Ngày thứ hai, nàng tới cửa phòng An Cửu.
Gõ hồi lâu cửa mới mở, thiếu nữ dung mạo kiều diễm mặc áo lót, bộ dáng mới từ giường bò dậy, đầu tóc đen lộn xộn, vẻ mặt còn buồn ngủ mà dụi mắt, con ngươi đều là mê mang sương mù.
Kim Yến Uyển : "An Cửu, cô còn ngủ, mặt trời đều phơi m.ô.n.g ."
Thiếu nữ ngáp một cái, đuôi mắt ướt dầm dề, tràn đầy nước mắt *****, nàng ngái ngủ chào hỏi Kim Yến Uyển: "Yến Uyển, buổi sáng lành."
Kim Yến Uyển buồn : "Không còn sớm , đêm qua cô ngủ ngon ? Sao ngủ một giấc dậy còn như ?"
An Cửu lười biếng , tựa như giỡn: "Tối hôm qua cướp đó."
Kim Yến Uyển trêu ghẹo nàng: "Vậy An tiểu tặc trộm cái gì?"
An Cửu suy tư một lát, bất đắc dĩ nhún vai, buông tay : "Cái gì cũng trộm , còn tiểu tặc khác cướp một phen, lỗ sạch vốn."
Kim Yến Uyển chỉ coi nàng đang đùa, ngữ khí uể oải của thiếu nữ chọc khanh khách ngừng.
An Cửu nàng , cũng nhịn .
Sau giờ ngọ hôm nay, trong phòng Bùi Tịch nghênh đón một vị khách lâu thấy.
Thiếu nữ cửa nơi, trực tiếp đến trường kỷ xuống, quen thuộc như đây chính là địa bàn của nàng.
Sau khi xuống, nàng mới đầu về phía công tử bạch y xe lăn.
"Bùi Tịch, châm cứu cho ."
Một câu sáu chữ, cứng rắn, cộng với khuôn mặt thối của nàng, thấy liền tâm tình .
Người bình thường tìm đại phu đều là cầu giúp, chỉ An Cửu, khí thế kiêu ngạo, đúng lý hợp tình lệnh, chút cố kỵ suy nghĩ của khác.
Cũng lẽ là nàng sớm thăm dò điểm mấu chốt của Bùi Tịch, dù đối với như thế nào, tuyệt đối sẽ tức giận, lúc mới sợ hãi.
Công tử bạch y cũng xác thật tính, chỉ sửng sốt một chút, liền ôn hòa cong môi, một bên đẩy xe lăn đây, một bên quan tâm hỏi: "Tâm trạng An tiểu thư ?"
An Cửu châm cứu mấy , sớm quen tất cả quá trình, thấy tới gần liền cởi giày lên giường, vén ống tay áo lên lộ cánh tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-126-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Nàng mệt mỏi mà nhắm mắt , ngữ khí lãnh đạm: "Chuyện của liên quan đến ."
Bùi Tịch mở túi kim châm , ở mép giường, mi mắt cong cong, nhàn nhạt : "Tại hạ chỉ là quan tâm An tiểu thư thôi, nếu An tiểu thư , tất nhiên cần ."
An Cửu mở mắt, liếc xéo một cái, ánh mắt hiểu rõ, hừ lạnh một tiếng: "Đừng cho là tâm tư của ."
Bùi Tịch sửng sốt, ngân châm niết ở đầu ngón tay treo giữa trung, giương mắt nàng, thần sắc kinh ngạc: "Tâm tư của ?"
An Cửu dùng một loại ánh mắt "Huynh diễn nữa đều thấu " , nhỏ giọng hừ hừ : "Huynh đánh chủ ý lên bổn tiểu thư đây, đều ."
Không đợi Bùi Tịch đáp , nàng tăng thêm ngữ khí, nhanh : "Không mơ ước tới bổn tiểu thư, chướng mắt , thích , hiểu ? Huynh chỉ là tên què, dám hả? Về nhớ việc gì đừng tới gần , chúng nước sông phạm nước giếng!"
Mê Truyện Dịch
Nói liên tiếp như bánh xe đang lăn, Bùi Tịch trong lúc nhất thời cũng chút phản ứng kịp.
Những lời đại khái nghẹn ở trong lòng thiếu nữ lâu, phun .
Nói xong nàng liền nhắm mắt , sắc mặt cũng thoáng chuyển biến lên, phảng phất dỡ xuống gánh nặng trong lòng.
Công tử bạch y sửng sốt hồi lâu cũng hồn, thiếu nữ một hồi cảm giác ghim kim, lặng lẽ xốc mi, trộm liếc .
Công tử bạch y thắng tuyết, quần áo tinh khiết tỳ vết, rũ mắt ở , gió nhẹ xuyên qua cửa sổ gợi lên ngọn tóc , mặt trắng nõn thanh tuấn một mảnh mờ mịt.
An Cửu mím môi, trong lòng xẹt qua một tia chột .
Chết , lời của nàng quá nặng , về sẽ châm cứu cho nàng nữa thì ?
"Này...... Huynh sẽ tức giận chứ? Bùi Tịch, đừng keo kiệt như nha, cũng để ý buổi tối ngày đó......" Nói tới đây, thiếu nữ đột nhiên im bặt, gương mặt ửng đỏ, ấp úng chuyển đề tài, "Tóm , về chúng coi như bằng hữu bình thường, chuyện lúc đều xóa bỏ, ai nợ ai chứ?"
Chạm vệt đỏ ửng lan bên má thiếu nữ, mắt đen nam nhân lóe.
Hắn ý thức , An Cửu đây là chắc chắn "Bùi Tịch" yêu thầm nàng, hơn nữa một chốc một lát thể sáng tỏ.
Nghĩ đến đây, Bùi Tịch rũ mi , mây nhạt gió nhẹ : "Vậy liền theo lời An tiểu thư."
Thấy phản ứng của bình đạm, thiếu nữ ngược hồ nghi mà hai mắt , thể tin khi cự tuyệt còn thể trấn định như thế.
Hoài nghi thì hoài nghi, nàng rốt cuộc gì.