Hắn còn sức để đầu, liền một tay giữ lấy cổ tay gầy gò của thiếu nữ, một tay chống ván cửa, bộ thể đè nặng lên nàng, thở hồng hộc bằng mồm.
"Đau quá, Bùi Tịch nhẹ chút, sức lớn như ! Huynh nặng c.h.ế.t mất, đừng đè lên , hu hu hu......"
Lời nũng nịu vẫn luôn quanh quẩn bên tai, ồn ào khiến yên bình.
Toàn bộ ý chí của Bùi Tịch đều dùng để ngăn thống khổ của độc phát, căn bản tâm lực dư thừa ứng phó đại tiểu thư tùy hứng kiêu ngạo say rượu.
Hắn kiên nhẫn mà nhíu mày, mi mắt như lông quạ cụp xuống, ở một mảnh đen tối trong bóng đêm, đột nhiên kịp phòng ngừa cúi đầu, như diều hâu săn thỏ hoang, cắn chính xác môi đỏ ngừng khép mở của thiếu nữ.
"Ô......!"
Thiếu nữ phát một tiếng giọng mũi tinh tế, ngắn ngủi, xung quanh bỗng nhiên yên tĩnh hơn.
Khiến nàng câm miệng, như là .
———————
Khoảnh khắc cắn môi đỏ , Bùi Tịch ngửi thấy mùi hoa đào nồng đậm.
Mùi bay từ miệng thiếu nữ, hương thơm ngào ngạt, mà nay đều nuốt , trong nháy mắt, dường như rơi rừng hoa đào nở rộ.
Điều cho tự chủ nhớ rừng đào ở Dược Vương Cốc, từ nhỏ khi khỏi viện, chỉ thể dựa ngoại vật để lấy tin tức ở bên ngoài.
Ví dụ chim bay qua tiểu viện, gió từ bốn phương tám hướng thổi tới.
Gió sẽ truyền tới nhiều tin tức, ngày xuân mỗi năm, cành liễu mọc chồi non, sẽ ngửi thấy mùi hương dễ ngửi.
Bùi Tịch nhỏ khoa tay múa chân hỏi lão bộc, mùi hương là gì?
Lão bộc chuyện với , tất nhiên cũng sẽ trả lời .
Thẳng đến , chạy khỏi cái sân , trở thành Thiếu cốc chủ danh nghĩa của Dược Vương Cốc.
Bùi Tịch trở sân ban đầu, nơi vây khốn bốn năm trông như thế nào. Sau đó phát hiện, ven một cái hồ cách tiểu viện xa, một rừng đào mọc lên, ngày xuân mỗi năm, sẽ nở từng chùm hoa lớn.
Hắn từng thấy hoa đào, ngửi thấy mùi hoa đào một bước.
Thời điểm đứa trẻ còn hoa đào là thứ gì, trải nghiệm qua vẻ của hoa đào.
Mà trừ mùi hoa, ngay đó cảm nhận mềm mại. Mềm giống một đám mây, trơn trượt giống một con cá nhỏ.
Bùi Tịch nghĩ đến giấc mơ hoang đường .
Xúc cảm trong mơ, tựa hồ giống như lúc .
Hắn mất khống chế mà há miệng cắn môi, dùng đầu lưỡi *****, quả nhiên nếm một vị ngọt thanh.
Giấc mơ đó cũng là ngọt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa/chuong-89-khi-nu-phu-gap-nam-phu-hac-hoa.html.]
Cho nên, là một giấc mơ khác ?
Mê Truyện Dịch
Trong lúc hôn mê mang, Bùi Tịch nhịn nghĩ.
Giấc mơ giống lúc , thể cảm giác thiếu nữ mỏng manh giãy giụa trong lòng ngực.
Mỗi khi há miệng cắn, nàng đều run rẩy ở trong tay , mũi phát tiếng hừ nhẹ. Thanh âm dừng ở trong tai, tựa như thêm củi lửa, khiến ngọn lửa lớn bốc cháy lan khắp cơ thể.
Kỳ lạ chính là, khi lửa nổi lên, đau đớn trong cơ thể bất giác giảm bớt.
Đôi tay nhỏ bé trói lưng khỏi vặn vẹo, nàng đầu tránh .
"Ô...... Buông ...... Ta......" Thiếu nữ nhỏ giọng nức nở.
Trong một giấc mơ, nàng rõ ràng ngoan ngoãn cực kỳ.
Giờ khắc , lý trí Bùi Tịch gần như mất hết, khống chế thể , chỉ còn bản năng mơ hồ.
Hắn cực kỳ bất mãn, vì kháng cự?
Nam nhân thoáng thối lui, dùng tay đang chống ván cửa nắm chiếc cằm tinh xảo của thiếu nữ, thiếu nữ mới giải thoát, lập tức phẫn nộ mà kêu lên: "Bùi Tịch phi lễ ! Huynh cái tên què dám...... Á!"
Quá ồn.
Hắn bao phủ lên.
Lúc , thiếu nữ chỗ trốn.
Cơ thể nàng đè cửa, hai cánh tay mảnh khảnh bó ở , nâng cằm lên, bày một tư thế thuận nước đẩy thuyền.
Hơi thở của nam nhân nặng nề, dòng khí ướt nóng phả má thiếu nữ, hai hô hấp giao . Mái tóc đen của rũ xuống, cùng nàng dây dưa.
Môi Bùi Tịch mỏng, cả lạnh, khi dây dưa đôi môi non mềm của nàng, đau đớn nhỏ lan .
An Cửu nhắm mắt , khóe mắt xuất hiện nước mắt tinh tế.
Nàng thật sự đau.
Bùi Tịch hiện tại lý trí, căn bản sẽ khống chế lực đạo của , tay nắm đến đau, cằm cũng niết đến đau, còn cái hôn thô bạo giống chó gặm, thật là cái nào cũng đau.
Vì đêm nay, nàng thật sự trả giá nhiều.
Ngày mai nếu tăng độ hảo cảm, nàng nhất định thiến !
An Cửu một bên căm giận nghĩ, một bên mở miệng, mặc kệ tên khốn vẫn luôn loạn sâu ở môi. Sợ hiểu, nàng còn cố ý dò đầu lưỡi, nhẹ nhàng chạm .
Trong nháy mắt hai đầu lưỡi mềm mại chạm , hình thon dài đè nặng nàng chấn động.