Trên mặt Bùi Tễ biểu tình gì, thản nhiên : "Lần đến Tân Thành là lịch trình riêng, tất nhiên cần chiêu đãi."
Ánh mắt An Khánh đảo qua hai mấy , "Vậy đây là..."
Không chỉ ông , An Nguyệt cũng chằm chằm hai .
Đời cô ghét nhất hai , một là em họ An Cửu, mà từ nhỏ cô luôn so sánh, là kẻ cầm đầu khiến cô cha quở trách.
Người còn là Bùi Tễ, cô từng cùng cha đến chào hỏi trong bữa tiệc, lúc đó liền nổi tâm tư, dù đàn ông mỹ như , ai thể thích chứ?
Vì thế An Nguyệt cố ý giả vờ như nhầm phòng, phòng nghỉ riêng của , nhưng ngờ đuổi ngoài mặt , trở thành trò trong vòng.
Ai , hai cùng !
Bùi Tễ đảo mắt, cô gái bên cạnh, cô vẫn thẳng về phía như thường lệ, ngoại trừ má ửng hồng nhẹ, giống như những bông hoa mùa xuân đang nở rộ.
Khóe mắt cong, lông mày thanh tuyển tràn vui vẻ, với An Khánh: "Đây là lời mời riêng giữa và An tiểu thư, chuyện công việc."
An Khánh tin.
Cái gì mà lời mời riêng? Họ mới gặp một , chắc chắn cô cháu gái bớt lo chặn ngang, cướp quan hệ của ông .
Đương nhiên An Khánh thể lời với Bùi Tễ, đành An Cửu, bề ngoài nhưng bên trong : "Vậy mà tiểu Cửu thể mời Bùi ăn cơm, cơ hội, nên dẫn chú ba cùng, hai còn là do giới thiệu đó."
An Cửu còn trả lời, Bùi Tễ bỗng nhiên mở miệng: "Chỉ sợ tiện."
Nụ của An Khánh cứng đờ.
Người đàn ông mỉm liếc An Cửu, ấm áp : "Xin , thể ông hiểu lầm, An tiểu thư mời , mà là mời An tiểu thư ăn cơm."
Dừng một chút, tựa hồ sợ An Khánh vẫn hiểu, mặt mày thanh nhuận của đàn ông khẽ , sự chú ý của mấy khẽ : "Trước mắt, đang theo đuổi An tiểu thư."
An Khánh hai mắt đột nhiên trợn to: "Sao thể, hai mới gặp một —-"
Ông rõ, Bùi Tễ công tác nước ngoài, hôm qua mới về.
Lời còn dứt, liền thấy đầu ngón tay thon dài của đàn ông nhẹ nhàng chạm sống mũi, tựa hồ chút hổ.
Giọng cũng trầm thấp, nhưng khiến xung quanh thể rõ.
"Chê , chính xác chỉ mới gặp một , nhưng đối với cô là gặp yêu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-338-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Đám An Khánh trợn mắt há mồm, nên lời.
An Cửu vốn đang bình tĩnh đó đột nhiên lên tiếng: "Được , chúng đừng chặn đường khác nữa, thôi."
Nói xong liền đầu rời , An Khánh trơ mắt Bùi Tễ vội vàng theo, từ đầu đến cuối, ánh mắt chỉ rơi cô cháu gái , cho những khác nửa điểm ánh mắt.
Thiên vị rõ ràng như .
Không thể , hành động của Bùi Tễ hung hăng tát mạnh mặt An Khánh, lúc rời tiện sắc mặt chú ba, An Cửu cũng nhịn cảm thấy sảng khoái.
Trên đường từ nhà hàng về nhà, An Cửu nhận tin nhắn của An Nguyệt.
An Nguyệt: Cô đừng quá đắc ý.
An Cửu cơ bản từng liên lạc riêng với cô , trừ tin nhắn ngày lễ tết, đây là đầu tiên đối phương chủ động tìm cô.
An Cửu gửi một dấu hỏi chấm qua.
An Nguyệt: Cô cho rằng Bùi Tịch nghiêm túc với cô ?
An Cửu: Cô gì?
An Nguyệt: Tuy mắt cô, nhưng dù chúng vẫn là một nhà, ông nội quý trọng cô, công ty về sẽ do cô quản lý, thấy cô lừa, công ty nhà chúng rơi tay khác.
An Nguyệt: Bùi Tễ đơn giản như , thoạt ôn hoà, nhưng thực tế lạnh tâm lạnh tính, vì đạt mục đích mà từ thủ đoạn, nguy hiểm, khuyên cô tránh xa một chút.
Nhìn tin nhắn gửi đến màn hình, ánh mắt An Cửu lóe lên.
Cô nhẹ nhàng gõ bàn phím: chị từng đắc tội ?
An Nguyệt:......
An Nguyệt: Anh với cô? Lúc đầu ngu ngốc, chính xác chuyện , nhưng ảnh hưởng mà? Lúc đó đuổi ngoài, bên ngoài đều là , bây giờ trong vòng nhạo, dám ngoài.
An Nguyệt vốn cũng là thiên kim nhà giàu *****, việc gì sẽ cùng chị em mua sắm dạo phố, xem phim, vũ trường và du lịch. Tuy nhiên, những năm gần đây yên tĩnh nhiều, hiếm khi thấy cô chia sẻ trong vòng bạn bè.
Vài ngày , bất ngờ tiểu thuyết, thật khiến khác khó thể tin.
Vốn tưởng cô đổi tính, nhưng ngờ là vì chuyện .
Mê Truyện Dịch