Bằng cho dù An Cửu cứu , cũng sẽ coi thường .
Lâm Thanh Nghiên , Bùi Tịch mà nàng nghĩ đang phi ngựa vội vã đến, giờ phút ở đường.
Trong núi rừng u tĩnh, từng đợt gió lạnh thổi qua.
Nam nhân một bộ huyền y ở trong đình hóng gió, ngón tay thon dài cầm một quân cờ trắng, chậm rãi dừng bàn cờ.
Mê Truyện Dịch
Đối diện , thiếu nữ diện mạo kiều diễm đang , mặc một sa y hồng phấn như hoa đào, so với ngày xưa thêm vài phần thanh tú ngọt ngào.
Khuỷu tay thiếu nữ chống mặt bàn, mày nhăn , đầu ngón tay trắng nõn cầm một quân cờ đen thật lâu, hạ chỗ nào.
Thật lâu , nàng vui mà nhếch khóe môi, giận dỗi : "Không , khi dễ ! Chàng thế, sẽ đường !"
Nam nhân mỉm , hỏi nàng: "Vậy nàng thế nào?"
Thiếu nữ vươn tay, cầm lấy quân cờ trắng hạ, tuỳ ý đặt lên bàn cờ, tức khắc phá hỏng đường cờ đang chặn.
"Như ."
Nam nhân chậm rãi lắc đầu, nhàn nhạt : "Nàng gian lận."
Thiếu nữ chớp chớp con mắt sáng, mặt mày giảo hoạt : "Ta , hối lộ đúng ?"
Nam nhân mắt đen nặng nề nàng, một lời, là tư thái ngầm đồng ý.
Thiếu nữ liền lặng yên đỏ mặt, nàng chống mặt bàn, thẳng eo từng chút ghé sát , môi đỏ mềm mại nhẹ nhàng chạm môi , chạm xong liền rời .
"Như đủ ?" Thiếu nữ hối lộ xong, liền lui về, khóe mắt đuôi mày đều là xuân sắc nhộn nhạo, nàng rũ mắt, chớp chớp hàng mi dày, phồng má , "Tiếp tục tiếp tục, hạ cờ xong , đến !"
Rõ ràng đánh trận nào thua trận đó, mặt thiếu nữ thấy nản lòng, chỉ thẹn thùng và vui mừng.
Trong mắt đen nhánh của Bùi Tịch một mảnh tối đen sâu thẳm.
Hoá nàng yêu, là cái dạng .
Hầu kết lăn, nam nhân bỗng nhiên duỗi tay, nắm lấy cánh tay thiếu nữ, kéo nàng trong lòng.
Thiếu nữ ngã đùi nam nhân, tiếng kinh hô ngắn ngủi buột thốt khỏi miệng, giây tiếp theo âm tiết liền môi lưỡi lạnh lẽo ngăn chặn.
Khác với nụ hôn nhẹ nhàng của nàng, hôn nặng nề mà hung mãnh, giống như mưa rền gió dữ, che trời lấp đất, tựa hồ bao phủ nàng trong thế giới của .
Hô hấp nam nhân thô nặng, hàng mi dài phủ bóng, che đáy mắt một mảnh trầm mê.
Cũng chợt lóe lên vẻ đau xót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-283-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Tiếng vỗ cánh "Phập phập" truyền đến, A Thất lấy thư từ chim bồ câu, giao cho Bùi Tịch.
Bùi Tịch tiếp nhận rũ mắt , khỏi nhíu mày.
Thư là Lâm Thanh Nghiên , bọn họ đến nơi, sẽ hẹn ở địa điểm hội hợp.
Lúc là ngày thứ ba An Cửu đến Ngàn Sát Các.
Bùi Tịch khỏi hoang mang, ngày đó thư An Cửu sự quan sát của , cũng là tự giao cho Phi Trần, từ đó về vẫn luôn phái giám thị hướng của Phi Trần, tin chắc giao thư cho .
Vì bọn họ đều tin?
Trong thư Lâm Thanh Nghiên gửi cho lời chắc chắn, An Cửu nhất định là bắt, nàng rõ ràng thương, nhất định là Tiên Vô Mệnh dùng thủ đoạn bức nàng.
Bùi Tịch thể lý giải.
Khi Phi Trần thấy An Cửu và ở bên , phản ứng đầu tiên là hoài nghi, tựa hồ chắc An Cửu sẽ thích .
Lâm Thanh Nghiên cũng như thế.
Chẳng lẽ bọn họ đều An Cửu thích là ai?
Ngoài lời giải thích , Bùi Tịch thể nghĩ lý do khác hợp lý hơn.
Hắn trái lo nghĩ, cảm thấy nếu nọ Phi Trần, thể là Minh Dập thế tử Minh vương.
Lúc An Cửu gặp ở sơn trang Kim Xà, hai liền gặp như quen, còn cùng dạo tiết hoa đăng, khi đó lẽ tâm sinh tình ý.
Sau đó An Cửu hồi kinh, thành hôn với cha Minh Dập, hai tiếp xúc nhiều hơn, quan hệ kế con riêng, ái mộ cũng hợp lý.
Hiện giờ nghĩ đến, đây ở kinh thành đủ loại lời đồn tiểu về thư thượng thư và thế tử Minh vương, vô cùng khả năng giả, nếu truyền đến nỗi ồn ào huyên náo, đều ?
Giấy thư vô thức vò nát, môi mỏng nam nhân mím thành một đường thẳng tắp, vẻ mặt lạnh băng.
Tuy rằng khi nhận tin phản ứng chút ngoài dự kiến của , nhưng...... hiện tại Bùi Tịch ngược chút chờ mong bọn họ đến.
Nếu bọn họ tin, để bọn họ tận mắt thấy là .
Nếu tận mắt thấy nàng yêu , bọn họ thể gì chứ?
Cho dù tin thì thế nào? Hiện giờ An Cửu đối với rễ tình đ.â.m sâu, căn bản rời khỏi , dù những đó mang nàng rời , nàng cũng sẽ .
Quan trọng nhất chính là, cũng xác định, nam nhân nàng yêu, rốt cuộc là ai.