Khi Nhà Vua Nghiêng Mình Vì Em - NGOẠI TRUYỆN 8/3

Cập nhật lúc: 2025-03-07 18:25:52
Lượt xem: 316

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm, ánh nắng mỏng manh len lỏi qua tấm rèm cửa cao lớn, phủ một lớp ánh sáng ấm áp lên căn phòng ngủ của nhà vua. Không gian tĩnh lặng chỉ thở đều đặn của hai đàn ông đang chìm trong giấc ngủ. Fernando vẫn còn ôm Eden, một tay đặt hờ eo , thở đều đặn và định. Eden, như khi, ngủ ngoan trong vòng tay , mái tóc rối nhẹ vì một đêm dài.

 

Tiếng bước chân nhỏ xíu vang lên từ hành lang, đều đặn nhưng chút vội vã. Chỉ vài giây , cánh cửa phòng đẩy với lực mạnh nhưng đủ để phát một tiếng cạch nho nhỏ. Một đứa bé tầm hai, ba tuổi lẫm chẫm chạy , mái tóc vàng bồng bềnh rối, đôi mắt to tròn ánh lên vẻ phấn khích.

 

“Ba! Baba!”

 

Fernando khẽ nhíu mày khi cảm nhận sự quấy nhiễu từ giấc ngủ yên tĩnh của . Bàn tay vô thức siết nhẹ eo Eden, như thể ôm chặt lấy trong lòng hơn nữa. giọng non nớt cùng tiếng gọi đầy phấn khích của Sebastian hề ý định dừng .

 

“Ba ơi! Baba ơi!”

 

Cậu bé hớn hở lao thẳng đến mép giường, đôi tay nhỏ nhắn với lên giật nhẹ chăn của Fernando. thấy ba vẫn chịu dậy, Sebastian quyết định leo hẳn lên giường, đầu gối nhỏ đạp lên lớp chăn mềm, từng cử động đều vô cùng vụng về nhưng đầy quyết tâm. Bé xuống ngay giữa hai lớn, đôi mắt xanh lấp lánh, bàn tay bé xíu vỗ nhẹ lên má Fernando.

 

Fernando cuối cùng cũng thể phớt lờ nữa. Anh khẽ thở dài, hàng mi dày khẽ động, đôi mắt xanh xám từ từ mở , mang theo chút uể oải vì đánh thức quá sớm. Giọng trầm khàn:

 

“Sebastian…”

 

Thằng bé chớp mắt, khuôn mặt tròn trịa bỗng hiện lên vẻ tội nghiệp đầy đáng yêu, bàn tay nhỏ vỗ vỗ má ba như để trấn an:

 

“Dậy mà! Ba ngủ nhiều quá!”

 

Eden tiếng ồn phiền, khẽ cau mày rúc sâu hơn lòng Fernando, tìm một vị trí an để tiếp tục giấc ngủ. Cậu vốn chẳng thích dậy sớm, đặc biệt là khi đang trong vòng tay ấm áp của Fernando.

 

“Ưm… ồn quá…” Eden lầm bầm, giọng ngái ngủ, bàn tay nhỏ vô thức níu lấy áo Fernando, như thể trốn tránh sự quấy phá của nhóc con nào đó.

 

Sebastian thấy Baba nũng nịu thì lập tức chịu thua. Bé cũng chui giữa, rúc n.g.ự.c Fernando, hai tay ôm lấy cánh tay , bắt chước Eden mà dụi dụi đầy nũng.

 

“Con cũng ôm ba!” Sebastian hớn hở, giọng nhõng nhẽo như một chú mèo con.

 

Fernando vốn dĩ quen với Eden lười biếng, bây giờ thêm một nhóc con cũng thích bám dính lấy . Anh hai đang ôm chặt từ hai phía, ánh mắt chút bất lực nhưng trong lòng mềm nhũn.

 

“Cả hai …” Anh thở dài, giọng điệu pha chút bất mãn nhưng cánh tay vô thức ôm lấy cả Eden lẫn Sebastian lòng. Một lớn một nhỏ, một thì lười biếng, một nhóc thì dính , rõ ràng đều là bảo bối của .

 

Sebastian vẫn quấn lấy Fernando, giọng non nớt ngừng lặp lặp câu hỏi:

 

“Ba ơi, ba yêu con ? Yêu con khônggg?”

 

Fernando chỉ mới tỉnh ngủ, nhóc con cứ bám riết hỏi hoài, ánh mắt đầy bất đắc dĩ nhưng chẳng nỡ trách mắng. Anh xoa đầu con trai, hừ nhẹ một tiếng, kịp đáp thì giọng Eden lầm bầm đầy khó chịu từ trong chăn:

 

“Ồn ào quá…”

 

Cậu khẽ dịch , rúc sâu hơn lòng Fernando, nhưng vẫn thoát khỏi tiếng léo nhéo ngừng của Sebastian. Rốt cuộc, Eden mất kiên nhẫn, đưa tay bịt tai nũng nịu lên tiếng:

 

“Fernando… Anh đưa Sebastian ngoài … Em ngủ…”

 

Fernando cúi xuống Eden đang nhắm mắt trốn tránh âm thanh, một tay còn níu áo như thể đuổi cả hai ba con cho yên tĩnh.

 

Fernando im lặng Eden vẫn còn vùi trong chăn, gương mặt lộ rõ vẻ khó chịu vì phiền. Cậu níu áo , giọng lười biếng nhưng đầy kiên quyết:

 

“Anh mà đưa Sebastian , em sẽ đá cả hai xuống giường đấy…”

 

Fernando khẽ , xoa nhẹ lưng Eden dỗ dành, đó sang nhóc con vẫn đang bám dính lấy . Sebastian tuy nhỏ nhưng bướng bỉnh vô cùng, bàn tay bé xíu vẫn quàng chặt cổ ba , ánh mắt to tròn tràn đầy uất ức.

 

“Ba ơi… Baba đuổi con kìa…” Bé chớp chớp mắt, giọng nhỏ xíu như sắp đến nơi.

 

Fernando bất đắc dĩ thở dài, nhưng vẫn bế nhóc con lên, dỗ dành:

 

“Baba buồn ngủ thôi, thương con.” Anh hôn nhẹ lên tóc Sebastian, giọng dịu dàng: “Ra ngoài với ba nào, để Baba ngủ thêm một chút.”

 

Eden yên lắng tiếng bước chân dần xa, đến khi cánh cửa phòng khép , cuối cùng cũng thể tận hưởng sự yên tĩnh. Cậu chép miệng, kéo chăn trùm kín đầu, tận hưởng chút gian riêng hiếm hoi buổi sáng mà một nhóc con léo nhéo đòi ba ôm, cũng một ông chồng luôn Sebastian bám dính.

 

Eden ngủ một giấc ngon lành, gì về những gì đang diễn bên ngoài. Phải đến khi ánh sáng dịu nhẹ từ cửa sổ len qua rèm, chiếu lên gương mặt , hàng mi dài khẽ động, Eden mới chậm rãi mở mắt.

 

Cậu trở lười biếng, vùi mặt gối thêm một chút khi nhận gian xung quanh gì đó… khác lạ.

 

Mùi hương thanh nhã thoang thoảng trong khí, quá nồng nhưng dịu dàng và dễ chịu đến mức ngay cả Eden còn đang ngái ngủ cũng chú ý. Cậu mở mắt hẳn, khẽ chớp mắt vài để thích nghi với ánh sáng bất giác sững sờ.

 

Cả căn phòng đều ngập trong sắc hoa blush rose—loài hoa hồng phớt thanh nhã, mềm mại.

 

Từ sàn, dọc theo mép giường, cho đến bàn trang điểm, kệ sách, thậm chí cả bậu cửa sổ, cũng là những đóa hồng phấn tươi , xếp đặt một cách tỉ mỉ và tinh tế. Những cánh hoa mềm mại còn vương tấm chăn đang đắp, tạo nên một khung cảnh lãng mạn khiến cảm giác như đang lạc một giấc mộng .

 

Eden bật dậy, mắt còn tỉnh hẳn nhưng tròn xoe vì kinh ngạc. Cậu đưa tay chạm nhẹ một cành hoa gần đó, ngón tay lướt qua từng cánh hoa mềm mại, trong lòng bất ngờ chút rung động khó tả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nha-vua-nghieng-minh-vi-em/ngoai-truyen-83.html.]

 

Eden còn đang ngơ ngác khung cảnh ngập tràn sắc hoa thì từ ngoài cửa, một tiếng bước chân nhỏ xíu vang lên.

 

Cậu kịp phản ứng thì thấy một nhóc con mặc vest tí hon chạy , mái tóc vàng bồng bềnh rối, gương mặt tròn trịa đầy vẻ phấn khích. Bộ vest màu xanh navy thiết kế tỉ mỉ, bên trong là áo sơ mi trắng nhỏ xíu, cà vạt cũng chỉnh chu vô cùng.

 

Sebastian chạy đến mép giường, dang hai tay như Eden bế lên, đôi mắt xanh lấp lánh:

 

“Baba! Chúc mừng ngày của Baba!”

 

Không đầu tiên Eden cảm nhận niềm hạnh phúc khi Sebastian, nhưng khi thấy đứa trẻ , bé con mà và Fernando cùng chăm sóc, yêu thương—một hình ảnh nhỏ bé của đàn ông yêu cũng yêu nhiều—cảm giác ấm áp trong lòng Eden lớn hơn bao giờ hết.

 

Cậu mỉm , đón Sebastian lòng, hôn nhẹ lên mái tóc mềm của bé con trêu chọc:

 

“Hửm? Baba ngày gì ?”

 

Sebastian mở to mắt, mặt ngơ một chút như thể tin nổi Baba của quên mất. Bé bĩu môi, hai bàn tay nhỏ bé giữ lấy gương mặt Eden, cố gắng nhấn mạnh từng chữ một:

 

“Hôm nay là ngày của Baba mà! Ba đó!”

 

Eden vẫn còn lười biếng, nửa tỉnh nửa mê ôm Sebastian mà chẳng vội suy nghĩ. lúc , một giọng trầm thấp, quen thuộc vang lên từ cửa phòng:

 

“Vẫn nhớ , Eden?”

 

Eden chớp mắt, cảm thấy gì đó sai sai. Cậu cúi xuống nhóc Sebastian đang tròn xoe mắt đầy mong đợi, ngước lên Fernando, cuối cùng cau mày khó hiểu:

 

… 8/3 là ngày của phụ nữ mà? Em phụ nữ ?”

 

Sebastian nghiêng đầu, vẻ hiểu hết ý của Eden, nhưng Fernando thì bật khẽ, chậm rãi bước đến gần giường. Anh đặt hộp quà xuống bên cạnh Eden, cúi chống tay xuống nệm, ánh mắt đầy cưng chiều nhưng cũng chút trêu chọc:

 

“Em phụ nữ, nhưng em là sinh con cho .” Anh thấp giọng, khẽ chạm gò má Eden, giọng chút lười biếng nhưng mang theo ý : “Thế nên, đây cũng là ngày của em.”

 

Eden khựng .

 

Cậu còn đang mải tìm cách phản bác thì Fernando nhẹ nhàng vén vài lọn tóc vương trán , ánh mắt trầm lắng nhưng chứa đầy dịu dàng. Giọng trầm thấp, chậm rãi vang lên, mang theo ấm cùng sự chân thành tuyệt đối:

 

“Em phụ nữ, nhưng em tất cả những điều mà họ . Cảm ơn em vì mang Sebastian đến bên đời , vì chịu những vất vả mà bao giờ thể thấu hiểu hết. Cảm ơn em vì xuất hiện trong cuộc đời .

 

Anh khẽ dừng , đầu ngón tay chạm nhẹ gò má Eden, ánh mắt sâu lắng như khắc ghi từng đường nét khuôn mặt .

 

“Anh bao giờ tưởng tượng một hạnh phúc trọn vẹn như thế . Và dù là bất kể ngày gì, cũng thấy nó xứng đáng để cảm ơn những hy sinh của em.”

 

Fernando nghiêng , môi chạm nhẹ lên trán Eden, giọng thấp xuống, gần như thì thầm:

 

“Anh yêu em. Và yêu con.”

 

Eden đáp.

 

Cậu chỉ im lặng Fernando, trong lòng như gì đó dâng trào, ấm áp xao động. Bao nhiêu lời phản bác lúc đều trở nên vô nghĩa.

 

Sebastian giữa hai , mắt to tròn hết Baba Ba, cuối cùng vui vẻ vỗ tay:

 

“Ba yêu Baba! Con cũng yêu Baba!”

 

Eden bật khẽ. Cuối cùng, đưa tay ôm lấy Sebastian, cũng nhẹ nhàng tựa lòng Fernando, chấp nhận sự dịu dàng mà dành cho .

 

❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹

 

Lời nhắn từ tác giả:

 

Các bạn nữ, dù là bất cứ ngày nào trong năm, các bạn vẫn luôn là những xứng đáng yêu thương, trân trọng vì tất cả những hy sinh mà các bạn dành cho những yêu thương. Không chỉ riêng ngày 8/3, mà là tất cả những ngày khác nữa.

 

Mình luôn tin rằng phụ nữ là tạo vật tuyệt vời nhất mà thế giới . Họ yêu thương bằng cả trái tim, họ mạnh mẽ theo cách riêng của , và chính họ mang đến sắc màu rực rỡ cho cuộc đời .

 

Nhân dịp 8/3, gửi lời chúc đến tất cả những độc giả yêu quý của —chúc các bạn một ngày thật vui vẻ, tràn đầy hạnh phúc và yêu thương!

 

chỉ những ai gọi là “phụ nữ” mới xứng đáng với ngày . Nếu trong trái tim bạn, bạn luôn khao khát trở thành một phụ nữ, sống với con thật của , thì bạn cũng xứng đáng tôn vinh và nhận lấy những điều nhất.

 

Cảm ơn các bạn luôn quan tâm, theo dõi và ủng hộ câu chuyện của . Chỉ nhờ các bạn mà mới động lực để đến tận ngày hôm nay, để thể đưa câu chuyện xa đến . Mình chắc chắn rằng, chỉ cần các bạn vẫn còn ở đây, vẫn còn ủng hộ , thì câu chuyện sẽ sớm thành, và sẽ còn nhiều câu chuyện khác tiếp tục nên.

 

Hy vọng rằng sẽ luôn nhớ đến bộ truyện và mong trở để tiếp tục đồng hành cùng .

Truyện End nha đừng ai nghĩ End đó TT

— Tác giả

Loading...