắp sửa phá vỡ lớp kết giới pha lê của Luang Pu Kasem.
Anh quỳ xuống, mở túi, lấy bốn đoạn mây, cắm xuống đất thành hình vuông bao quanh . Sau đó, nối từng đoạn bằng sợi chỉ thiêng, tạo nên một vùng cấm địa.
Hoàn tất, Pharan đặt một lư hương nhỏ lên khay, đổ đất , thắp chín nén nhang, khẽ khấn lời xin với các linh hồn núi rừng. Anh cắm nhang xuống lớp đất, đặt thêm hai cây nến bên cạnh.
Kế đó, mở lớp vải đỏ khắc chú, thứ từng quấn chặt quanh con d.a.o pháp của ông nội. Ngay khoảnh khắc vải gỡ , luồng khí tà u uất lập tức tràn ngập, mang theo những tiếng rên xiết đau đớn của hàng trăm vong linh giam giữ bên trong.
Một linh hồn, nỗi thống khổ dày vò, vụt thoát , lao tới tấn công. Pharan giơ tay chặn , lòng bàn tay siết chặt lấy gương mặt đầy vết bỏng của linh hồn , giọng điềm tĩnh vang lên “Bình tĩnh . Ta đến để hại ngươi.”
Linh hồn dừng , đối diện , và trong đôi mắt sâu thẳm của Pharan, nó thấy một niềm từ bi khó thể diễn tả.
“… đau lắm… hãy… thả .” Linh hồn run rẩy . Pharan cảm nhận nỗi thống khổ , khẽ gật đầu.
“Ta sẽ giải thoát cho tất cả các ngươi.”
Nghe , nước mắt linh hồn tuôn rơi. Nó nhớ về gia đình, quê hương rời xa từ lâu - nó từng là một lính ngã xuống nơi chiến trường. Giờ đây, hứa rằng sẽ siêu thoát bao năm giam cầm, nỗi tuyệt vọng hóa thành hy vọng. Nó lặng lẽ rút về trong lưỡi dao, chờ khoảnh khắc giải phóng.
Khi Pharan khẽ đặt tay lên lưỡi dao, những vong linh đang gào thét dần bình tâm .
Anh nhắm mắt, tập trung tinh thần, môi mấp máy niệm chú, lên thần chú Giải Đế Vương để siêu độ những linh hồn .
“Na Mo Putthaya, Phra Phuttha, Trairatana Yana…
Buddho, Dhamma, Sangho, Yathaputmona
Lễ Phật, lễ Pháp, lễ Tăng.
Akki-thanang, Varangandang, Sivali, Ja Mahatherang…
Dâng lửa thiêng, dâng hương quý, cúi lạy chư Đại Tăng, con xin đảnh lễ muôn phương, đảnh lễ muôn loài…
Nguyện cho điều con cầu xin trở thành linh ứng, ngay trong khoảnh khắc .
Arahant... tất cả đều do nghiệp, ràng buộc bởi nghiệp.
Nguyện cho sinh mệnh giải thoát, linh hồn trong vật đều tái sinh về cõi lành. Xin như .”
Ngay lời chú cuối cùng, con d.a.o pháp dường như thanh tẩy, tỏa ánh sáng vàng rực rỡ. Từng linh hồn, như những đốm lửa nhỏ, dần hiện - một hai, hai ba - cho đến khi bộ một trăm lẻ tám linh hồn giải thoát, hóa thành ánh vàng tung bay khắp nơi, trở về miền đất mà họ hằng mong mỏi.
Một linh hồn tìm khuất, khác về cõi địa ngục để chuộc những tội còn vương.
Pharan thể tận dụng sức mạnh của những linh hồn , nhưng bắt tất cả chúng tuân phục là cách hành xử. Vì , thả chúng tự do là lựa chọn nhất.
Rồi tai bắt những âm thanh mơ hồ theo gió, những tiếng từ phụ nữ trẻ, thanh niên, đến già, vang lên dịu dàng:
“Cảm… ơn thầy.”
“Rất cảm ơn thầy.”
“Cảm ơn nhiều.”
Thực , ai cũng thể điều . Để giải thoát hàng trăm linh hồn, đó thuần khiết từ bên trong, tràn đầy lòng từ bi thật sự với muôn loài.
Những con như thật hiếm hoi đời…
Sau khi thanh tẩy ma thuật đen liên quan đến việc giam giữ và sử dụng linh hồn ác, Pharan nhặt con d.a.o pháp, cầm nó bằng hai tay với sự tôn kính, khép mắt để thực hiện bước quan trọng gọi là “kích hoạt d.a.o pháp” - bước thiết yếu khi sử dụng.
Ngay khoảnh khắc đó, tiếng than của vô linh hồn, trong đó hàng chục quỷ đói và tinh linh rừng từ hướng, vang lên dữ dội, như rung chuyển cả đất trời. Pharan vẫn tập trung, mấp máy niệm thần chú:
“Phutthang Raksa, Dhammang Raksa, Sanghang Raksa, Satru Ma Bidha Vinasha Santi.”
Khi xong câu thần chú, bầu trời u tối chớp những tia sét, kèm theo tiếng sấm rền vang, như một lời cảnh báo cho kẻ ác chùn bước.
Sau nghi lễ, Pharan tiếp tục tụng ca công đức của năm khí thần:
“Sakkassa Vajiravutthang (Vũ khí của Indra)
Vessavanassa Kathavutthang (Cây gậy của Vessavana)
Alavakathu Savutthang (Khăn đỏ của gã khổng lồ Alavaka)
Yamasanayana Vutthang (Đôi mắt của Yama)
Narayanasangakkara Vutthang (Đĩa tấn công của Narayana)
Panca Avutthanang, Etesang Anubhavena...”
Khi tụng, lớp kết giới pha lê vỡ tan thành những mảnh vụn, và linh hồn tràn lên như một làn sóng bóng tối đặc quánh, kẻ chạy, kẻ , kẻ bò bằng tay, kẻ còn nguyên, kẻ méo mó, xác thịt thối rữa tỏa mùi hăng khắp dặm.
Trong khi tụng ca năm vũ khí thần, con d.a.o pháp trong tay Pharan phát sáng. Dần dần, những đường vàng giống hệt hoa văn d.a.o hiện lên bầu trời, tạo thành chín vòng tròn đồng tâm, mở rộng khắp gian, tích điện tĩnh và vang vọng tiếng sấm.
Pharan dường như cạn kiệt gần hết sinh lực, những vết thương đây kháng sức mạnh Phật tính trong , khiến m.á.u chảy từ mắt, tai, mũi và miệng. Thế nhưng, vẫn tiếp tục tụng, giờ chuyển sang nghi lễ triệu hồi các vị thần:
“Sakke, Kame, Jara, Kirisukaratae,
Jantarikhe, Vimane, Tipe, Rathe, Cha
Kame, Tavonakahan, Keha
Vatthumahi, Kette, Bhummacchantu, Deva
Chalathala, Visame, Yakkhapandappanaga
Tithanta, Santike, Munivara, Janang
Sadavo, Me, Sunantu.
kêu gọi hội thần linh, cư ngụ trong các cõi trời của Kama, trong cõi Rupa, cõi Arupa, bao gồm cả vị Brahma vĩ đại, và cả các vị thần trú ngụ núi non, trong hang động, các cung điện thiên đình, những vị đang hiện diện đảo hoàng gia và các thành thị, trong những ngôi nhà khiêm nhường các cung điện tráng lệ khắp nông thôn, cũng như những vị hiển linh trong các điện thờ của thần đất.
Cùng lúc, cũng kêu gọi các vị thần sống trong suối, ao, và bộ màu xanh của rừng núi, dù lớn nhỏ, ngang bằng .
Từ Yaksha, Gandharvas, Garudas, đến Nagas,
xin hãy tụ hội nơi đây.”
Việc triệu gọi thần linh là điều dễ dàng, và lúc nào cũng thành công, vì còn phụ thuộc nhiều yếu tố.
Hai triệu gọi đây thành công là khi rừng núi hỗn loạn cách đây năm năm, vị thần triệu là Chúa Vessavana. Lần thứ hai, khi Khem xuất hiện, là Phra Phirun và Phra Mae Thorani. Cả hai đều xuất phát từ ý định bảo vệ bộ làng. khác.
Lần , cầu nguyện với một ý định duy nhất: bảo vệ yêu thương và mong sống bên cho đến tuổi già.
Ngay lúc đó, hình xăm lưng Pharan bỗng ấm lên, và lưng dần hiện bảy đầu vàng rực rỡ của vị vua Naga tối thượng, còn gọi là “Maha Ananta Phaya Nakarat.”
Vị vua Naga, dài gần năm mét, trườn tới điểm ngay ngoài ranh giới linh thiêng, cong cổ xuống để tấm mũi hổ che chở đầu Pharan. Đuôi nó phủ những vảy vàng óng ánh, quấn quanh lãnh địa của Pharan như một pháo đài tráng lệ. Rồi, những giọt nhựa thần nhỏ li ti bắt đầu rơi xuống.
Pharan đặt con d.a.o ma thuật lên tấm vải đỏ, thẳng dậy, ánh mắt bình thản quan sát những linh hồn đang tiến .
Vòng tròn d.a.o vàng vẫn lơ lửng bầu trời. Khi bàn tay của một con ma đói vươn tới , Pharan nâng tay lên ngang n.g.ự.c và quét nhẹ một động tác.
Ahh!
Tiếng thét sắc nhọn vang lên khi con ma những con d.a.o vàng vô hình xiên thẳng, linh hồn dập tắt. Một trong những đầu Naga duỗi , há miệng và nuốt chửng nó trọn vẹn.
Âm thanh đó tạm thời dừng làn sóng rừng và những hồn ma đói, nhưng vì sợ hãi, nó khiến chúng cuồng loạn hơn. Một linh hồn rừng cố lợi dụng thế bất động của Pharan để lao từ cây xuống, chỉ để đuôi Naga quật trúng, hóa thành tro trong chớp mắt. Mọi thứ diễn nhanh đến mức khó mà thấy rõ.
Khi Pharan xác định phương hướng, nâng tay cao hơn và quét xuống theo một đường thẳng.
Bất ngờ, chín vòng d.a.o vàng rơi xuống như một cơn mưa xối xả, kèm theo những tia chớp giáng xuống từ trời.
Máu vẫn chảy từ mắt Pharan từng giây, và chỉ với một nhát, hàng chục nghìn linh hồn dữ tợn tiêu diệt .
Khem che chở bên trong tấm lá chắn thủy tinh của Luang Pu Kasem, những gì đang diễn bên ngoài. Cậu chỉ đó, tay chắp , lắng những câu kinh niệm trong vài phút, khi bàn tay từ từ rơi xuống hai bên, tầm rõ ràng nhạt dần, và gục xuống bất tỉnh.
Ngay lúc đó, bên ngoài mái vòm thủy tinh, xuất hiện một hình bóng - một vị thần mặc trang phục Thái vàng nhạt, gương mặt trông giống Khem đến kinh ngạc. Cô về phía Luang Pu Kasem, ánh mắt cầu xin lòng từ bi, xin phép bước mái vòm thủy tinh.
Cô triệu từ thiên giới bởi một sở hữu uy lực tâm linh lớn, nhưng theo linh hồn của ai đó đến nơi . Khi thấy bé, linh hồn dần yếu , cô nhận đang giữa ranh giới sinh tử.
Dù nhớ là ai, nhưng đứa trẻ gọi cô đến. Cậu chỉ hiền lành mà còn vô cùng dễ thương, khiến cô lập tức cảm nhận sự gắn kết. Cô xin vị hòa thượng già cho phép gần.
Luang Pu Kasem, nhận thấy mối liên kết sâu sắc giữa họ, cho phép cô .
Một khi bước , cô xuống sàn, đặt đầu bé lên lòng , nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mượt của .
Đứa nhỏ đáng thương, mang gánh nặng nghiệp quá lớn, cô hối tiếc vì thể đổi phận định bởi các quyền lực cao hơn.
Đôi mắt nâu nhạt của cô chan chứa lòng từ bi. Một điều gì đó mách bảo cô rằng và đứa trẻ mối liên hệ sâu sắc.
Ngay cả bây giờ, khi phận chúng còn giao , sự quan tâm vẫn còn vương vấn trong trái tim cô.
“Nếu con thể trở , xin hãy trở an , nhưng nếu con trút thở cuối cùng, sẽ dùng chính tay ôm lấy linh hồn con.”
Khem một giọng quen thuộc, nhẹ nhàng như thì thầm, quá yếu để rõ, nhưng ấm lan tỏa khắp cơ thể và trái tim khiến từ từ mở mắt, nhận đang tại bến của một ngôi nhà Thái cổ, cách đây bốn trăm năm.
Cảnh vật mắt dần trở nên rõ ràng. Mắt Khem thấy những bàn chân trần, nhợt nhạt và vô hồn của nhiều . Cậu nuốt khô nước miếng, tay run rẩy siết chặt, từ từ lên, đối mặt với điều mà suốt đời luôn chạy trốn.
Trước mặt Khem là những hậu duệ nam của dòng họ , tất cả đều qua đời khi còn trẻ, mặc bộ trang phục cuối cùng họ từng khoác, cơ thể cứng đờ, ánh mắt trống rỗng, một chút ấm cảm xúc.
Một luồng lạnh chạy dọc sống lưng Khem khi cảm nhận ai đó lưng.
“Nhìn kỹ , ngươi nhận họ là ai ?”
Khem thể cử động, chỉ khi một ngón tay nhợt nhạt chỉ thẳng qua vai , bắt buộc ánh mắt theo dõi.
Gương mặt của những từ quá khứ hiện lên chồng chéo từng hình hài đó, hé lộ một sự thật khác với Khem.
Quả thật, tất cả những hậu duệ qua đời từng là một phần của sự kiện định mệnh đó.
Từ Phraya Worasingh, là nguồn cơn của biến cố, đến Chúa Phakdiwijitra, kẻ say mê quyền lực đến mức quên mất đức hạnh, còn ba con chính thức của Chúa Phakdiwijitra. Chưa kể bảy nam gần gũi, bên với thái độ dửng dưng, chẳng một chút lòng thương.
Và bao gồm cả tất cả các đầy tớ trong gia đình Phraya Worasingh từng tham gia hành hạ nàng Ramphueng khi nàng còn ở đó, lúc suýt cướp mạng nàng, những kẻ vu khống nàng, và cả đầy tớ đ.á.n.h nàng đến c.h.ế.t.
Tất cả đều đầu thai cùng một dòng tộc để chuộc tội họ gây cho nàng Ramphueng, theo lời nguyền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khemjira-phai-song-sot/ket-thuc.html.]
Giờ đây, chỉ còn Khem là sống sót.
“Ngươi nhớ ? Ngươi rõ những gì với mà? Sao nghĩ thể là duy nhất thoát ?”
Khem cảm nhận hai bàn tay băng giá từ từ đặt lên cổ , bắt đầu siết chặt.
Nước mắt trào vì sợ hãi, nuốt khô nước miếng, giọng run rẩy thốt : “Ngày đó…con và con, chúng con … ý định…”
Khem buộc dối, bởi Phu nhân Keskaew dọa nếu họ tuân lệnh, bộ gia đình trinh nữ của Mae Ying Kaknang sẽ chịu tai ương. Cậu và thể chống mệnh lệnh đó.
đáp là một tiếng thét đầy thù hận, xuyên thấu tai . Hình dáng Ramphueng xuất hiện mặt, giận dữ chiếm lĩnh, lao tới và siết cổ Khem với sức mạnh khủng khiếp.
“Kẻ dối trá!”
“...”
“Dù ngươi và ngươi ý , cuối cùng…con và cũng c.h.ế.t trong đau đớn! Ngươi nghĩ lý do đó sẽ khiến tha thứ cho ngươi ? Ngươi mơ !?”
Khem há hốc thở, tay siết chặt cổ tay nhợt nhạt, vùng vẫy và chống trả hết sức .
“Cách duy nhất để các chuộc những gì với và con chỉ cái c.h.ế.t, và chỉ khi đó công lý mới thực thi!!”
Khem từ từ sụp xuống sàn, cái c.h.ế.t dần cận kề theo từng nhịp thở.
Trong khoảnh khắc cuối cùng, tâm trí tràn ngập vô ký ức về cuộc đời , cả vui lẫn buồn.
Dù cuộc sống khó khăn, Khem vẫn cảm thấy hạnh phúc. Cậu vui vì sinh con của cha , dám theo đuổi ước mơ dù đạt đến cùng, những bạn tuyệt vời như Jett và Chan, tham gia các trại tình nguyện và học cách tương tác với .
Cậu gặp bà Si và tất cả trong làng.
Cuối cùng, Khem vô cùng hạnh phúc khi gặp thầy một nữa…
Khem nhắm mắt , mệt mỏi và tuyệt vọng, trái tim thầm thì lời xin bằng tất cả sức lực.
“Xin vì con yếu đuối, con…xin …vì chỉ thể đấu tranh đến đây mà thôi.”
Giờ đây, Pharan hiểu một sự thật.
Thực , bốn trăm năm về , là một vị tướng tiếng ở Phetchaburi, dẫn quân trận để bảo vệ quốc gia. Dù đó là nhiệm vụ của , vẫn g.i.ế.c nhiều chiến trường.
Và chiến trường - nơi diễn những tấn bi kịch đẫm m.á.u - chính là khu rừng khô .
Theo nguyên lý, việc thu hút một đám hồn ma thù hằn như chỉ vì oán thù của một hồn ma đơn lẻ. Mà việc xảy đều là nghiệp chồng nghiệp, nối tiếp , trực tiếp gián tiếp.
Hàng trăm nghìn lưỡi d.a.o pháp do Pharan tạo xé trung như một đàn chim, lao tới xua trấn và hủy diệt những hồn ma độc ác sự chỉ huy của tinh thần vững mạnh của , ngăn cho chúng trèo lên mỏm vách .
Tuy , một vài hồn ma vẫn thoát qua . Một bóng đen ma quái trông như binh lính thời xưa, với hai tay và một chân, lao thẳng về phía Khem, đang vị thần che chở.
Chưa kịp tới, hai linh hồn trẻ con, đến mười hai tuổi, xuất hiện chặn giữa đường. Mỗi đứa dùng một bàn chân đẩy vai con ma, ngăn chặn ý đồ hung ác của nó.
Và khi nó kịp gì thêm, vài chiếc d.a.o pháp vàng đ.â.m lưng nó, trong chớp mắt, nó tan biến như từng tồn tại.
Pharan cảm nhận hồn của Ekk và Thong, tai thấy tiếng một đàn bà già xa:
“Sri Sri, tiếng gọi an ủi, xuất hiện , linh hồn ...”
Cảm nhận ấm hằng mong, nhưng nỗi đau khiến thể mở mắt, nước mắt lẫn m.á.u tuôn dài hai má. Thân thể Pharan, nếu sự chống đỡ của vị vua Naga vĩ đại, lẽ ngã quỵ từ lâu. Giờ đây sức lực trong dâng trào mạnh mẽ. Trên , chín vòng tròn d.a.o khép những lưỡi d.a.o vàng tiếp tục mưa xuống, nữa tra tấn các hồn ma độc ác.
Việc ép vượt quá giới hạn con khiến n.g.ự.c Pharan quặn đau, ho một lượng lớn m.á.u đỏ.
Dù trời khuya, dấu hiệu rằng màn thử thách sẽ sớm kết thúc.
Bởi vì thời điểm sinh của Khem là bây giờ.
Trong thở cuối cùng của Khem, tiếng của Luang Pu Kasem bỗng vang lên phía Ramphueng.
“Đủ , kẻ phàm.”
Ramphueng chững , nắm tay lỏng đầy ngạc nhiên. Không ngờ kẻ lọt chiều gian . Ngay cả như Pharan, tích lũy công đức nhiều đời, cũng khó điều đó.
Hơn nữa, bước đây dây mối đời , từng tạo nên nghiệp với nàng. Nếu đó là đàn ông, họ c.h.ế.t ở tuổi hai mươi và trở thành đầy tớ của nàng. Vậy thì là ai?
Với câu hỏi trong đầu, Ramphueng chậm rãi thả Khem xuống sàn phát tiếng .
Trước mặt nàng là một vị hòa thượng già. Ramphueng nghiêng đầu trái , đôi mắt trắng với con ngươi co rút vị hòa thượng bằng vẻ sửng sốt.
“Sao ngươi thể đây?”
“...”
“Dù nữa, chuyện liên quan đến ngươi. Hãy khi còn nhẹ nhàng.”
“Cội nguồn của tội ác ở đây chỉ liên quan đến một nam một nữ. Một c.h.ế.t lâu bởi chính tay ngươi, còn đang chịu nghiệp nơi địa ngục, thể đầu thai. Thế chẳng đủ cho ngươi ?”
Nghe , Ramphueng lao tới, cách Luang Pu Kasem chỉ một cánh tay, mắt nàng rực đầy hận thù khi ông, những ký ức đau đớn dồn nén khiến nàng như điên cuồng.
“Họ trả bằng mạng sống!”
“…”
“Nếu họ c.h.ế.t, thì trả con về cho . Chỉ khi đó, mới cảm thấy hài lòng!” Ramphueng rõ những lời là điều thể, bởi con nàng c.h.ế.t .
C.h.ế.t ngay mắt nàng.
Luang Pu Kasem hề giận dữ lời cay nghiệt của nàng Ramphueng. Đôi mắt mờ đục vì đục thủy tinh thể dịu đầy lòng từ bi khi ông lên tiếng: “Nếu con mong điều đó, sẽ dâng mạng sống của đứa trẻ cúng dường, đổi lấy mạng sống của chính .”
Nàng Ramphueng nghiêng đầu, Luang Pu Kasem với vẻ bối rối, tự hỏi tại ông đề nghị trao đổi như , và tại nàng chấp nhận điều . khi nàng kịp hỏi thêm, ký ức tràn nàng thông qua ánh mắt của vị hòa thượng mặt.
Từ ngày mở mắt chào đời cho đến khi lên sáu tuổi, Luang Pu Kasem sở hữu giác quan thứ sáu, thấy những điều mà con thường thấy, như các linh hồn. Bị ám ảnh bởi hồn ma từ nhỏ, ông nuôi ý chí trừ diệt những linh hồn xa khỏi thế giới, bất chấp luật nhân quả. Rồi ông gặp một tên Sek, cũng khả năng tương tự.
Hai trở thành bạn rời từ tuổi thiếu niên, thề giữ bí mật khả năng thấy ma quỷ và sống như những đứa trẻ bình thường.
Họ lớn lên cùng ở trường nghề, cả hai trai đa tài, trở thành tâm điểm chú ý của nhiều cô gái. như đồng tiền luôn hai mặt, nơi hâm mộ, cũng kẻ ghen ghét, dẫn đến xung đột với khác.
Tình thế leo thang đến mức một ngày, khi Luang Pu Kasem còn trẻ, ông kẻ thù b.ắ.n lưng, suýt c.h.ế.t. Điều đó buộc cả hai tìm đến ma thuật để tự bảo vệ.
Tuy nhiên, những pháp thuật , nếu dùng đúng cách sẽ lợi, nhưng nếu lạm dụng, sẽ mang đến tai họa khôn lường. Một ngày, vì mâu thuẫn với kẻ thù, gia đình Luang Pu Kasem gặp tai họa, dẫn đến cái c.h.ế.t ngoài ý của em trai ông.
Với Luang Pu Kasem lúc bấy giờ, chỉ hai con đường: một là sâu phép thuật đen để báo thù, hai là chấm dứt vòng luẩn quẩn ác nghiệp bằng cách xuất gia trọn đời, để tâm an tĩnh, nếu , ông sẽ bao giờ tìm thấy bình yên.
Và Luang Pu Kasem chọn xuất gia, bình tâm, buông bỏ trói buộc, ngừng tạo nghiệp , nỗ lực điều thiện. Sau hơn mười lăm năm sống theo lời Phật dạy, ông bắt đầu thấy những hình ảnh của kiếp .
Trong một kiếp, ông sinh cá trong hồ sen, kiếp khác cò trắng, và kiếp thứ ba là kiếp .
Đôi mắt nàng Ramphueng mở to, nước mắt chảy dài khi nàng nhận rằng trong kiếp sống khi Luang Pu Kasem đầu thai , ông chỉ sống thời gian ngắn khi ai đó ném xuống sông.
Tại chính nơi .
Nàng Ramphueng lùi từng bước run rẩy để rõ hình hài Luang Pu Kasem hơn, đối diện ánh mắt đầy lòng từ bi của ông.
Những gì nàng thấy là ảo giác, tất cả đều thật thể nghi ngờ. Đó là lý do vị hòa thượng thể bước chiều gian của nàng.
“Hic… hic… con .” Nàng Ramphueng gục xuống bến gỗ, sức lực kiệt cùng, bò về phía quỳ lạy chân Luang Pu Kasem, nức nở như xé nát tâm hồn .
Nàng nỗi cay đắng và oán hận nuốt chửng suốt nhiều thế kỷ, chẳng cách nào sửa chữa nỗi đau . Dù nàng g.i.ế.c bao nhiêu , cũng thể thế mất mát của con .
Trong kiếp sống đầy tớ, nàng chịu đựng khổ đau tồi tệ hơn cả cái c.h.ế.t.
Không ai yêu thương nàng, ai nàng, và nàng từng thực sự sở hữu bất cứ điều gì.
Điều quý giá nhất với nàng chính là đứa con của .
Nuôi dưỡng con để lớn lên hạnh phúc nhất thể là điều nàng khao khát cho đến thở cuối cùng.
Và bây giờ, nàng thấy điều đó.
Luang Pu Kasem, nhận thấy nàng Ramphueng đang mềm lòng, tiếp tục : “Đừng tạo thêm oán thù nghiệp chướng. Buông bỏ tất cả, và để dẫn đường cho con.”
Nàng Ramphueng chậm rãi ngẩng đầu Khem, đang quỳ lưng nàng, nức nở như chính nàng lúc .
Khi cơn giận dữ từng che mờ mắt dần tan biến, nàng nhận rằng một nửa của đứa trẻ , trong kiếp , nhiều giúp đỡ nàng. Trái tim từng đầy hận thù giờ trở trống rỗng với cảm giác buông xuôi.
Bản nàng cũng mệt mỏi bao năm dài. Khi nhận điều nàng hằng mong, nàng thể buông xuôi.
Giờ đây, nàng chỉ dành thêm chút thời gian bên con, trò chuyện thoáng chốc, thế là đủ. Nàng chắp tay cầu nguyện và với Luang Pu Kasem: “Được .”
“Vậy thì, xin dậy.”
Nghe , nàng Ramphueng chậm rãi lên, và khi họ bắt đầu bước , Luang Pu Kasem với Khem, vẫn giữ tư thế cầu nguyện, bằng ánh mắt tràn đầy cảm thông: “Khem, đừng nghĩ nhiều.”
“… ” Khem c.ắ.n môi chặt, nước mắt tuôn .
“Mọi việc định sẵn. Giữa chúng còn nợ nần gì. Mau trở về .”
Như thể vài lời của Luang Pu Kasem mở khóa trái tim Khem, nức nở trong niềm nhẹ nhõm khi cúi đầu bày tỏ lòng ơn với vị hòa thượng.
Nàng Ramphueng theo vị hòa thượng trong bộ áo vàng, trái tim giờ tràn đầy niềm vui. Hình ảnh nàng thấy là một bé mặc trang phục Thái truyền thống, nắm tay nàng con đường sáng, bên cạnh tiếng chuông từ chiếc lắc ở cổ chân, vỗ về tâm hồn nàng.
Vậy là, oán hận và khổ đau kéo dài hàng thế kỷ của nàng Ramphueng chấm dứt.
Lúc năm giờ bốn mươi lăm phút sáng, ánh sáng vàng dịu dàng từ từ phủ lên bầu trời rộng lớn.
Khem từ từ mở mắt, điều đầu tiên thấy là hình dáng Luang Pu Kasem bất động trong thiền định, gương mặt thanh thản, còn lo lắng.
Cậu dần lên khỏi mặt đất. Cơ thể vẫn còn ấm, cảm thấy lạnh, cũng côn trùng c.ắ.n như lẽ thể, chỉ còn cảm giác mệt mỏi như ngủ suốt nhiều thập kỷ. Cậu còn đau đớn ở khác.
Khem bắt đầu quanh nhưng thấy dấu hiệu nào của thầy, liền vội cúi chào Luang Pu Kasem, lên, chạy dọc theo con đường thầy đêm qua.
Tim đập thình thịch trong lồng ngực, nhưng bắt đầu dịu khi thấy thầy đang ngược phía .
Phía thầy, mặt trời ló dạng đỉnh núi, những tia nắng chiếu xuyên qua lưng rộng của thầy, Khem chới với, nước mắt hạnh phúc tuôn dài má.
Pharan, tay ôm một chiếc hộp, bước thẳng về phía Khem, trong khi Khem chạy đến kiệt sức, nhưng cố lên và lao tới.
Cùng lúc, Pharan đặt hộp xuống đất, ôm chặt lấy nhỏ đang lao tới, kéo lòng .
Khem nức nở, thể run rẩy, đáp vòng ôm siết chặt, thấy vết m.á.u gương mặt Pharan.
“Thầy… … đau nhiều ?”
Đầu Pharan tựa nhẹ lên vai Khem, rung rung để xua tan câu hỏi. Trong tim lúc chỉ còn niềm hạnh phúc tột cùng khi thấy Khem vẫn còn thở.
Cơn đau khiến , chỉ thể siết chặt vòng ôm thêm một chút.
Sáu giờ sáu phút sáng, ngày 6 tháng 6.
Khemjira an bước qua tuổi 20, thoát khỏi lời nguyền.