Kim Yến Uyển trầm mặc một lúc lâu, mới ngữ khí phức tạp : "An tiểu thư...... lời kinh ."
Nàng dừng , nhẹ giọng : "Chỉ là thể tóc da đến từ cha ...... Chúng vốn nên lời cha ?"
Kỳ thật nội tâm nàng An tiểu thư phản bác, tuy rằng An Cửu khác , nhưng qua tai Kim Yến Uyển, loại cảm giác chỉ hận gặp quá muộn.
Tựa hồ mấu chốt của vấn đề đột nhiên mở , những nghi hoặc khiến nàng bối rối nhiều năm, giải quyết, cả thông suốt.
Đối mặt với vấn đề , An Cửu buột miệng thốt : "Nếu đúng như lời cô , lệnh cha theo vô điều kiện. Vậy cha con tự sát, cũng chỉ thể tự sát ? Chúng tồn tại là vì cái gì? Vì cha ? Cô tồn tại cả đời ngay cả tự chủ cũng ?"
Kim Yến Uyển càng , đôi mắt đen càng sáng, sáng đến kinh .
Ngôn từ phản loạn như , nếu truyền ngoài, tất nhiên sẽ chỉ trích là yêu ngôn hoặc chúng*, tuân lễ pháp. trong mắt Kim Yến Uyển, như một tia sáng chói loá, chiếu trái tim khép kín của nàng .
* Yêu ngôn hoặc chúng: lời mê hoặc khác
Giống như những ngày qua nàng vẫn luôn ở trong căn phòng tối đen, thẳng đến ngày , An Cửu mở cửa sổ , cho nàng thấy ánh mặt trời sáng ngời bên ngoài.
Từ đây, mắt sáng trong veo.
"An tiểu thư, cảm ơn cô. Hôm nay cô lời giúp giải thích nghi hoặc, cô là bạn của ."
Trên gò má tái nhợt gầy ốm của thiếu nữ hiện lên một tia mỉm thật lòng, tinh thần sa sút quanh quẩn khóe mắt đuôi mày cũng trở thành hư , ánh mắt trở nên kiên nghị tự tin.
Mê Truyện Dịch
Nàng tự chủ, Kim Yến Uyển xác định, hoá điều nàng vẫn luôn đau khổ tìm kiếm, đó là ý chí bản .
An Cửu nhướng mày, nhẹ nhàng liếc nàng một cái, chút để ý : "Ta gì nhé, cô gì, đừng nhắc tên của ."
Cho dù hôm nay nàng mấy lời , Kim Yến Uyển cũng sẽ trộm bí tịch, sẽ đổi. Nàng chẳng qua thấy thiếu nữ suốt ngày sống trong dày vò, đau khổ giãy giụa .
Trong sách sơn trang Kim Xà hủy, Kim Yến Uyển chịu hết thảy tội , cho rằng là nàng trộm bí tịch mới gây tai họa. Từ đó gượng dậy nổi, buồn bực mà chết.
thực tế, mặc kệ nàng trộm bí tịch , Ngàn Sát Các và Ma giáo đều sẽ theo dõi sơn trang Kim Xà. Bắt đầu từ khi Kim Du phát hiện bí tịch, kết cục của sơn trang Kim Xà định sẵn.
Ngược , An Cửu càng hy vọng nàng trộm, bí tịch, luyện thần công, nàng còn cơ hội báo thù.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-104-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Thà hương tiêu ngọc vẫn* một góc tên, còn hơn c.h.ế.t hỏi thăm.
* Hương tiêu ngọc vẫn: nghĩa là rơi như ngọc, héo như hoa, ẩn dụ cái c.h.ế.t của một thiếu nữ
Kim Yến Uyển : "Tất nhiên, những lời hôm nay, cô trời đất ."
An Cửu , ý vị thâm trường : "Cô cảm thấy, một lão già tay trói gà chặt mang bảo vật đường, sẽ nghênh đón kết cục gì?"
Kim Yến Uyển giật , sắc mặt vốn hồng nhuận trở nên tái nhợt.
"An tiểu thư lời ý gì......"
An Cửu cao thâm khó đoán lắc lắc đầu ngón tay trắng nõn, : "Sẽ kẻ trộm theo dõi nha, cho nên bảo vật nhất định giữ cẩn thận, ngàn vạn đừng cho khác ."
Vẻ mặt Kim Yến Uyển nghiêm , biểu tình ngưng trọng : "Đa tạ An tiểu thư chỉ điểm, Yến Uyển vô cùng cảm kích!"
Đến tận đây, ấn tượng của nàng đối với An Cửu đổi mới.
Trước đây gặp ở trại nuôi ngựa, nàng còn thầm nghĩ An tiểu thư chút ngạo mạn vô lễ, hiện giờ cảm thấy, đời chỉ sợ nữ tử thẳng thắn thông tuệ như An tiểu thư.
Nàng tựa như một ngọn lửa, ấm áp nóng rực, hào quang cũng mang đến nhiệt độ cho khác.
"Ta chỉ đến đây, thêm nữa."
An Cửu ngâm trong suối nước nóng chốc lát, liền dậy rời , suối nước nóng thoải mái thì thoải mái, chỉ là thể ngâm lâu.
Thấy nàng từ trong bể nước , Kim Yến Uyển chủ động : "An tiểu thư, phía biệt trang một tiểu viện tư nhân, nếu cô ngại, thì đến đó nghỉ ngơi một lát."
An Cửu nghĩ nghĩ, liền đáp ứng.
Kim Yến Uyển bảo tỳ nữ chờ bên ngoài dẫn An Cửu đến tiểu viện, bản cũng vội vàng rời , gì.
An Cửu khoác áo tắm sạch sẽ , xuyên qua đường mòn đá xanh hậu viện, liền một sân yên tĩnh, trong viện hai cây hải đường rũ xuống, nở đầy hoa hồng kiều diễm ướt át.
"Không cần dẫn, tự , ngươi về ."