[Vậy cô thích cái gì?]
Khương Nguyễn Ninh một nữa nhận hồi âm của Hoắc Trầm, cô nghĩ nghĩ, trả lời hai chữ: [Mỹ thực.]
Hoắc Trầm: [Được, rõ.]
Vân Vũ
Hoắc Trầm: [ một nhà hàng đồ ăn đặc sắc, hương vị cũng , Cô Khương nếu rảnh, tối nay thể mời cô cùng thưởng thức mỹ thực ?]
Khương Nguyễn Ninh quyết định thử một với Hoắc Trầm, vì đối mặt với lời mời của , cô nghĩ nhiều mà đồng ý ngay.
[Được.]
Hoắc Trầm: [ còn nửa tiếng nữa tan , khi tan , sẽ đến đón cô.]
Một giờ .
Chiếc Bentley màu đen của Hoắc Trầm dừng lầu chung cư.
Khương Nguyễn Ninh nhận điện thoại của .
Hoắc Trầm: “Cô Khương, đang ở lầu chung cư của cô.”
Khương Nguyễn Ninh vươn tay mở cửa phòng: “Được, xuống ngay đây.”
Dưới lầu chung cư.
Hoắc Trầm cạnh chiếc Bentley màu đen, mặc một bộ áo sơ mi và quần tây cao cấp đắt tiền, vặn . Đường cắt may thủ công vặn vô cùng, tôn lên tỷ lệ vàng cơ thể .
Vai rộng, eo thon, chân dài, thể chê .
Thêm khuôn mặt cực kỳ xuất chúng , nghi ngờ gì là cực kỳ thu hút sự chú ý.
Người đường qua , đều sẽ ngoái đầu về phía .
Khương Nguyễn Ninh bước khỏi tòa chung cư, liếc mắt một cái liền thấy .
Trước đây Hoắc Trầm, cô chỉ cảm thấy mắt, chứ cảm xúc nào khác.
Bây giờ…
Có lẽ là do tâm thái khác.
Gặp , trong lòng Khương Nguyễn Ninh thêm một cảm xúc thể diễn tả rõ ràng.
Khi cô về phía Hoắc Trầm, Hoắc Trầm thấy cô.
Trong đôi mắt thanh lãnh sâu thẳm của đàn ông thoáng hiện lên một tia kinh ngạc nhẹ, đôi mắt đen láy sáng lên trong chốc lát.
Khương Nguyễn Ninh của tối nay, giống lắm với những gặp .
Cô mặc một chiếc váy chữ A màu đen, kiểu cổ thấp thắt eo, tà váy đuôi cá bất quy tắc, khi bước , vạt váy khẽ lay động trong gió nhẹ.
Mái tóc dài xoăn tùy ý xõa tung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-208-hen-ho.html.]
Làn da trắng sứ tỏa ánh sáng.
Cô trang điểm nhẹ, trông sắc mặt cực kỳ .
Cô từng bước một về phía .
Trong đầu Hoắc Trầm khỏi hiện bốn chữ “Dáng vẻ yêu kiều”.
Cô gái đến mặt , dừng bước, khóe môi khẽ nhếch lên: “Hoắc chằm chằm thế?”
Nhịp tim của Hoắc Trầm trong nháy mắt đập nhanh đến giống của chính .
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của thể điều gì khác thường, thần sắc vẫn đạm nhiên và thanh lãnh như thường ngày, chỉ là vành tai ửng hồng: “Cô Khương tối nay… .”
Khương Nguyễn Ninh cúi đầu : “Thật ? mặc như thế vấn đề gì chứ?”
Dù , đây cũng coi là hẹn hò đầu tiên của cô và Hoắc Trầm.
Khương Nguyễn Ninh cảm thấy cũng thể quá tùy tiện.
Cho nên cô tìm một chiếc váy trong tủ quần áo , còn cố ý uốn xoăn nhẹ phần đuôi tóc, trang điểm nhẹ nhàng.
So với trang phục thể thao và mặt mộc thường ngày của cô, sự khác biệt quả thật lớn.
Chiếc váy , là chiếc váy kiểu dáng bình thường duy nhất trong tủ quần áo của cô.
Những chiếc khác, đều là kiểu thiếu nữ ngọt ngào, một màu hồng phấn thuần khiết.
Vẫn là loại ren và nơ bướm.
Khiến cô cảm thấy khó chịu cả .
Tất cả những thứ đó đều là cô mua để chiều theo sở thích của Phó Cẩn Ngôn đây.
Ánh mắt Hoắc Trầm bình tĩnh cô, đôi mắt đen nhánh phản chiếu bóng dáng cô, giọng trầm thấp: “Rất , chiếc váy hợp với cô.”
Khương Nguyễn Ninh ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt thưởng thức hề che giấu của đàn ông.
Cô ngẩn .
Nhớ đây cô mặc chiếc váy gặp Phó Cẩn Ngôn, ghét bỏ thôi, cô mặc như khó coi, còn bảo cô cần mặc chiếc váy nữa.
Kể từ đó.
Cô cất chiếc váy ở đáy tủ.