Hắn cũng yêu Ôn Nguyệt Linh, đối với Ôn Nguyệt Linh bất kì suy nghĩ gì, khi giải độc, thuốc giải Ôn Nguyệt Linh cũng sẽ c.h.ế.t .
Cho dù nàng phát hiện, khi tức giận, cũng sẽ dỗ nàng.
Dù nàng yêu như , ?
Chẳng lẽ nàng sẽ vì tính mạng một xa lạ, màng sống c.h.ế.t của ?
"Chỉ là đó còn xác định."
"Chưa xác định cái gì?" Thiếu nữ nghi hoặc hỏi.
Nam nhân lắc đầu, .
Hắn thể , bản xác định nàng thật sự yêu . Tuy rằng tình cổ chứng cứ, nhưng vẫn sợ.
Sự yếu đuối và sợ hãi , vĩnh viễn cần để nàng .
"Không quan trọng."
Thiếu nữ một cái, điều gì , hỏi: "Vậy hiện tại xác định ?"
"Xác định." Công tử bạch y mỉm , nụ nhạt, nhưng ôn hòa hơn .
Hắn nhiều độc phát như , thấy qua bộ dáng chật vật của , nàng vẫn rời bỏ, thậm chí dùng chính bản nàng để giúp giảm đau đớn, từng một khắc ghét bỏ .
Nếu còn thể xác định nàng yêu , nên xác định thế nào chứ?
Cho nên, nếu nàng yêu như , dùng khác giải độc để sống sót, nàng cũng sẽ trách ?
-
Bùi Tịch việc chút sấm rền gió cuốn, đây chỉ bất động, hiện giờ một khi thành hôn, nháy mắt bộ Dược Vương Cốc đều rung động.
Bố trí phòng ốc, chọn mua vật phẩm, may hỉ phục, mở tiệc chiêu đãi khách khứa, quá trình bắt đầu một cách đấy.
Dược Vương Cốc yên tĩnh trong một đêm trở nên náo nhiệt, mỗi mà An Cửu thấy khi cửa, đều sẽ hướng nàng chúc phúc.
An Cửu thật nhàn, cần gì, tiếp tục An tiểu thư vô lo vô nghĩ, cả ngày dạo trong Dược Vương Cốc.
Dược Vương Cốc là nơi Bùi Tịch sống từ nhỏ đến lớn, nhiều dấu vết của , Bùi Tịch bao giờ hạn chế nàng, tùy ý để nàng tự do , An Cửu liền một chút, tưởng tượng trưởng thành trong cốc, biến thành bộ dáng hiện giờ như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-316-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Trong cốc một tòa gác mái, trong lâu bày đầy sách, nơi để nhiều dấu vết của Bùi Tịch nhất.
An Cửu việc gì cũng sẽ sách, nhưng nàng chỉ thoại bản du ký bên trong, thỉnh thoảng cẩn thận rút một quyển sách khác, lật một lúc là thể thấy bút ký ngắn gọn của Bùi Tịch.
Chữ ban đầu , đó ngày càng đoan chính, ngày càng thanh tú.
Giống như một đứa trẻ từng chút lớn lên thành quân tử nhẹ nhàng.
An Cửu cũng qua già trong cốc , tựa hồ giữ kín chuyện xưa, đại khái là về Bùi Tịch khi còn nhỏ, nhiều lắm, chỉ lúc nhỏ ở trong một cái sân hẻo lánh, thẳng đến khi 4 tuổi mới Bùi Chu giáo dưỡng.
Mê Truyện Dịch
Nàng tò mò xem, tiểu viện đó nhiều năm ở, sớm rách nát hoang vu cỏ dại tràn lan.
Đứng ở ngoài tiểu viện, đối diện thể trông thấy một rừng đào, hoa đào tàn, quả đào hái, cây đào trống rỗng lắc lư trong gió thu, lọt trong tầm mắt một mảnh hoang vắng.
An Cửu một tới đây, trở về cũng là một , ai nàng từng tới.
Trở nơi ở, liền thấy Bùi Tịch đang trong thư phòng thiệp mời.
Hắn nhất quyết tự tay cưới, đó phái đưa đến tay mỗi , cưới gần trăm cái, thật sự ít.
An Cửu qua hỏi: "Nhiều như đều sẽ tới ?"
"Đương nhiên, vẫn thiếu." Bùi Tịch , mắt đen hẹp dài liếc nàng, như là đang nàng hoài nghi danh tiếng của .
Trên giang hồ, thần y chính là nhân vật nhân duyên nhất.
An Cửu duỗi tay cầm một phần thiệp mời lên, rũ mắt thoáng qua, chữ giấy đỏ thẫm đoan chính trang nhã, nửa điểm lệ, chỉ nét chữ thôi cũng thể hiện sự trịnh trọng của .
"Chữ của ." An Cửu nhịn cảm thán một câu, giống như lơ đãng hỏi: "Ta thể xem bảng chữ mẫu luyện ?"
Bùi Tịch cúi đầu cưới, : "Tất nhiên thể, bảng chữ mẫu đều ở kệ sách."
Hắn đối với nàng chút phòng vệ, An Cửu hiếm thư phòng , đại tiểu thư học vấn nghề nghiệp, đối với nơi như thư phòng hẳn là cũng cảm thấy hứng thú, tùy tiện ngược sẽ khiến cảnh giác.
Quả nhiên, An Cửu nhắc tới, chút nghĩ ngợi liền đồng ý.
Ngược An Cửu cũng xem lung tung, tùy ý tìm mấy bảng mẫu luyện chữ luyện vài chữ, đó như chán ghét mà ném bút.
Mỗi ngày đó, khi Bùi Tịch tiến , nàng cũng tới tùy ý lật xem vài cuốn sách.
Như là xa , cho nên mỗi ngày mới đến bồi .