“Trong sáu ở phòng ngủ chúng , mày đối xử với tao là nhất.”
“Tao từng quả thật cảm kích mày, nghĩ khi năng lực, nhất định báo đáp mày thật .”
“ mà, tao mới phát hiện, việc mày đối với tao, cũng chẳng khác gì việc tùy tiện vứt chút tiền bố thí cho một gã ăn mày bên đường.”
“Mày cái gì?” Dương Soái thể tin nổi.
Tống Dương lạnh: “Chẳng lẽ tao sai ? Nhà mày giàu như , tiền sinh hoạt mỗi tháng của mày cả chục triệu, nhưng mày chỉ cho tao một triệu.”
“Mày mặc đồ hiệu, dùng thứ đều là hàng hiệu, mỗi ngày ăn sung mặc sướng, còn tao thì chỉ thể dựa một triệu của mày, miễn cưỡng sống qua ngày.”
“Mày tùy tiện mua một bộ quần áo, cũng hơn một triệu. Đôi giày mày đang chân, hình như là giày Yeezy gì đó, chắc vài triệu nhỉ!”
“Mày xem, tiền tùy tiện một cái áo, một đôi giày của mày, chính là tiền sinh hoạt một năm của tao. Một triệu của mày, chẳng giống như bố thí cho ăn mày .”
“Mày bố thí cho tao, chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống của mày, còn thể kiếm danh tiếng . Khiến đều mày giúp đỡ bạn cùng phòng nghèo khó của mày, mày trai, lắm tiền, lương thiện, tình , mày khác biệt với những thằng công t.ử nhà giàu khác.”
“Ha ha ha,” Tống Dương lớn, “Mày nghĩ, chút tâm tư nhỏ mọn của mày tao sẽ ! Dương Soái, tao chẳng qua chỉ là công cụ để mày kiếm tiếng mà thôi!”
Ánh mắt đầy vẻ oán độc Dương Soái: “Hơn nữa, mày rõ tao thích Trương Hiểu Nguyệt, mà mày vẫn nhận thư tình của Trương Hiểu Nguyệt!”
“Dương Soái, mày những chuyện cố ý tao khó chịu, tao vì cái gì còn coi mày là bạn!”
Dương Soái kinh hãi đến mức một lúc lâu nên lời.
Hóa , trong lòng Tống Dương nghĩ về như .
Sự giúp đỡ hàng tháng của , trong mắt Tống Dương, chẳng qua là đang bố thí cho ăn mày.
Dương Soái chợt nhớ , một bạn cùng phòng từng tìm chuyện, về chuyện giúp đỡ Tống Dương, lúc đó, bạn cùng phòng chân thành khuyên nhủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-204-lay-oan-tra-on.html.]
“Dương Soái, tao mày lòng . mà, đôi khi lòng của mày đối phương chắc cảm kích, ngược còn sẽ ghi hận mày trong lòng.”
“Mày mới chuyển đến ký túc xá lâu, vẫn đủ hiểu về , tâm tư sâu.”
“Cậu tự ti mẫn cảm, sự giúp đỡ của mày đối với mà , là chuyện .”
Dương Soái là sinh viên năm hai mới chuyển đến ký túc xá hiện tại để ở.
Người bạn cùng phòng tìm chuyện , là ở cùng ký túc xá với Tống Dương từ năm nhất.
Trong lời của bạn cùng phòng, đều đang Tống Dương , bảo đừng nên cận với Tống Dương quá.
lúc đó, Dương Soái hề để tâm đến những lời khuyên bảo .
Ngược còn cảm thấy, những khác trong phòng ngủ là vì Tống Dương xuất nên đều đang cô lập .
Anh lòng và tinh thần chính nghĩa.
Thấy những khác đều chơi với Tống Dương, cảm thấy Tống Dương đáng thương, liền chủ động kết bạn với .
Bây giờ nhớ , Dương Soái mới ngu ngốc đến mức nào.
Vân Vũ
Hóa bạn cùng phòng sớm con Tống Dương, cho nên mới lòng đến nhắc nhở .
Là quá ngu.
Ngu đến mức coi một kẻ tiểu nhân đê tiện như là em.
“Tao bao giờ coi mày là ăn mày để bố thí, ngay từ đầu, tao thật lòng bạn với mày. Mỗi tháng nhà tao cho tao ít tiền sinh hoạt, nhưng tiền nên tiêu thế nào, tiêu , đó là tự do của tao.”
“Nếu mày chê một triệu là ít, mày thể từ chối ngay từ đầu.”