Nam nhân trung niên, cũng chính là ông chủ lâu phụ hoạ : "Vâng, đúng ."
Đầu ngón tay của Tùng Huyền gõ gõ mặt bàn, dù bận vẫn ung dung : "Ta cùng Minh gặp như , nếu xưng một tiếng , gặp loại chuyện , tuyệt đối thể khoanh tay , nếu lương tâm khó an. Bằng gặp Minh , nên giải thích như thế nào?"
Ông chủ lâu tiếp tục gật đầu phụ hoạ: "Ngài đúng, nữ tử lăng nhăng thành tính, đối tượng phù hợp."
"Nếu như ." Tùng Huyền vỗ tay thật mạnh, mắt phượng hẹp dài thoáng cong, cong thành một độ cung nghiền ngẫm.
Nếu An Cửu ở đây, sẽ phát hiện đôi mắt so với Bùi Tịch vẫn vài phần khác , đặc biệt là khi rộ lên.
Bùi Tịch khi đuôi mắt rũ xuống, ôn nhuận lịch sự tao nhã, cho cảm giác như tắm trong gió xuân.
Khoé mắt Tùng Huyền hướng về phía , giống hoa độc nở rộ, tràn ngập ác ý và tàn nhẫn, quyến rũ mê kịch độc vô cùng.
"Chờ đến đêm đó, chúng liền g.i.ế.c nàng." Dừng một chút, bổ sung một câu, "Nhớ nhất là ở mặt Minh , để tận mắt thấy nữ nhân lăng nhăng chết, giải hận ý trong lòng ."
Lời mang ý từ từ truyền tai, ông chủ lâu mà hề cảm giác bất ngờ.
Tuy rằng Tùng Huyền như , Minh trong miệng đại khái cũng sẽ cảm kích.
...... Điều đó cùng quan hệ gì ?
Tác phong của giáo chủ vẫn luôn là như thế, lấy thống khổ của khác vui, sớm thành thói quen, chỉ cần dày vò những bọn họ là .
Nội tâm ông chủ thương hại Minh công tử giáo chủ của bọn họ coi như "Huynh " một giây, đó hề dị nghị mà gật đầu: "Thuộc hạ tuân mệnh."
Mê Truyện Dịch
Bên đường phố, Bùi Tịch dấu vết giương mắt, về một hướng nào đó trong bóng đêm.
Tửu lâu lâu bên đường đều sáng đèn, nhiều dạo phố mệt mỏi, sẽ trong lâu uống thưởng cảnh.
Hắn đưa mắt , chỉ thấy mỗi một cửa sổ mở đều là khách nhân nâng chén đổi li, tựa hồ gì bất thường.
Vậy cảm giác ác ý đến trong nháy mắt từ mà đến?
"Ấy xem, cô nương luận võ kén rể !"
Ống tay áo bỗng nhiên tác động, Bùi Tịch bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt: "Làm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-117-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
An Cửu sắc mặt kinh ngạc cảm thán, khóe mắt đuôi mày tràn ngập bội phục: "Nàng thật lợi hại nha, nhiều khiêu chiến nàng như , nàng đều thắng."
Bùi Tịch lúc mới nghiêm túc lôi đài cách đó xa.
Trên lôi đài một nữ tử mặc áo cưới đỏ cầm đao, thái dương mướt mồ hôi. Nàng hẳn là tỷ thí cả ngày, từng xuống đài, cánh tay nắm đao run rẩy.
Từ đầu tỷ thí với nàng chỉ là chút công phu mèo ba chân chiếm tiện nghi, đó thấy võ nghệ của nàng xác thật tầm thường, khiêu chiến liền dần dần nhiều lên.
Những đó đại đa đều cưới nàng, mà là thuần túy cùng nàng luận võ.
mặc dù những đó võ công kém ôm suy nghĩ tỷ thí, cũng thể thắng nàng.
Mỗi một trận nữ tử đều lực ứng phó, bao giờ nhường, chiến thắng dồn dập, kiên cường đến hiện tại.
"Nàng sắp đến cực hạn." Bùi Tịch chỉ thoáng qua liền .
"A?" An Cửu lập tức ngây dại, thần sắc nôn nóng , "Có chút võ công lên, đều thể thắng nàng ?"
Hiển nhiên chỉ Bùi Tịch điểm , An Cửu xung quanh, liền thấy trong đám vây quanh lôi đài, ít nam nhân mặt mày đáng khinh lộ biểu tình ngo ngoe rục rịch.
An Cửu sớm , cổ đại tuy tam thê tứ , nhưng do chênh lệch nam nữ quá lớn, cho nên tam thê tứ chỉ phát sinh ở trong nhà quý tộc và phú hộ, bá tánh tầm thường cơ bản chỉ thể cưới một lão bà, thậm chí nhiều nam tử cưới lão bà.
Mặc dù dung mạo nữ tử kén rể bình thường, nhưng nàng là con gái duy nhất của ông chủ tửu lầu, cho nên vẫn nhiều nam nhân nàng.
Dưới đài, một nam tử hình gầy yếu, vẻ mặt tự đắc vươn tay, tựa hồ nhấc tay, bên cạnh mấy cà lơ phất phơ trêu ghẹo .
Này thấy chính là nam tử ăn cơm mềm* nha!
* Nam tử ăn cơm mềm: chỉ loại đàn ông ăn bám vợ
Lòng An Cửu thắt , khẩn trương nọ.
Ngay đó, trong khí truyền đến một giọng nam thô ráp: "Ta tới khiêu chiến!"
Người vây xem bên cạnh lôi đài đều một tiếng hấp dẫn.
Mọi đầu tìm, tìm thấy , chỉ một tiếng vù vù nhanh chóng xé gió đến, một bóng đen ở trong đám phi qua, bỗng nhiên tới lôi đài.