Khi Nhà Vua Nghiêng Mình Vì Em - Chương 9: Bánh ngọt

Cập nhật lúc: 2025-03-02 14:20:19
Lượt xem: 243

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe của Fernando lăn bánh qua cánh cổng cung điện hoàng gia Tây Ban Nha, nơi ánh sáng vàng dịu từ những ngọn đèn cổ điển đang chiếu sáng bừng lên những con đường lát đá rộng lớn. Đường cung điện, bao quanh bởi hàng cây xanh mướt, hiện lên như một dải lụa sang trọng, với những chùm đèn nhỏ như những ngôi lấp lánh cao.

Khi xe dừng , cánh cửa gỗ lớn của cung điện từ từ hé mở, cho phép ánh sáng từ bên trong tràn ngoài, hòa quyện với sự yên bình của đêm tối. Bước trong, khí bao phủ bởi vẻ lộng lẫy của các đèn chùm pha lê, ánh sáng rực rỡ phản chiếu từ những bức tường trang trí tinh xảo và các bức tranh nghệ thuật quý giá. Sàn nhà sáng bóng như một tấm gương rộng lớn, phản chiếu những dải ánh sáng từ các đèn treo.

Fernando và Eden bước khỏi xe cung điện, nơi mỗi bước chân đều chào đón bởi sự trang trọng của gian xung quanh. Tất cả hầu nghiêm trang, đồng phục của họ phản chiếu ánh sáng với vẻ hào nhoáng, nhưng một nhân vật nổi bật với bộ vest chỉnh tề và kính mắt lặng lẽ bên cạnh cửa, như một điểm nhấn khác biệt trong bức tranh tổng thể.

Bộ vest xám sẫm của cắt may hảo, đôi kính gọng bạc sáng lấp lánh, và dáng thẳng tắp thể hiện rõ vẻ tự tin, chuyên nghiệp. Eden quen , nhưng sự hiện diện của khiến để ý ngay lập tức. So với những phục vụ cung điện, đàn ông rõ ràng là một nhân vật vai trò quan trọng hơn, giống những thường công việc hằng ngày.

Người đàn ông đeo kính cúi đầu một cách kính cẩn và bằng tiếng Tây Ban Nha:

“Buenas noches, Su Majestad. Espero que su viaje de regreso haya sido agradable. Bienvenido a casa.”

(“Chào buổi tối, Bệ hạ. hy vọng chuyến của ngài thuận lợi. Chào mừng ngài trở về nhà.”)

Người đàn ông , giọng trang trọng và đều đặn vang lên trong gian yên tĩnh của cung điện, nhưng Eden chỉ thể đoán ý nghĩa từ ngữ điệu và thái độ của , vẻ như một lời chào cực kì long trọng.

Fernando , ánh mắt sắc lạnh, hỏi bằng tiếng Tây Ban Nha:

“¿Tu esposa ya se encuentra mejor?”

(“Vợ hơn ?")

Anh tiếp tục cúi đầu, giọng cung kính:

“Sí, Majestad. Mi esposa está mucho mejor ahora, gracias a Dios. Y el bebé también está en buena salud.”

(“Vâng, bệ hạ. Vợ giờ khỏe hơn nhiều, cảm ơn Chúa. Và đứa bé cũng khỏe mạnh.”)

Fernando gật đầu, ánh mắt của vẫn sắc lạnh:

“Me alegra saber que está bien. Cuídese y cuide de su familia.”

(“ vui khi rằng thứ . Hãy chăm sóc bản và gia đình của .”)

Giọng của Fernando vang lên lạnh lùng và chút cảm xúc, như thể mỗi từ đều cân nhắc kỹ lưỡng. Anh trợ lý với vẻ nghiêm nghị, thể hiện chút gì của sự mềm mỏng.

Trợ lý cúi đầu sâu hơn, đôi tay vẫn giữ ở tư thế trang nghiêm. Khuôn mặt vẫn biểu hiện nào khác ngoài sự kính cẩn, ánh mắt rời khỏi mặt đất.

Sau khi Fernando tất trao đổi, sang Eden, một ánh mắt nháy tinh tế dường như cho thấy sự hài lòng với kết quả công việc.

Eden bên cạnh Fernando, còn trợ lý. Cung điện buổi đêm, với ánh sáng mờ ảo từ những đèn vàng dịu dàng, tạo nên một bầu khí trang nhã và cổ điển. Những bức tranh lịch sử và các món đồ trang trí tinh xảo tường, hòa quyện với sự yên tĩnh của đêm, nổi bật sự hùng vĩ của nơi đây.

Khi Fernando và Eden tiến bên trong, trợ lý vẫn nguyên vị trí, giữ tư thế cúi đầu, hề động đậy, cho đến khi cả hai khuất dạng khỏi tầm .

________________________________________

Ngày hôm , khi ánh sáng đầu tiên của bình minh len lỏi qua lớp rèm dày, Eden dần tỉnh dậy khỏi giấc ngủ sâu. Những tia nắng vàng nhạt nhuộm nhẹ lên các món đồ nội thất tinh tế, tạo một gian lấp lánh và ấm áp. Bầu khí thanh bình của buổi sáng hòa quyện với hương thơm của cà phê và bánh ngọt, tạo nên một khởi đầu hảo cho ngày mới.

Eden, với đôi mắt mở to và làn da còn vương vấn ấm của giấc ngủ, rời khỏi giường với sự nhẹ nhàng của một con mèo. Eden lặng lẽ vệ sinh cá nhân lười biếng bước đến phòng ăn của cung điện.

Bầu khí trong phòng ăn bao phủ bởi ánh sáng dịu nhẹ của buổi sáng sớm, những tia nắng xuyên qua các cửa sổ tạo nên những vệt sáng vàng mềm mại mặt bàn và sàn nhà. Fernando sẵn ở bàn ăn, dường như chìm đắm trong công việc của . Bên cạnh đĩa ăn sáng của là một chồng giấy tờ chất cao, những tài liệu phân loại và sắp xếp ngăn nắp, phản ánh sự bận rộn và tinh tế trong công việc của . Fernando chăm chú các báo cáo, những trang giấy in dày đặc chữ, như thể từng chữ cái đều chứa đựng điều gì đó quan trọng.

Eden, khi bước phòng ăn, cảm nhận rõ ràng sự tương phản giữa sự thanh bình của bữa sáng và sự bận rộn ngừng của Fernando. Cậu nhẹ nhàng xuống đối diện , ánh mắt lướt qua những giấy tờ mà Fernando đang xử lý, thầm cảm nhận sự nghiêm túc và tập trung của đàn ông đang việc. Không khí trong phòng ăn trở nên tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thì thầm của các trang giấy và âm thanh nhẹ nhàng của bữa sáng đang phục vụ.

Bỗng nhiên, Fernando phá vỡ sự yên tĩnh của phòng ăn bằng giọng lạnh lùng, chứa đựng chút khó chịu:

“Tại chỉ ăn mỗi bánh ngọt cho bữa sáng?”

Fernando hướng ánh mắt lạnh lùng và sắc sảo về phía Eden, đôi mắt lấp lánh sự nghi hoặc và khó chịu. Ánh mắt của Fernando dừng ở đĩa bánh ngọt duy nhất mặt Eden, như thể đang xem xét một sự bất thường khó hiểu. Đôi lông mày của nhíu , một nếp nhăn nhỏ xuất hiện giữa trán, biểu thị sự hài lòng. Fernando quan sát với vẻ mặt thờ ơ, nhưng trong cái của một sự chỉ trích lời.

Eden ngẩng đầu, nụ nhẹ nhàng nở môi, cố gắng dịu khí căng thẳng. Cậu lười biếng nhún vai, vẻ mặt hề chút hối .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nha-vua-nghieng-minh-vi-em/chuong-9-banh-ngot.html.]

“Chỉ đơn giản là thích bánh ngọt buổi sáng,” Eden , giọng điệu nhẹ nhàng và thờ ơ. “Thực , thấy cần thiết ăn những món khác. Cảm giác như nó là cách để bắt đầu một ngày mới một cách dễ chịu.”

Fernando cau mày, ánh mắt hiện lên vẻ nghi ngờ và chút khó chịu, khi đĩa bánh ngọt duy nhất bàn.

“Có hoàng gia Tây Ban Nha đang gặp nạn đói?” Fernando hỏi, giọng điệu chứa đầy sự châm biếm và nghi ngờ.

Eden cắn môi, khẽ lắc đầu, ánh mắt đầy sự lúng túng. Cậu giải thích như thế nào về thói quen ăn sáng của . Cậu chỉ nhún vai một cách bất cần, tựa như thể thói quen ăn uống của gì đáng giải thích.

Fernando, cần một lời, chỉ lặng lẽ hiệu bằng ánh mắt cho hầu, đủ để họ hiểu và mang đồ ăn lên ngay lập tức. Ánh mắt của vẫn rời Eden, đầy sự thách thức và cương quyết.

Chỉ trong ít phút, bàn ăn vốn rộng lớn của cung điện nhanh chóng trở nên chật kín với hàng chục đĩa đồ ăn sáng. Mỗi món là đại diện cho một quốc gia khác , từ phở của Việt Nam, croissant của Pháp, sushi của Nhật Bản, cho đến pancake của Mỹ. Màu sắc, hương vị và sự đa dạng của những món ăn khiến căn phòng tràn ngập mùi thơm đầy mê hoặc.

Eden ngước bàn ăn đang dần trở nên đầy ắp, đôi mắt thoáng chút ngạc nhiên. Cậu vẫn giữ vẻ mặt thờ ơ, nhưng ánh mắt thể giấu sự bối rối khi thấy đống đồ ăn đa dạng mặt.

“Trước khi động tới đĩa bánh ngọt đó, hãy đảm bảo rằng ăn đủ một bữa sáng đúng nghĩa” Fernando lên tiếng, giọng trầm và lạnh lùng, nhưng giấu nổi sự quan tâm ẩn vẻ ngoài cứng rắn.

Eden ngả ghế, hai tay khoanh ngực, ánh mắt lướt qua từng món ăn bàn. Cậu rõ Fernando nghiêm túc, và cách nào thoát khỏi. vì nổi giận phản đối, Eden chỉ cảm thấy chút bất lực với .

“Anh thật sự ăn hết chỗ ?” Eden hỏi, giọng vẫn nhẹ nhàng nhưng đôi mắt theo từng đĩa đồ ăn xếp ngay ngắn bàn.

Fernando thêm gì, chỉ lạnh lùng liếc qua Eden một cuối khi rời khỏi phòng. "Ít nhất một món. Nếu , hôm nay sẽ chuyến bay nào dám đưa rời khỏi đây," , giọng điệu nghiêm khắc nhưng vô cảm. Rõ ràng, dù bực bội nhưng Fernando vẫn Eden quan tâm hơn đến sức khỏe của .

Eden theo bóng dáng Fernando khuất dần cánh cửa, đó bàn ăn, Eden khẽ thở dài.

Cậu đưa tay cầm lấy một miếng croissant từ đĩa gần nhất, nhấm nháp như thể việc chỉ là để hài lòng Fernando chứ hề ý nghĩa gì đặc biệt với . giữa tất cả sự hỗn loạn, Eden thể phủ nhận rằng phần cảm động sự quan tâm sâu sắc, dù thể hiện một cách tinh tế của Fernando.

"Được , ít nhất là sẽ mắc kẹt ở đây nữa," Eden lẩm bẩm một cách tự chế giễu, tiếp tục thưởng thức món ăn một cách chậm rãi, mắt vẫn liếc về phía cánh cửa mà Fernando rời .

________________________________________

Khi Eden kéo vali qua hành lang rộng lớn của cung điện, ánh sáng mặt trời buổi sáng rực rỡ lọt qua các cửa sổ lớn, chiếu sáng những bức tường cổ điển và sàn đá hoa cương. Không khí trong sảnh chính lặng lẽ và trang nghiêm, chỉ tiếng lạch cạch của bánh xe vali tạo nên những âm thanh nhẹ nhàng.

Khi đến gần cửa chính, Eden thấy một dáng quen thuộc chờ sẵn. Đó là trợ lý đắc lực của Fernando, mà Eden gặp đây. Anh mặc một bộ vest lịch lãm, đeo kính và cúi đầu chào với sự kính trọng.

“Thưa ngài Eden,” lên tiếng với giọng nghiêm túc nhưng ấm áp. “Xin ngài vì Đức Vua thể tiễn ngài sân bay. Công việc của bệ hạ bận rộn, nhưng sẽ mặt ngài đưa ngài đến sân bay.”

Eden gật đầu, mấy ngạc nhiên về việc Fernando thể mặt. Cậu quen với việc Fernando bận rộn và hiểu rằng công việc của luôn là như thế.

“Cảm ơn ,” Eden đáp, với một nụ nhẹ. “ ơn vì sắp xếp việc .”

Trợ lý gật đầu, mỉm lịch sự. Anh nhanh chóng sắp xếp hành lý của Eden xe và mở cửa cho . Khi Eden bước xe, tiếp tục thông báo về các chi tiết của chuyến , đảm bảo rằng thứ đều chuẩn chu đáo.

Khi chiếc xe rời khỏi cung điện, Eden cuối cảnh sắc tuyệt của cung điện, cảm nhận sự nhẹ nhõm khi sắp trở với cuộc sống hàng ngày ở Anh.

Khi chiếc xe lăn bánh qua những con đường nhộn nhịp của Madrid, Eden cất giọng, ánh mắt đầy tò mò. Cậu thắc mắc về sự vắng mặt của trong suốt những ngày qua.

“Có điều gì xảy với trong những ngày đây ?” Eden hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự quan tâm. “ thấy xuất hiện trong suốt thời gian ở đây.”

Trợ lý, vẫn giữ vẻ mặt lịch lãm và bình tĩnh, đáp với giọng điệu nhẹ nhàng: “Thực , vắng mặt vì một lý do cá nhân. Vợ mới sinh con, và cần ở bên cô trong thời gian đó. giờ thì thứ , và trở công việc để tiếp tục phục vụ Đức Vua.”

Eden mỉm , thể hiện sự đồng cảm và hiểu . “Chúc mừng và gia đình,” . “ hy vọng thứ đều với vợ và em bé của .”

Eden khỏi cảm thấy tò mò về gia đình của trợ lý. Cậu tiếp tục nở nụ nhẹ nhàng và hỏi, “ tưởng tượng rằng con của hẳn sẽ đáng yêu ?”

Trợ lý mỉm , ánh mắt lấp lánh niềm tự hào. “Chúng may mắn. Bé gái của chúng chào đời cách đây vài ngày và thật sự là một thiên thần. Chúng thể hết về vẻ của bé, nhưng cô làn da mịn màng và đôi mắt to tròn giống như bé.”

Trợ lý thêm: “ thấy giống như ngài vẻ quan tâm về con gái của chúng , nếu cơ hội khi nào ngài trở Tây Ban Nha, vui cho ngài gặp gỡ bé. Đó là một vinh hạnh lớn.”

Eden mỉm , giọng nhẹ nhàng: "Nghe tuyệt thật, chúc mừng . Khi trở , mong gặp bé."

 

Loading...