Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 147: Máu của anh ta quả nhiên rất hữu dụng đối với cô

Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:18:03
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghiêm Minh đang lái xe, thấy Hoắc Trầm đột ngột yêu cầu dừng , lập tức lái xe sát ven đường và chầm chậm phanh .

Xe còn dừng hẳn, Hoắc Trầm kéo cửa ghế .

Nghiêm Minh hốt hoảng: “Hoắc tổng, ngài…”

Hoắc Trầm xuống xe, liền bước nhanh về phía .

Vân Vũ

Khi đến mặt cô gái dựa gốc cây, vội vàng xổm xuống, một tay nhẹ nhàng đặt lên vai cô, khẽ gọi: “Khương tiểu thư, cô ?”

Khương Nguyễn Nịnh nhắm mắt, bất động, bất kỳ phản hồi nào.

Hoắc Trầm nhíu mày, gọi thêm một tiếng nữa.

Sau khi vẫn nhận câu trả lời, hề do dự, khom lưng đưa tay ôm cô lên.

Nghiêm Minh khi xuống xe, liền thấy sếp đang ôm một phụ nữ trong lòng.

Tư thế ôm trông thật cẩn thận, đôi mắt vốn luôn thanh lãnh, đạm mạc của hiếm hoi mang theo một tia căng thẳng và lo lắng.

Khi lướt khuôn mặt phụ nữ, Nghiêm Minh khỏi sững sờ.

Đây chẳng là vị Khương tiểu thư cứu mạng sếp họ ?

“Đến bệnh viện.” Hoắc Trầm ôm Khương Nguyễn Nịnh lên xe, cẩn thận đặt cô xuống ghế.

Tập đoàn Hoắc Thị cách bệnh viện xa.

Nghiêm Minh khuôn mặt quá đỗi tái nhợt của cô gái trẻ, dám chậm trễ chút nào, lập tức lên xe : “Vâng.”

Hoắc Trầm đỡ đầu Khương Nguyễn Nịnh, để cô gối lên đùi .

Anh thể cảm nhận cơ thể cô đang run rẩy, chạm cổ tay cô lạnh lẽo như sờ một khối ngọc thạch.

Tình trạng cơ thể cô hiện tại .

Mặc dù cô rốt cuộc trải qua chuyện gì, nhưng Hoắc Trầm nhớ đến lời cô từng rằng m.á.u của công hiệu đại bổ đối với cô, lập tức vén ống tay áo lên, lộ một đoạn cổ tay trắng nõn.

Anh kéo kẹp cà vạt xuống.

Nhắm thẳng cổ tay, cứa xuống.

Giọt m.á.u đỏ tươi trào .

Hoắc Trầm đưa cổ tay đang rỉ m.á.u đến bên môi Khương Nguyễn Nịnh.

Ở ghế lái.

Nghiêm Minh từ gương chiếu hậu thấy cảnh , kinh ngạc đến mức tròng mắt gần như lồi .

Hoắc tổng đang ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-147-mau-cua-anh-ta-qua-nhien-rat-huu-dung-doi-voi-co.html.]

Anh tự thương, cho vị Khương tiểu thư uống m.á.u ?

Giây tiếp theo.

Chuyện khiến Nghiêm Minh càng thêm kinh hãi xảy .

Cô gái trẻ vốn đang hôn mê, đột nhiên nắm lấy cổ tay Hoắc Trầm, há miệng c.ắ.n xuống.

Môi cô gái áp sát cổ tay , dùng sức l.i.ế.m mút.

Cảm giác đau đớn nhẹ khiến Hoắc Trầm khẽ nhíu mày.

Anh cúi đầu cô gái đang dùng sức hút m.á.u tươi của , đôi mắt thanh lãnh trở nên u ám, đáy mắt toát vẻ phức tạp, khó hiểu.

Cô gái hút càng mạnh, cảm giác đau đớn càng rõ ràng.

cổ tay Hoắc Trầm hề nhúc nhích.

Ánh mắt u ám của khuôn mặt cô gái dần dần trở nên hồng hào, đôi lông mày cau giãn , bàn tay lớn của giơ lên, do dự một lát, đó nhẹ nhàng đặt xuống.

Xoa xoa mái tóc mềm mại của cô gái trẻ.

Xem , m.á.u của quả nhiên hữu dụng đối với cô.

Hoắc Trầm chút may mắn, tối nay công ty tăng ca.

Bằng , gặp cô.

Khương Nguyễn Nịnh cảm thấy lạnh.

Cái lạnh như thể đang ở trong thế giới băng tuyết.

Sức lực trong cơ thể vẫn đang xói mòn, ý thức của cô chìm một màn đêm đen kịt.

Mặc dù cô thể cảm nhận thứ bên ngoài, nhưng cô thể cử động, cũng thể mở mắt.

Lần tiêu hao linh lực , nghiêm trọng hơn bất kỳ nào đây.

Việc cô cưỡng ép mở Địa Ngục Chi Nhãn khi tu vi còn đủ cao mang đến tác động tiêu cực nghiêm trọng hơn cô tưởng.

Vài , cùng lắm cũng chỉ là mệt mỏi một chút.

Chỉ cần nghỉ ngơi một hoặc hai ngày là thể tự hồi phục.

 

 

 

 

Loading...