Khương Nguyễn Nịnh sững sốt, ngước mắt lên, đối diện với đôi mắt đen nhánh, u ám của đàn ông.
Không hiểu vì .
Cô càng cảm thấy tự nhiên hơn nữa.
lúc , xe chạy đến gần khu chung cư của Khương Nguyễn Nịnh.
Vân Vũ
Cô vội vàng : “ về đến nhà , phiền dừng xe.”
Hoắc Trầm ngoài cửa sổ xe.
Hóa chạy đến đối diện khu chung cư cô ở.
Anh gật đầu, phân phó Nghiêm Minh lái xe qua.
Xe dừng , Khương Nguyễn Nịnh đưa tay kéo cửa xe, dáng vẻ vội vã xuống xe.
Xuống xe xong, cô đầu , ném một câu “Hoắc , tạm biệt” vội vàng thẳng.
Cô nhanh.
Chẳng mấy chốc, cô cổng lớn của tòa chung cư.
Hoắc Trầm trong xe.
Nhìn thấy cô chung cư, mới lên tiếng phân phó Nghiêm Minh: “Đi thôi.”
Nghiêm Minh từ gương chiếu hậu thấy vết m.á.u cổ , do dự một lát, cẩn thận hỏi: “Hoắc tổng, cổ ngài… Có cần đến bệnh viện băng bó ạ?”
Hoắc Trầm giơ tay lên, ngón tay xương xẩu rõ ràng nhẹ nhàng lướt qua cổ, lòng bàn tay ấn lên chỗ c.ắ.n rách, nhẹ nhàng xoa.
Có chút đau đớn nhẹ truyền đến.
Anh khẽ nhíu mày, thu ánh mắt từ ngoài cửa sổ xe về, rũ mắt trầm mặc vài giây, giọng thanh lãnh dường như chút d.a.o động nào, : “Không cần.”
________________________________________
Trở chung cư.
Khương Nguyễn Nịnh phòng tắm rửa, khi tắm xong , tâm trạng bình gần như .
Lúc tắm, cô nghiêm túc phân tích.
Sở dĩ cô sinh cảm xúc bất thường khi đối diện với Hoắc Trầm, hẳn là liên quan đến m.á.u của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-150-da-lau-khong-gap.html.]
Máu của một sức hấp dẫn tự nhiên đối với cô.
Sức hấp dẫn liên quan đến bất kỳ điều gì khác, chỉ đơn thuần là nhu cầu bản năng từ cơ thể.
Nếu một khác sở hữu linh thể thiên sinh giống xuất hiện, cô cũng sẽ sinh cảm giác tương tự.
Sau khi thông suốt, cô còn vướng bận chuyện nữa.
Bây giờ cô còn chuyện quan trọng hơn cần .
Cô siêu độ cho những vong hồn vô tội Kim Hư đạo nhân hại.
Những vong hồn đó Kim Hư đạo nhân vây khốn trong một kết giới, khi c.h.ế.t vẫn luôn siêu sinh, hiện giờ trở thành oán linh, nếu tái nhập luân hồi, thì cần siêu độ.
Linh lực của cô hiện tại vô cùng dồi dào.
Việc siêu độ cho những oán linh đó, dẫn dắt họ Địa Phủ luân hồi, là thành vấn đề.
Siêu độ cho vong hồn là chuyện công đức vô lượng.
Cô như , chẳng những thể giúp những vong hồn vô tội , mà đối với bản cô cũng nhiều lợi ích.
Rạng sáng, bốn phía đều cực kỳ tĩnh lặng.
Khương Nguyễn Nịnh thang máy lên sân thượng.
Đến sân thượng, cô xuống đất, chắp tay ngực, nhắm mắt , khẽ niệm Vãng Sinh Chú trong miệng.
Không khí xung quanh cô nhanh chóng ngưng tụ thành một luồng gió xoáy, luồng gió càng lúc càng lớn, xé rách một vết nứt trong hư .
Từ vết nứt màu đen, hiện một cánh cửa lớn màu đỏ m.á.u quấn quanh bởi sương đen.
Cánh cửa đỏ m.á.u từ từ mở , phát tiếng động trầm chậm, xa xưa.
Một bóng đen cao ráo, mảnh khảnh bước từ bên trong cánh cửa.
“Đã lâu gặp.” Khương Nguyễn Nịnh đàn ông quấn đầy sương đen mặt, chào hỏi một cách tùy ý.
Khoảnh khắc đàn ông xuất hiện, khí xung quanh dường như đóng băng, tường, mặt đất, vật thể đều phủ một lớp sương trắng nhàn nhạt.
Dưới lòng bàn chân Khương Nguyễn Nịnh cũng sinh một tầng băng sương màu trắng.
cô linh lực hộ thể.
Lớp băng sương màu trắng chạm , liền hóa thành nước nhỏ giọt xuống đất.
“Là ngươi, ngươi ở đây?” Người đàn ông đ.á.n.h giá cô từ xuống một lượt, giọng xa xăm, trống rỗng dường như mang theo một tia kinh ngạc.