Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 217: Cô Làm Như Vậy Hại Thảm Nó

Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:19:50
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phù chú vẽ xong, Khương Nguyễn Ninh khẽ niệm hai câu pháp quyết, ngón tay chỉ phù chú mặt bàn, liền thấy đạo phù chú vốn là vẽ bằng nước lã , thế mà ẩn hiện một luồng ánh sáng trắng lấp lánh.

Phó Cẩn Ngôn trợn mắt há hốc mồm.

Lẽ nào hoa mắt .

Đám đông vây xem phát tiếng kinh ngạc.

“Ôi chao lầm chứ, nước thế mà đang phát sáng.”

cũng thấy, nước thật sự đang phát sáng.”

“Đây là cách nào , cũng quá thần kỳ .”

“Đây là màn ảo thuật .”

Khi phù chú tỏa ánh sáng trắng, quỷ đang bám cổ Phó Cẩn Ngôn, hút tinh huyết của , phát một tiếng hét thảm, rơi xuống từ cổ .

Phó Cẩn Ngôn thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết của trẻ con.

Cúi đầu , quỷ liền ngã lăn chân .

Khuôn mặt trắng bệch đối diện với , khóe miệng còn dính vết máu, đau đớn cuộn tròn , lăn lộn mặt đất.

“A a, ma quỷ!”

Phó Cẩn Ngôn thấy cảnh tượng , lập tức sợ đến hồn xiêu phách lạc, đưa chân đá mạnh về phía quỷ .

Quỷ vươn tay, ôm lấy chân .

Trong mắt chảy hai hàng huyết lệ, miệng phát tiếng gào thê lương: “Ba ba, cứu con!”

“Ngọa tào, ai nó là ba ba của mày, cút ngay!” Bị quỷ ôm chân kêu ba ba, Phó Cẩn Ngôn suýt chút nữa dọa phát điên.

Anh cũng màng mất mặt , hung hăng đá văng quỷ , xoay duỗi tay túm chặt ống tay áo Khương Nguyễn Ninh, giọng run rẩy ngừng, vẻ mặt kinh hãi: “Khương Nguyễn Ninh, cứu với, cô mau chóng cho cái thứ quỷ quái !”

Khương Nguyễn Ninh ghét bỏ hất tay , ngón tay chỉ phù chú bàn, ánh sáng trắng lấp lánh từ phù chú bao phủ lấy quỷ đang bò loạn mặt đất.

Tiếng kêu t.h.ả.m thiết của quỷ càng thêm thê lương.

“Mẹ ơi cứu con, ba ơi cứu con!” Quỷ gọi vươn tay về phía Bạch Ấu Vi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-217-co-lam-nhu-vay-hai-tham-no.html.]

Ánh sáng trắng như thiên la địa võng, bao bọc quỷ ở trong đó, mặc kệ nó bò về hướng nào, đều thể bò ngoài.

Cơ thể nó chạm ánh sáng trắng một lực lượng mạnh mẽ đẩy bay ngoài.

“Bảo bối.” Bạch Ấu Vi lao về phía quỷ , cứu nó .

Chỉ là tay cô chạm ánh sáng trắng, liền cảm nhận một lực lượng cường đại, thể chống cự, hất văng cô .

Ánh sáng trắng càng ngày càng siết chặt.

Tiếng của quỷ càng lúc càng lớn, điên cuồng giãy giụa: “Mẹ, cứu con…”

Trong lúc giãy giụa, ánh sáng trắng xé rách từng vết, m.á.u chảy đầy đất trong nháy mắt.

Bạch Ấu Vi lớn.

“bụp” một tiếng quỳ xuống đất, hướng về phía Khương Nguyễn Ninh lóc cầu xin: “Cầu xin cô, đừng tổn thương con , cô thả bảo bối .”

“Ngàn sai vạn sai đều là của , cô trừng phạt thế nào cũng , thả bảo bối của ! Cầu xin cô, sai , sẽ bao giờ tranh giành Phó Cẩn Ngôn với cô nữa.”

Khương Nguyễn Ninh dậy, cúi đầu về phía cô , giọng nhàn nhạt: “Người nên buông tha nó, , mà là cô.”

“Bởi vì cô nỡ đứa bé , cho nên cưỡng ép sử dụng tà thuật để giữ nó bên . Cô , cô như hại t.h.ả.m nó ?”

“Cái, cái gì? hại bảo bối? Nó là bảo bối yêu nhất, vì để giữ nó , trả cái giá lớn như . thể hại nó?” Bạch Ấu Vi ngẩng đầu, mặt là nước mắt, trong mắt cô mang theo sự khó hiểu.

thể hại bảo bối.

thế giới , yêu bảo bối nhất.

Để thể bảo bối một nữa trở bên , cô thể ngay cả mạng sống của bản cũng cần.

 

Vân Vũ

 

 

 

 

Loading...