Khi Nhà Vua Nghiêng Mình Vì Em - Chương 25: Tôi còn phải canh, để em không chạy mất

Cập nhật lúc: 2025-03-02 14:27:42
Lượt xem: 333

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Eden bồn rửa tay, chằm chằm chính trong gương, miệng lầm bầm đầy tức tối.

 

“Cái đồ bạo chúa, cái tên phiền phức… thể sống yên với mà.”

 

Cậu thở hắt , lướt tay qua mái tóc bất chợt nghĩ một ý tưởng. Nếu thể thoát, thì cứ trì hoãn thôi. Eden chậm rãi mở cửa, liếc viên cận vệ đang nghiêm túc chờ bên ngoài.

 

Anh lập tức sang . “Thưa ngài Eden?”

 

Eden đặt tay lên bụng, nhăn mặt đầy khổ sở. “ cảm thấy … Chắc là đau bụng . cần ở trong đây lâu hơn một chút.”

 

Viên cận vệ thoáng chần chừ, nhưng cuối cùng cũng gật đầu. “Vậy sẽ báo với nhà vua.”

 

Eden lập tức giơ tay ngăn . “Không cần! Chỉ là chuyện nhỏ thôi. sẽ mà, chỉ cần đợi ở đây.”

 

Cận vệ gì thêm, nhưng ánh mắt vẫn đầy cảnh giác.

 

là thoát khỏi cái chỗ chật hẹp đấy thật là một điều tuyệt vời mà.

 

Eden thở phào, tựa lưng tường, khóe môi cong lên một cách mãn nguyện. Cậu rút điện thoại trong túi quần , mở game lên và bắt đầu chơi. Mấy cái diễn đàn khô khan ngoài chẳng gì thú vị bằng một trận chiến căng não trong game.

 

Màn hình nhấp nháy, tiếng s.ú.n.g vang lên liên tục. Eden nghiêng đầu, tập trung b.ắ.n tỉa kẻ địch. Chiến trường ảo đầy khói lửa, adrenaline dâng cao, gần như quên mất đang ở .

 

Chiu! Chiu! Chiu! Chiu!

 

Đang lúc căng thẳng nhất, khi chỉ còn một phát b.ắ.n cuối cùng để kết liễu đối phương—

 

Cộc! Cộc! Cộc! Cộc!

 

Tiếng gõ cửa nặng nề vang lên, dồn dập và đầy nguy hiểm.

 

Eden khựng . Một giây , giọng trầm thấp nhưng đầy sát khí của Fernando vang lên bên ngoài, chút kiên nhẫn.

 

“Em hai giây để mở cửa khi đích trong đấy.”

 

Eden chột , trái tim như nhảy khỏi lồng ngực. Cậu nhanh chóng cạch một cái, mở cửa, chỉ để đối diện với cái của Fernando. Cái là ánh mắt bình thường nữa, mà là ánh mắt chứa đầy giận dữ, tức tối.

 

Fernando đó, tay khoanh ngực, khuôn mặt lạnh như băng, nhưng đôi mắt nóng bỏng như lửa. Môi mím chặt, dáng vẻ như trải qua một trận đấu cam go với chính sự kiên nhẫn của bản .

 

“Em đang cái gì ở đây?” Giọng trầm và đầy quyền lực, dấu hiệu của sự thương lượng.

 

Eden lùi một bước, nhưng tựa lưng cửa, cố gắng giữ bình tĩnh. Cậu cố tình nhếch mép, cố giấu sự lo lắng đang dâng lên trong lòng.

 

“Anh như trốn học .” Eden trả lời, cố trêu đùa để giảm bớt căng thẳng. câu khỏi miệng, cảm thấy nó thật sự chẳng đúng lúc chút nào.

 

cho em 5 phút mà. Tại bây giờ 1 tiếng ?” Giọng lạnh lẽo, còn chút kiên nhẫn nào. Môi mím chặt, tay siết mạnh lấy cổ tay đồng hồ, như thể bóp nát cả thời gian. Fernando cần thêm gì, chỉ một câu thôi cũng đủ khiến Eden cảm thấy như khoan thủng. Ánh mắt rời khỏi Eden, như thể ăn tươi nuốt sống ngay lập tức vì sự vô trách nhiệm .

 

Eden im, cảm thấy lòng như siết chặt khi những lời của Fernando. Cậu cảm thấy lúng túng, nên gì. Đến khi giọng của Fernando vang lên, lạnh lùng và chút kiên nhẫn, Eden chỉ cúi đầu, thốt lên một lời xin ngắn gọn.

 

“Xin …” Cậu mấp máy môi, dù lời xin chẳng thể nào xoay chuyển gì.

 

Fernando Eden, ánh mắt vẫn rời khỏi , nhưng gì thêm. Thở dài một tiếng thật sâu, đồng hồ một nữa, Eden, vẻ mặt phần chán nản.

 

“Diễn đàn kết thúc .” Fernando , giọng cứng rắn nhưng cũng chút mệt mỏi. “Nếu em trong vệ sinh thì thể ở . Còn nếu mà em về thì nhanh chóng ngoài.”

 

Fernando xong, , chỉ một mạch bước . Mỗi bước của như vạch một đường thẳng dẫn lối, kiên định và hề do dự.

 

Eden bước khỏi nhà vệ sinh, chậm rãi chỉnh tay áo khi tiến về phía sảnh lớn. Ánh đèn chùm pha lê phản chiếu lấp lánh xuống sàn đá cẩm thạch, dòng trong hội trường vẫn đang trò chuyện sôi nổi, nhưng khi đảo mắt quanh, chẳng thấy Fernando cả.

 

Anh ?

 

Eden cau mày, tự nhủ đời nào Fernando bỏ mặc ở đây. khi kịp suy nghĩ thêm, một giọng cất lên từ phía bên cạnh, kéo khỏi dòng suy nghĩ.

 

“Ngài Eden.”

 

Eden sang, và ngay lập tức nhận đàn ông gọi . Một chính trị gia tầm cỡ của Mỹ, sức ảnh hưởng nhỏ đến nền kinh tế thế giới. Cậu nhanh chóng lấy phong thái lịch sự, khẽ gật đầu.

 

“Xin chào, ngài…”

 

Người mỉm , nhưng ánh mắt mang theo sự đánh giá đầy ẩn ý. “ thấy ngài cùng Đức Vua Tây Ban Nha. đoán ngài cũng quan tâm đến chính sách kinh tế châu Âu?”

 

Eden khẽ nhướn mày. “ chỉ tham gia với tư cách khách mời.”

 

“Vậy thì một câu hỏi.” Giọng đàn ông trầm , mang theo chút thử thách. “Ngài nghĩ thế nào về chính sách điều chỉnh thuế doanh nghiệp của Tây Ban Nha trong bối cảnh căng thẳng thương mại với Mỹ? Liệu điều đó ảnh hưởng đến sự định của thị trường đầu tư ?”

 

Eden cứng .

 

Một giây , đầu óc còn đang suy nghĩ về chuyện Fernando . Một giây , ném thẳng một câu hỏi hóc búa về chính trị và tài chính, ngoài tầm hiểu của .

 

Cậu chớp mắt, cố gắng sắp xếp suy nghĩ, nhưng càng nghĩ càng nên trả lời thế nào. Câu hỏi thứ thể thuận miệng bừa—sai một từ thôi cũng thể tạo rắc rối lường .

 

Cảm giác áp lực đè nặng, Eden lắp bắp, nhưng kịp gì thì đột nhiên—

 

“Câu hỏi đó, nếu câu trả lời chính xác, thì nên trực tiếp hỏi .”

 

Giọng trầm thấp quen thuộc vang lên ngay lưng.

 

Eden giật —Fernando.

 

Hắn đó, ánh mắt sắc lạnh nhưng bình thản, như thể từng rời . Không ai ở đó từ bao giờ, nhưng rõ ràng thấy thứ.

 

Người đàn ông Mỹ thoáng sững , nhưng nhanh chóng điều chỉnh thái độ. “Ồ, Đức Vua, chỉ thử quan điểm từ một góc khác mà thôi.”

 

Fernando vội đáp. Hắn chậm rãi bước tới cạnh Eden, một động thái khẳng định vị thế.

 

“Người phát ngôn của Tây Ban Nha, cũng là cố vấn tài chính của .” Giọng lớn nhưng đầy uy quyền. “Nếu một câu trả lời, thì sẽ là trả lời.”

 

Người đàn ông Fernando một lúc, đó nhạt, gật đầu chào rời .

 

Eden nhẹ nhàng thở , nhưng vẫn còn cảm giác ngượng ngùng. Cậu lén liếc sang Fernando, bắt gặp ánh mắt đầy ẩn ý của .

 

“Anh đó từ bao giờ ?” Cậu lầm bầm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nha-vua-nghieng-minh-vi-em/chuong-25-toi-con-phai-canh-de-em-khong-chay-mat.html.]

Fernando nhún vai, khóe môi khẽ nhếch lên như thể đang hài lòng.

 

“Từ lúc em đơ như một con nai đèn xe chiếu .”

 

Eden bĩu môi, định phản bác, nhưng Fernando bước .

 

“Đi thôi. Đừng để cứu em thêm nào nữa.”

 

Eden theo, khẽ chớp mắt, cũng nhanh chóng bước theo

 

Eden lẽo đẽo bước theo lưng Fernando, từng bước chậm rãi rời khỏi diễn đàn. Cậu do ánh đèn , nhưng bóng lưng của đàn ông phía trông vững chãi mang theo một áp lực khó tả.

 

Hai vài bước, ai với ai câu nào. Không khí chút yên lặng, chỉ còn tiếng giày chạm sàn đá cẩm thạch vang lên nhè nhẹ.

 

Rồi đột nhiên—

 

Fernando dừng .

 

Eden cũng khựng theo bản năng, kịp thắc mắc thì Fernando , ánh mắt sắc bén quét về phía .

 

“Đi lên .”

 

Eden chớp mắt. “Hả?”

 

“Đi .” Fernando lặp , giọng nhanh chậm, nhưng một sự áp đặt thể chối cãi. “ còn canh, để em chạy mất.”

 

Eden há miệng, nhưng thể phản bác.

 

Cậu chạy mà canh?

 

ánh mắt Fernando, chắc chắn rằng nếu cãi , đàn ông thể bế vác giữa chốn đông một chút do dự.

 

Thế là Eden bĩu môi, miễn cưỡng bước lên , nhưng lầm bầm:

 

“Anh xem là trẻ con ?”

 

“Ừ.”

 

Fernando đáp gọn lỏn, một chút do dự.

 

Eden phắt lườm , nhưng Fernando chỉ nhướng mày, ánh mắt như .

 

“Còn ?”

 

Eden nghiến răng, đầu thẳng. Fernando chậm rãi theo , từng bước chắc chắn, như một con báo đang kiểm soát con mồi của .

 

Người Eden là ngoại lệ của Fernando.

 

Đi một vị vua, đối với khác lẽ là sự thất lễ, nhưng Eden thì . Vì dù Fernando là bậc đế vương, thì Eden vẫn thể bước lên cần cúi đầu.

 

Eden thể sai, vẫn chấp nhận.

 

Eden thể phá vỡ quy tắc hoàng gia, cũng để tâm.

 

Bởi vì lưng lúc , chỉ đơn giản là một vị vua. Hắn là Fernando— bao giờ đặt bất kỳ ai lên nguyên tắc, ngoại trừ Eden.

 

Eden bước , Fernando theo , nhưng sự hiện diện của mạnh mẽ đến mức dù đầu , Eden vẫn thể cảm nhận .

 

Một như Fernando…

 

Có quyền lực, trí tuệ.

 

Có nhan sắc, tài sản.

 

Cầu về thứ.

 

Một đàn ông hảo đến mức Eden tự hỏi— đời ai thể sánh ngang với ?

 

Cậu nhớ đến những câu chuyện về những phụ nữ đổi đời chỉ một cuộc hôn nhân. Không cần xuất cao quý, cần tài giỏi, chỉ cần kết hôn với một đàn ông đủ mạnh mẽ và tất cả, thế là từ một bình thường, họ thể một bước trở thành quý phu nhân, trở thành một phần của giới thượng lưu, bước những vòng tròn mà họ từng mơ đến.

 

Eden bao giờ nghĩ đến chuyện đó… trong khoảnh khắc , chợt thoáng suy nghĩ—

 

Eden luôn lười.

 

Không kiểu lười nhác vô dụng, mà là kiểu chẳng tự động tay bất cứ thứ gì nếu thể tìm cách để khác . Cậu sinh trong nhung lụa, quen với việc thứ đều xử lý khi nghĩ đến.

 

Vậy nên khi Fernando—một như , một tất cả, một mà nếu thể , thì đồng nghĩa với việc sẽ lo bất cứ điều gì nữa—ý nghĩ đó Eden thể suy nghĩ.

 

Fernando thông minh, trai, quyền lực, tài sản, sự tàn nhẫn cần thiết để bảo vệ những gì thuộc về . Một như nếu thuộc về … thì Eden thể mãi mãi chẳng cần vất vả, chẳng cần tự chèo chống, chẳng cần tự quyết định tương lai. Chỉ cần dựa , chỉ cần cách khiến bảo vệ , là đủ.

 

Ý nghĩ đó gì đó sai sai. Eden nhận thức điều đó.

 

ghét nó.

 

Cậu bao giờ là kiểu thích tự thứ. Nếu thể dựa ai đó, nếu thể khiến tự nguyện thứ cho , thì tại ? Những kẻ khác , tại thể?

 

Eden đến mức sẽ trắng trợn nịnh bợ, nhưng nếu cần chút mềm mỏng, cần chút khéo léo, cần chút tinh tế để khiến Fernando cảm thấy là một sự tồn tại đặc biệt… thì gì mà thể ?

 

Mà điều khiến Eden bận tâm hơn cả—Fernando, ?

 

Có thể là .

 

Fernando kiểu dễ che mắt.

 

Hắn thấu thứ, ngay cả khi .

 

Vậy tại vẫn chấp nhận để Eden tồn tại bên cạnh ?

 

Hắn vội vã, tiến đến, đẩy Eden xa, chỉ im lặng như thể rõ Eden gì nhưng vẫn để tự thử nghiệm trò chơi của chính .

 

Eden bỗng thấy ngứa ngáy trong lòng.

 

Nếu thật sự Fernando, cần gì?

Loading...