Cô gái trẻ kêu lên một tiếng, thể mềm nhũn , lập tức ngất xỉu.
Khương Nguyễn Nịnh xốc cô lên, ném về phía : “Hai mau đỡ lấy cô , lập tức mang cô rời khỏi đây.”
Tần Phong trợn tròn mắt, Khương Nguyễn Nịnh nhẹ nhàng xốc lên, nhẹ nhàng ném về phía bọn họ.
Cô gái trẻ cao một mét bảy.
Cân nặng ít nhất cũng hơn năm mươi cân.
đến trong tay cô , chẳng khác gì một hình nhân bằng giấy.
Tần Phong và Vương An cô gái ném tới, vội vàng tiến lên đỡ lấy.
“Còn cô thì ?” Tần Phong hỏi.
Ngay khoảnh khắc dứt lời, sân thượng bỗng nhiên cuồng phong gào thét, bụi đất cát bay lên mù mịt, tiếng gió rít lên chói tai.
Mắt Vương An và Tần Phong đều thổi hạt cát.
Trong phút chốc, tầm trở nên mơ hồ.
Chỉ thấy bên tai vang lên một giọng lạnh âm u, thấm lạnh : “Tiểu nha đầu trời cao đất rộng, chỉ bằng chút công phu mèo cào của ngươi, cũng dám mặt phá chuyện của !”
“Hôm nay sẽ khiến ngươi mà về!”
Giữa trung, một đàn ông xuất hiện từ trong cơn cuồng phong đen gào thét.
Đó là một lão đạo sĩ, mặc đạo bào màu vàng, tay cầm phất trần, mái tóc hoa râm.
Da thịt mặt lão đạo sĩ hằn rõ xương cốt, sắc mặt tái xanh quỷ dị, đôi con ngươi xám trắng dựng như mắt rắn, đầy sát khí.
Nói xong, cây phất trần trong tay liền vụt tới Khương Nguyễn Nịnh.
Cây phất trần bỗng chốc dài mấy mét, lập tức quấn lấy Khương Nguyễn Nịnh.
Nó như một con rắn bắt con mồi, từng vòng từng vòng siết chặt lấy cô, kéo cô lên giữa trung.
Kim Hư đạo nhân lộ vẻ đắc ý mặt, lạnh : “Tiểu nha đầu, cho kẻ dạy ngươi thuật Huyền môn là ai, còn thể giữ cho ngươi một cái thây.”
“Nếu , cây phất trần trong tay sẽ siết từng tấc từng tấc huyết nhục của ngươi, nghiền thể ngươi thành một bãi thịt nát.”
“Khương tiểu thư!” Tần Phong thấy cảnh , sắc mặt đại biến, vội vàng dậy xông lên giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-142-phu-trien-cuu-han-mot-mang.html.]
Vương An cũng giơ s.ú.n.g trong tay, b.ắ.n một phát về phía Kim Hư đạo nhân.
Kim Hư đạo nhân nheo mắt , đầu về phía hai .
Chỉ thấy phất tay, viên đạn cách nửa mét liền yên tại chỗ.
Tần Phong mới dậy cũng một luồng kình phong mà tung đ.á.n.h trúng ngực.
Tần Phong cảm nhận luồng gió mang theo sức mạnh kinh khủng, ập thẳng .
Vân Vũ
Tốc độ cực nhanh.
Anh căn bản thể tránh né.
Khoảnh khắc gió đ.á.n.h trúng ngực, nghĩ chắc chắn tiêu đời , ngờ một luồng ánh sáng vàng kim từ b.ắ.n , hình thành một lá chắn vàng, thế mà hất văng luồng gió đó trở .
Kình phong bật ngược , đ.á.n.h trúng n.g.ự.c Kim Hư đạo nhân lúc hề phòng .
“Ư!”
Kim Hư đạo nhân một đòn bất ngờ, vững, lùi một bước.
Hắn kinh ngạc về phía Tần Phong.
Trước Tần Phong, vầng sáng của lá chắn vàng dần dần mờ .
“Kim Cương Hộ Thân Phù triện!” Kim Hư đạo nhân trừng lớn mắt, kinh ngạc thốt lên, “Lá bùa sớm thất truyền , tại ngươi nó? Là ai đưa cho ngươi?”
Tần Phong cũng luồng kim quang đột ngột xuất hiện cho kinh sợ, vài giây mới hồn. Anh cảm thấy túi quần nóng lên, đưa tay sờ , lấy lá bùa mà Khương Nguyễn Nịnh đưa cho.
Lá bùa thế mà đang phát sáng.
Phù văn vẽ bằng chu sa đó, dường như nhạt một chút màu.
Tần Phong ngẩn , mới phản ứng , chính lá bùa chặn đòn tấn công .