Khi bé O ngốc xuyên từ thế giới ABO đến xã hội bình thường và bắt đầu nuôi con - Chương 52: Muốn sâu một chút

Cập nhật lúc: 2025-10-23 08:52:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Con đang mang thai, thể thiếu bên cạnh." Giọng Đào Thanh Vọng bình tĩnh, nhưng đầy sự tin tưởng. "Ba thể chăm sóc con hơn."

Đào Nhiên chút sốt ruột: "Thẩm Sầm thể chăm sóc con mà. Bác sĩ đều con và em bé đều chăm sóc ."

"Đó chỉ là tạm thời. Các con định cứ mập mờ ở bên như ? Đến lúc em bé sinh sẽ mang hộ khẩu của ai, ai sẽ chăm sóc? Ba hy vọng các con tạm thời tách một tháng để cả hai cùng suy nghĩ kỹ. Khi đó, ba sẽ ngăn cản các con nữa."

Đào Nhiên im lặng. Cậu thể phản bác.

Đến bây giờ, và Thẩm Sầm mới gặp bốn tháng, m.a.n.g t.h.a.i hai tháng. Nói , khác cũng khó tin. Nỗi lo của Đào Thanh Vọng là hợp lý.

pheromone của Thẩm Sầm là cảm giác an của .

Không khí trong phòng ăn tĩnh lặng, chỉ tiếng kim đồng hồ tích tắc.

Lâm Sương : "Một tháng thôi mà. Ba tháng đầu cũng là thời kỳ m.a.n.g t.h.a.i bất nhất. Nhiên Nhiên ở bên , sẽ yên tâm hơn. Hơn nữa, các con học vẫn cơ hội gặp . Tiểu Thẩm, con ý kiến gì ?"

Đào Nhiên lập tức về phía Thẩm Sầm.

Thẩm Sầm với giọng trầm: "Con ."

Đào Nhiên trừng mắt một cái: "Không thì . Giờ em dọn đồ đây."

Trong phòng ngủ, Đào Nhiên ném tất cả quần áo vali một cách thô bạo, trật tự. Thẩm Sầm bước , đóng cửa kéo lòng.

Đào Nhiên đ.ấ.m hai cái, hỏi: "Anh chê em khó chăm sóc ?"

Thẩm Sầm kiên quyết ôm lấy eo : "Sao thể? Em ý đó mà. Đừng vô lý nữa. Nghe giải thích một chút ?"

Đào Nhiên vẻ lúng túng của , cuối cùng cũng mềm lòng, xuống mép giường: "Giải thích một thôi đấy."

"Được."

Thẩm Sầm quỳ một gối xuống sàn, tay nắm c.h.ặ.t t.a.y : "Chúng mới gặp lâu. Hơn nữa, cũng định. Chú và dì lo lắng là chuyện bình thường. Nhiều nhất một tháng nữa thôi, thể chứng minh cho chú và dì thấy thể mang sự đảm bảo cho em. Em thể đợi thêm một tháng ?"

Đào Nhiên rầu rĩ : " em sẽ nhớ ."

Thẩm Sầm: "Mỗi ngày ở trường chúng vẫn gặp mà. Anh hứa đấy. Với , tháng vốn cũng công tác một tuần . Tính chúng chỉ sống xa hai mươi ngày thôi."

"Dù em cũng quan tâm. Nói thế nào thì cũng là tách ."

Thẩm Sầm: "Không ."

"Thôi, em dọn đồ ."

Mọi thứ trong nhà đều sẵn, Đào Nhiên dọn quá nhiều đồ của , mà từ từ nhét bộ quần áo của Thẩm Sầm vali.

"Cái áo len cần ?"

Đào Nhiên liếc : "Có. Nó mềm, em ôm ngủ."

Làm một Alpha cái ở điểm : dù ở bên cạnh, vẫn thể dùng quần áo của họ để tạo một cái tổ nhỏ, tiện cho buổi tối ngủ ngon hơn.

Cậu gần như mang hết tất cả những đồ vật của Thẩm Sầm trong phòng , còn quần áo của bản thì chỉ mang vài cái. Cậu vẻ chỉ dẫn cho Thẩm Sầm: "Bây giờ em đang giận, nhớ em cũng ôm quần áo của em ."

"Được, ôm."

Đào Nhiên hừ một tiếng: "Cứ ' '. Nếu nhớ em thì sẽ c.h.ế.t."

Hai nán trong phòng một lúc. Tiếng gõ cửa vang lên.

Thẩm Sầm gật đầu: "Vâng, lái xe cẩn thận."

Tuy Đào Nhiên thường xuyên về nhà ở một vài ngày, nhưng lâu dọn về ở hẳn như thế .

Phòng khách chất đầy những kiện hàng mới mở, đủ loại đồ đạc.

Đào Thanh Vọng tiến đến dọn dẹp một lối cho : "Con và con dọn phòng . Ba sẽ dọn mấy thứ . Sau đều sẽ dùng đến cả."

"Nhiều quá mất." Số đồ còn nhiều hơn cả những thứ Thẩm Sầm mua.

Đào Thanh Vọng đẩy ghế sang một bên: "Tất cả đều cần dùng. Hôm nay gấp quá nên ba kịp dọn dẹp."

"Không , con cứ để ông dọn, ông còn sốt ruột hơn cả con nữa." Lâm Sương . "Chúng phòng thôi, phòng con sạch sẽ ."

Ngày hôm qua, khi Lâm Sương với Đào Thanh Vọng chuyện , ông bất kỳ phản ứng nào, chỉ . Lâm Sương còn thắc mắc tại ông ngạc nhiên lo lắng chút nào.

Kết quả, đến nửa đêm, bà ngủ mơ màng đưa tay sang bên cạnh thì thấy trống .

phòng khách tìm thì thấy Đào Thanh Vọng bắt đầu tổng vệ sinh nhà cửa từ lúc nào. Vừa dọn dẹp tìm kiếm các kênh hướng dẫn cho ông bố. Chiếc máy tính bảng bàn đầy chữ.

Bà chỉ những miếng giấy dán bàn: "Mấy cái là ba con dậy từ sáng đấy, sợ con va . Hôm nay ba nghiêm túc hơn một chút, con đừng giận ba nhé."

"Con giận." Đào Nhiên thật thà . " mà ba thích Thẩm Sầm ?"

Lâm Sương , kéo xuống mép giường: "Tiểu Thẩm , nhưng gia đình quá phức tạp. Sau tránh khỏi con sẽ chịu ấm ức. Mẹ hiểu chú Thẩm của con, lòng , nhưng cách chuyện và việc của ông sẽ khiến khác khó chịu. Mẹ và ba con đều kinh doanh, sợ bảo vệ con."

Đào Nhiên: "Vâng, con ."

Lâm Sương lên, kéo vali của : "Thôi chuyện nữa, nữa con sẽ buồn. Nếu Tiểu Thẩm thể chứng minh với con, sẽ yên tâm mà giao con cho ."

Mắt Đào Nhiên đỏ hoe. Cậu dậy để chuyển sự chú ý, thấy một cuốn album bàn sách.

Cuốn album mây tre nghiêng bàn, miếng dán hình gấu nhỏ ở bìa cong mép. Đó là cuốn album từ hồi học tiểu học.

Đào Nhiên cầm lên xem: "Ba tìm thấy cái ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-be-o-ngoc-xuyen-tu-the-gioi-abo-den-xa-hoi-binh-thuong-va-bat-dau-nuoi-con/chuong-52-muon-sau-mot-chut.html.]

"Ba con lôi đấy."

Hoa Hải Đường

Lâm Sương tùy ý lật vài trang, chỉ một bức ảnh ố vàng: "Tấm là chụp lúc con ba tuổi, mặt dính đầy bơ."

Đào Nhiên ghé sát xem. Cậu bé trong ảnh đang cầm một chiếc dĩa nhựa, khóe miệng dính bơ trắng, đôi mắt tròn xoe sáng như hai quả nho đen.

Cậu : "Con em bé đôi mắt giống con, tròn xoe."

"Mắt giống con là . Mi dài và cong. Mũi của Tiểu Thẩm ."

Đào Nhiên chằm chằm mặt Lâm Sương: "Mẹ, con với ba trông giống ? Hồi nhỏ con bao giờ ai cả."

Lâm Sương: "Giống chứ, ? Khuôn mặt của con giống , với tính cách cũng giống nữa. Thôi đừng chuyện nữa, dọn đồ ."

Đào Nhiên nhận trong vali thứ gì, thì quá muộn.

Quần áo của Thẩm Sầm xếp gọn gàng, thậm chí còn cả một chiếc quần lót của .

Đào Nhiên đoán Lâm Sương chắc chắn chiếc quần lót đó là của ai, nhưng những món đồ khác thì thể chối cãi .

Lâm Sương ngượng ngùng đóng vali : "Đồ đạc ở đây cũng ít, con cứ tự dọn dẹp nhé."

Nụ mặt Đào Nhiên gượng gạo: "Haha, ạ."

Đi đến cửa, Lâm Sương đầu : "Con trai, con thực sự thích Thẩm Sầm nhiều đến ?"

Lần Đào Nhiên chút do dự: "Con thích nhất thế giới ."

Thích đến mức chỉ cần nhắc đến cảm thấy hạnh phúc.

Đêm khuya, Đào Nhiên ôm chiếc áo len của Thẩm Sầm trằn trọc giường. Cậu gõ tin nhắn khung chat xóa hết. Sau nhiều , chính cũng gì với Thẩm Sầm.

Nói rằng buổi chiều cố ý giận dỗi, chỉ là thể kìm nén sự bực bội. Nói rằng thực bây giờ nhớ , ôm một cái.

Cậu còn kịp gửi tin nhắn, Thẩm Sầm nhắn đến : [Chưa ngủ ? Không ngủ ?]

Theo là một cuộc gọi video.

Đào Nhiên do dự một chút, ấn . Cậu trùm chăn lên đầu, hạ giọng : "Anh cũng ngủ mà?"

Thẩm Sầm đang dùng khăn lau đầu: "Sắp ngủ . Anh tập luyện xong, mới tắm."

"Ừm, em ."

Hiếm khi im lặng như .

Thẩm Sầm hỏi: "Có em chuyện gì ?"

"Vâng." Đào Nhiên nhỏ: "Em xin . Buổi chiều giận dỗi với ."

Thẩm Sầm : "Đó là giận dỗi ? Anh cứ tưởng em đang nũng."

ôm và hôn nhiều.

Đào Nhiên: "Vẫn là một trận nổi giận nho nhỏ!"

Thẩm Sầm: "Không . Em bé quyền giận dỗi."

Đào Nhiên: "Anh đang em bé của chúng ?"

Thẩm Sầm: "Anh hai em bé."

Mặt Đào Nhiên đỏ bừng: "Anh còn dỗ , rõ ràng là giỏi."

"Thỉnh thoảng mới dỗ thôi." Thẩm Sầm cũng xuống: "Khuya , ngủ ."

Đào Nhiên vẫn thỏa mãn: "Hôm nay khi ngủ đều hôn, chút tiếc nuối."

Biểu cảm của Thẩm Sầm khẽ đổi. Anh ghé sát điện thoại, hôn lên màn hình: "Được , cái khác thì ."

Hành động tốn của mười phần mười sự dũng khí. Cả đỏ lên, chịu thẳng màn hình, chỉ : "Ngủ ngon, Đào Nhiên."

Đào Nhiên cảm thấy mỹ mãn, nhắm mắt .

Ngày đầu tiên "yêu đương bí mật".

Thời tiết lạnh giá qua . Mỗi ngày đều nắng ấm áp chiếu lên .

Đào Thanh Vọng đích đưa Đào Nhiên học lúc tám giờ sáng. Chưa xuống xe, mắt ông đảo khắp cổng trường. Ông thấy Thẩm Sầm đang cạnh chốt bảo vệ, quấn kín mít.

Đào Thanh Vọng ho khan hai tiếng: "Nhớ những gì ba đấy."

"A, , con nhớ mà. Ba tạm biệt!"

Sáng nay, Đào Thanh Vọng hiếm khi lải nhải, dặn dò điều cần lưu ý. Nào là tạm thời giữ cách với Thẩm Sầm để thử thách, tình yêu quan trọng nhưng cơm áo gạo tiền cũng quan trọng.

Kết quả là Đào Nhiên đồng ý với Đào Thanh Vọng sẽ những cử chỉ mật ở trường học, nhất là để bạn bè manh mối.

Đào Nhiên đồng ý một cách mơ hồ. Xuống xe xong, thẳng đến chỗ Thẩm Sầm.

Thẩm Sầm định nắm tay , nhưng né tránh.

Hai giữ cách an , trông như những bạn cùng lớp đang chuyện bình thường.

Chỉ điều những lời khiến tai Thẩm Sầm đỏ lên.

Cậu : "Chúng mau tìm chỗ nào đó để hôn ."

Loading...