Ngoại truyện 1
Lục Kỳ Hòa tính tình lạnh lùng, nổi danh hung tàn. Người bằng hữu duy nhất  thể gọi là bằng hữu, chỉ  một , đó chính là Thẩm Việt. Hai  đều là võ tướng, thỉnh thoảng  dịp gặp gỡ, qua  một vài , thì trở nên quen .
Lục Kỳ Hòa từng lấy hết can đảm hỏi vị nam nhân  hôn nhân hạnh phúc viên mãn ,  thế nào để chiếm  trái tim  trong lòng.
Khi đó,  trong lòng của  khó nắm bắt như sương sớm.
Thẩm Việt : "Chân thành đổi lấy chân thành."
Hắn  hỏi: "Nếu đối phương   chân thành thì ?"
Đối với Thẩm Việt, đây là một câu hỏi đúng chuyên ngành . Hắn tự tin trả lời: "Phải tin tưởng nàng, nếu nàng  bao bọc trong một biển lời  dối, ngươi   rõ, thì hãy tin  trái tim của ."
Lời    mơ hồ, nhưng Lục Kỳ Hòa  cảm thấy như  khai sáng.
Hắn  đầy đủ sự chân thành.
Thẩm Việt thầm nghĩ, tiểu tử  bề ngoài  thì bạc tình bạc nghĩa, nhưng  lưng  chịu khổ vì tình,   giúp  thôi.
" , Lục , nam nhân nhất định   sự lãng mạn, nếu  thời gian lâu dài, thê tử...  đúng,  trong lòng dễ cảm thấy chán ghét."
Lục Kỳ Hòa khiêm tốn học hỏi: "Làm thế nào để  sự lãng mạn?"
"..." Câu hỏi  của Lục Kỳ Hòa khiến Thẩm Việt đỏ mặt tía tai, "Cái  thì... cái ...  cũng học  từ trong sách."
Thẩm Việt chọn  vài quyển từ những cuốn truyện vợ  xem, hai  lén lút chen chúc trong góc, mỗi  ôm một quyển sách. Hai nam nhân cao lớn vạm vỡ, mặt đỏ bừng khi xem.
Hai  bỗng nhiên hiểu , thì  đây chính là sự lãng mạn.
Thế là,  đêm Mặc Uyên giữ Lục Kỳ Hòa , Lục Kỳ Hòa  lãng mạn một chút.
  ngờ Mặc Uyên  gan lớn, thật sự bỏ thuốc cho . Lục Kỳ Hòa ngây , trong sách   còn  tình huống .
Chỉ  thể dựa  bản năng, hôn Mặc Uyên một cái,  chìm  giấc ngủ trong tiếng tim đập. Nàng  bỏ thuốc cho , nàng  nhất định là yêu !
Lục Kỳ Hòa mơ màng vài ngày, đột nhiên một phong thư  gửi đến  mặt .
Hắ  mở , bên trong  là những  lầm cũ của Mặc Uyên. Lục Kỳ Hòa  chút thất vọng, vì thủ đoạn mà Mặc Uyên dùng với ,  giống hệt với những  khác, một chút cũng  đặc biệt.
Thế là,   hỏi Thẩm Việt: "Nếu ở trong lòng  của  trong tim , bản     là  đặc biệt, thì   ?"
Đối với Thẩm Việt, đây  là một vùng kiến thức mù mờ. Hắn  tự cho rằng, thê tử của   thể chọn  trong  nhiều , chắc chắn là do   điểm đặc biệt nào đó.
Theo một ý nghĩa nào đó, đúng là như .
"Xin , Lục , việc    giúp !"
Thế là Lục Kỳ Hòa tự  bắt đầu suy nghĩ, suy  nghĩ , cuối cùng cũng  một chút ánh sáng le lói.
Ta chỉ  cắm năm cái sừng, mà   cắm cho  khác tám cái. Đây chẳng  là điểm đặc biệt ? Thê tử chắc chắn thích  hơn một chút!
Hắn  bỏ qua sự thật rằng, Mặc Uyên chỉ kịp cắm cho Triệu Khải một cái sừng mà thôi.
Rất , Lục Kỳ Hòa  tự an ủi bản  như . Thế là  bắt đầu sống một cuộc sống ngọt ngào với thê tử.
Sau , thê tử  thật sự yêu , họ  một mái nhà,  một đứa con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-bach-lien-hoa-gap-duoc-nguoi-ngoai-lanh-trong-am/ngoai-truyen-1.html.]
Hắn cảm thấy  thật hạnh phúc, cuộc sống thật viên mãn, những ngày tháng phía  thật đáng mong chờ.
Một ngày nọ, Mặc Uyên, Mặc Lộ và thê tử của Thẩm Việt, Sở Thiện Thiện, trở thành bằng hữu .
Ba   cùng chủ đề trò chuyện, và đều  ham học hỏi.
Lục Kỳ Hòa và Thẩm Việt thường  thấy ba  thảo luận về việc học, nhưng   hiểu lắm.
Sở Thiện Thiện : "Bạch liên hoa,  ! Anh Vương Điện hạ!"
Mặc Uyên hỏi: "Đó là ai?"
"Một vị thúc thúc ngây thơ vô  tội của ,  cơ hội sẽ giới thiệu cho hai , cũng là một  thú vị.   vẫn cảm thấy Trà đạo đáng tin cậy hơn, cha và tỷ tỷ    nửa vời như , họ lợi hại lắm."
Mặc Lộ   hứng thú, : "Sư phụ,  cũng  học Trà đạo!"
Sở Thiện Thiện hỏi: "Trước đây  học môn nào?"
"Ta chủ tu Sư phụ hệ, phụ tu Mary Sue, nhưng đều học sai lệch ."
"Tên kỳ lạ ? Ta   bao giờ,  mau kể , đây là lối  nào?"
"Ừm, chính là..."
Ba nữ tử tụm   chuyện, như những con chim sẻ vui vẻ  cành cây.
Sở Thiện Thiện : "Ta thật sự  thích hai tỷ  các , quá thú vị. Năm nay đến nhà  ăn Tết ? Nhà   náo nhiệt."
Mặc Uyên  chút ngại ngùng: "Như    phiền hai  ?"
"Không  , lát nữa cha   sẽ đến đưa đồ cho , hai  bái cha   sư phụ, chẳng  là  một nhà ? Người một nhà thì nên  cùng  ăn bữa cơm đoàn viên chứ."
Trạm Én Đêm
Mặc Uyên và Mặc Lộ: "A? Còn  thể như  ?"
"Tiểu nữ tử  câu nệ tiểu tiết." Sở Thiện Thiện vỗ ngực.
Mặc Lộ ôm mặt: "Woa! Thiện Thiện,  thật  bụng,  sẽ  dụ dỗ  nữa."
Sở Thiện Thiện và Mặc Uyên: "?"
Khi các nữ tử thảo luận việc học, các nam nhân  ở một bên đấu cờ. Lục Kỳ Hòa và Thẩm Việt  thiên phú tuyệt vời trong việc dẫn binh đánh trận, sắp xếp đội hình, nhưng đối với những chuyện phong nhã, chỉ hiểu  sơ sơ.
Tuy nhiên, cờ thì ngoại lệ.
Cả hai đều là những kẻ chơi cờ dở tệ, đánh một ván cờ thật tồi.  cả hai   hề  .
Qua  vài lượt, hai  chơi càng lúc càng "hăng",  vẻ như  tìm  đối thủ xứng tầm,  chút tình cảm đồng điệu.
"Lục , cờ !"
"Thẩm ,  cũng  tệ."
Nhạc phụ nhạc mẫu của Thẩm Việt  thấy,  đến xem ván cờ. Là một cao thủ xã giao,  khéo léo, nhạc phụ "chậc" một tiếng, lộ  ánh mắt chê bai.
Xuất  từ danh gia vọng tộc, vô cùng nổi loạn, đam mê luyện kiếm, nhạc mẫu cũng  khỏi nhíu mày, : "Hai    việc gì  , chi bằng đến luyện kiếm với ."
Hai  tự cho là cao siêu: "..."