Khi Nhà Vua Nghiêng Mình Vì Em - Chương 11: Nghỉ ngơi
Cập nhật lúc: 2025-03-02 14:21:07
Lượt xem: 144
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếc Rolls-Royce uy nghi tiến qua những con phố với vẻ trầm lặng nhưng đầy kiêu hãnh. Màu sơn đen ánh kim của xe hấp thụ tia sáng lấp lánh từ các tòa nhà cao tầng và đèn đường, khiến nó nổi bật như một biểu tượng của sự giàu sang và quyền lực. Bánh xe lướt nhẹ mặt đường, tạo những âm thanh khẽ khàng, êm ái đến mức khó nhận , tựa như hề tiếp xúc với mặt đất.
Bên trong khoang xe rộng lớn và sang trọng, Eden ngả lưng thoải mái lớp da bọc ghế màu nâu sẫm, mềm mại như chạm nhung. Mọi chi tiết quanh đều toát lên sự xa xỉ tinh tế. Những miếng gỗ óc chó đánh bóng kỹ lưỡng, hòa quyện với các chi tiết kim loại sáng loáng, khiến gian ấm áp hiện đại, tinh tế đến từng đường nét.
Ánh sáng dịu nhẹ từ trần xe chiếu xuống, tạo nên một luồng sáng êm ái, mờ ảo, nổi bật những đường nét góc cạnh khuôn mặt Eden. Trên tay , màn hình điện thoại phát thứ ánh sáng xanh dịu, hắt lên từng ngón tay đang di chuyển nhịp nhàng. Các ngón tay lướt qua màn hình như một vũ điệu uyển chuyển, đôi lúc dừng khi mắt Eden chú ý đến những dòng bình luận. Khuôn mặt bình thản, biểu lộ nhiều cảm xúc, nhưng trong đôi mắt sắc bén, từng tia suy tư và cảm giác khó đoán hiện lên rõ rệt, như thể đang đánh giá từng lời về một cách kín đáo nhưng sâu sắc.
Trợ lý của Eden, ngay bên cạnh, lặng lẽ quan sát chủ mà hề phát tiếng động. Trợ lý lời nào, chỉ thỉnh thoảng liếc Eden để chắc chắn rằng sẵn sàng đáp ứng yêu cầu.
Phía , tài xế chuyên nghiệp điều khiển chiếc xe một cách điêu luyện. Hai tay nắm chắc vô lăng, ánh mắt rời khỏi con đường. Chiếc xe nhẹ nhàng rẽ những con phố, đưa Eden trở về tập đoàn.
Chiếc Rolls-Royce lặng lẽ giảm tốc độ, dừng hẳn một cụm tòa nhà cao tầng hoành tráng. Ánh đèn từ những tòa nhà chọc trời hắt xuống, cho thứ xung quanh càng thêm rực rỡ. Ngay mắt Eden, tòa nhà to lớn và uy nghi nhất hiện , kiến trúc hiện đại và đường nét tinh xảo khiến nó nổi bật như một biểu tượng quyền lực của sự giàu . Đây chính là trụ sở tập đoàn của gia đình , nơi quyết định kinh tế lớn nhỏ bắt nguồn.
Cánh cửa xe mở , trợ lý bước xuống , nhẹ nhàng mở cửa cho Eden. Không gian xung quanh tĩnh lặng, chỉ những chiếc xe khác lướt qua đường, ánh đèn chiếu lên lớp kính sáng loáng của tòa nhà. Eden bước khỏi xe, đôi giày hàng hiệu chạm nhẹ xuống nền đất bóng loáng. Cậu ngước lên tòa nhà, như quen thuộc với cảnh tượng hùng vĩ nhưng khỏi cảm nhận sức mạnh toát lên từ đó. Đây là nơi mà tất cả gia sản khổng lồ của gia đình điều hành và quản lý, một biểu tượng chỉ của tiền bạc mà còn của quyền lực thể chối cãi.
Eden trong phòng việc sang trọng của , ánh đèn từ các tòa nhà cao tầng bên ngoài bắt đầu nhấp nháy khi trời chập tối. Cửa sổ kính lớn cho một góc bao quát thành phố, những con đường dần trở nên lấp lánh ánh đèn. Bên trong căn phòng, ánh sáng từ đèn bàn chiếu xuống mặt bàn gỗ bóng loáng, tạo một gian ấm áp nhưng kém phần uy nghiêm.
Cậu dựa lưng ghế, mắt qua những tập tài liệu đang sắp xếp gọn gàng. Dù công việc của gia đình luôn là trọng tâm, Eden khỏi cảm thấy bản cần rút lui khỏi guồng để nghỉ ngơi tất cả những nỗ lực ngừng của . Nghĩ đến việc tận hưởng một kỳ nghỉ kéo dài một tuần, khẽ nhoẻn miệng . Đã quá lâu kể từ khi thể thực sự buông bỏ tất cả và dành thời gian cho bản .
Những hình ảnh về bờ biển riêng tư, làn nước trong xanh và những buổi tiệc với bạn bè dần hiện lên trong tâm trí. Đó sẽ là thời gian để Eden sống đúng với những gì —thoải mái, tự do và bất cứ áp lực nào từ công việc trách nhiệm.
Một tiếng mở cửa nhẹ nhàng bỗng cắt ngang bầu khí yên tĩnh trong phòng. Lina bước , nhỏ nhắn và dễ thương, với gương mặt rạng rỡ và đôi mắt to tròn như viên ngọc. Cô mặc một chiếc váy màu pastel đơn giản, tôn lên vẻ trẻ trung.
Lina khép cửa lưng, ánh mắt ngập tràn sự quan tâm khi về phía Eden. “Chào ! Em đến để hỏi thăm một chút,” cô , giọng điệu thiện. “Dạo công việc của thế nào? Mọi thứ vẫn chứ?”
Eden Lina và nhận cô là đặc biệt — em gái kết nghĩa, vì tình cảm sâu sắc. Lina thành công trong việc tạo dựng mối quan hệ với , điều mà nhiều khác . Eden chấp nhận lời kết của Lina đơn giản vì thấy cô đáng thương. Tuy nhiên mối quan hệ thực sự sâu sắc gì lắm với Eden, vốn dĩ họ 1 năm gặp 1 là quá nhiều.
Eden Lina, giọng vẫn bình thản. "Công việc vẫn như ," trả lời thờ ơ, mấy hào hứng. "Đã nhiều việc giải quyết." Cậu kéo dài câu chuyện, chỉ cần đáp cho lệ.
Eden Lina, cố gắng duy trì sự bình thản. "Công việc vẫn như ," trả lời thờ ơ, mấy hào hứng. "Đã nhiều việc giải quyết." Cậu kéo dài câu chuyện, chỉ cần đáp cho lệ.
Lina gọi Eden bằng giọng dịu dàng, "Anh, em hợp tác với Banco Santander trong buổi thông cáo . Thế điều gì thú vị ?" Cô với đôi mắt tò mò, chờ đợi câu trả lời, như thể điều sẽ giúp cô hiểu hơn về công việc của .
Eden đáp ngắn gọn, "Không." Cậu sâu chủ đề , chỉ đơn giản là thấy gì đặc biệt để chia sẻ.
Lina tiếp tục, "Anh vị vua của Tây Ban Nha ? Em cũng liên quan đến ngân hàng Banco Santander." Cô Eden với ánh mắt đầy hiếu kỳ, như thể mong thêm về đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nha-vua-nghieng-minh-vi-em/chuong-11-nghi-ngoi.html.]
Eden chỉ gật nhẹ đầu, thờ ơ đáp: "Ừ, thể." Cậu phủ nhận cũng chấp nhận, chỉ đơn giản là trả lời thêm.
Lina thấy thái độ của Eden, bỗng bật tinh quái. "Em hiểu mà. Anh thể giúp em quen với ?" Cô mỉm , ánh mắt đầy hy vọng, như thể nghĩ rằng điều đó sẽ quá khó khăn với một như Eden.
Eden cau mày, nhưng vẫn miễn cưỡng chấp nhận. "Thôi " , giọng điệu mặn mà. Cậu nghĩ thầm rằng hứa là sẽ giúp, bận tâm gì. Không giúp thì em cũng gì.
Lina sự chấp nhận, bỗng vui hẳn lên. Cô nở một nụ rạng rỡ và , "Cảm ơn ! Anh luôn với em." Ánh mắt cô sáng lên như thể tìm thấy một tia hy vọng.
Eden xua tay đuổi Lina, giọng lạnh lùng: "Đi về , cần nghỉ." Cậu kéo dài thêm cuộc trò chuyện, chỉ tiễn ngay khỏi đây để trở về nhà, tận hưởng kì nghỉ một tuần như bản nghĩ đến.
________________________________________
Bữa tối diễn trong gian tĩnh lặng của căn biệt phủ, ánh đèn vàng chiếu sáng bàn ăn với những món ăn bày biện gọn gàng. Bố Eden ở đầu bàn, vẻ mặt lạnh lùng, nhiều, chỉ thỉnh thoảng liếc con trai.
Ông lặng lẽ quan sát con trai, đó lên tiếng với giọng điệu nghiêm khắc: “Eden, công việc của con gần đây .” Lời khen của ông, dù ngắn gọn, nhưng mang theo sự chú ý sắc bén. Eden gật đầu, nhận thức rằng những lời chỉ là công nhận mà còn là kỳ vọng.
Theodore đối diện với Eden, vẻ mặt cũng lạnh lùng kém. Sau khi bố khen ngợi Eden, Theodore khẽ lên tiếng: “Lần công ty khôi phục tất cả là công của .”
Eden Theodore, ánh mắt bình thản nhưng kiên quyết: "Không, đó là kết quả của cả một tập thể. Anh chỉ phần việc của thôi." Cậu nhận hết công lao, bởi sự nỗ lực của xung quanh cũng quan trọng kém.
Sau khi khí dần lắng xuống, Eden bố và Theodore, quyết định thông báo về kế hoạch của : “Con nghỉ một tuần.” Cậu một cách thẳng thắn, che giấu ý định của .
Bố Eden im lặng một lúc, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhưng vẻ suy nghĩ kỹ. Cuối cùng, ông gật đầu: “Nếu con thấy cần, thì nghỉ.” Giọng ông chút cảm xúc nào, nhưng trong đó sự thấu hiểu nhất định.
Mẹ Eden, với giọng dịu dàng nhưng vẫn chứa đựng sự lo lắng, lên tiếng: “Con nhớ nhé, nghỉ ngơi nhưng đừng để báo chí cơ hội tạo tai tiếng cho chúng . Dạo con nổi mạng.”
Bà với ánh mắt yêu chiều, như nhắc nhở Eden giữ gìn hình ảnh của và gia đình. Eden gật đầu, dù rằng luôn lo lắng cho . “Con sẽ cẩn thận,” trả lời, đồng thời cảm nhận sự ấm áp từ sự quan tâm của .
Mẹ Eden khẽ, giọng điệu châm chọc: “Chà, một tuần nữa thấy con ở nhà, chắc buổi sáng cần chuẩn bánh ngọt nữa nhỉ?”
Eden chỉ nhẹ khi châm chọc, gì thêm. Eden , thận trọng hỏi: "Mẹ ảnh hưởng gì từ những ồn ào gần đây của công ty ?" Cậu thể hiện sự quan tâm, mong lo lắng cảm thấy áp lực vì những tin đồn .
Mẹ Eden mỉm , nhẹ nhàng đáp: "Sau khi đính chính, các fan hiểu rõ vấn đề. Mọi chuyện giờ ." Giọng bà bình tĩnh, nhưng ánh mắt vẫn toát lên sự kiên cường và tự tin.
Buổi tối của gia đình Eden luôn diễn như , dù chút trầm lắng, nhưng rõ ràng gia đình luôn tràn đầy tình cảm. Dù chút trầm lắng nhưng luôn là nơi yên bình nhất khi nghĩ về.