Tiểu nam hài ánh mắt cô đơn: “ mà, nỡ con. Nhu Nhu, thật sự thích con, con đừng . Con , sẽ bao giờ ai chơi với nữa.”
“Anh thích ở một .”
“Nơi quá yên tĩnh.” Tiểu nam hài đối diện bé gái nhỏ, đôi mắt đỏ hoe, “Anh một buồn chán, bầu bạn trò chuyện cùng , chơi với , ở một nữa.”
bé gái nhỏ căn bản quan tâm nó đang gì.
Cô bé vẫn luôn .
Vẫn luôn kêu về nhà, .
Tiểu nam hài bắt một con cá màu đỏ, đưa đến mặt cô bé: “Nhu Nhu con xem, con cá thật , tặng con cá cho con, con đừng nữa ?”
Bé gái nhỏ một cái, tiếp tục oa oa.
Tiểu nam hài thả con cá , một lát , bắt một con rùa đen: “Con rùa đen vui lắm, con chơi ?”
“Con ếch xanh con sờ một chút ?”
“Con cua lớn lên thật đáng yêu, con thích ?”
Mặc kệ tiểu nam hài dỗ dành thế nào, bé gái nhỏ vẫn nháo dữ dội.
Tiểu nam hài nhụt chí cúi đầu: “Nhu Nhu, con ở bên cạnh như ? Con thích chơi với ?”
“Con đồng ý ở bầu bạn với ?”
Bên bờ đột nhiên vang lên một giọng .
“Nhu Nhu, mau về nhà, Nhu Nhu, mau về nhà…”
Nghe thấy giọng , bé gái nhỏ đang ngẩng đầu lên, mắt sáng rực: “Là , là đến đón Nhu Nhu về nhà .”
Tiểu nam hài cũng thấy giọng đang gọi Nhu Nhu về nhà.
“Nhu Nhu, mau về nhà…”
Người bờ vẫn luôn gọi Nhu Nhu về nhà.
Âm thanh càng lúc càng lớn, càng ngày càng rõ ràng.
“Mẹ, là …” Hồn phách của Nhu Nhu trong tiếng gọi , hướng về phía bờ bay qua.
Tiểu nam hài đưa tay bắt , giữ Nhu Nhu ở .
“Nhu Nhu, con đừng …” Nó mắt đỏ hoe, nước mắt chảy .
Hồn phách của Nhu Nhu vẫn bay càng lúc càng cao, dần dần bay khỏi mặt nước.
Tiểu nam hài hồn phách của cô bé bay khỏi mặt nước, bám một bộ quần áo mà phụ nữ đang cầm tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-238-no-cung-muon-ve-nha-voi-me.html.]
Người phụ nữ kêu gọi một lát, liền xoay rời .
Tiểu nam hài bay khỏi mặt nước, ướt sũng ở bên bờ, phụ nữ bước chân vội vã rời .
Hồn phách của Nhu Nhu bộ quần áo , ngủ an .
“Nhu Nhu, tạm biệt.” Tiểu nam hài lóc vẫy tay.
Nó nỡ Nhu Nhu rời .
Nhu Nhu chơi với nó.
Nhu Nhu ba ba và yêu thương cô bé.
Không giống nó, gì cả, vẫn luôn cô độc một .
Tiểu nam hài nhớ đến của .
Nó buồn bã xổm mặt đất, ánh mắt về phía bờ sông bên , lẩm bẩm : “Mẹ, con nhớ , tại bao giờ đến thăm con.”
“Mẹ, con cũng về nhà chứ…”
“Mẹ, tại cho con về nhà, con nhớ , con về nhà…”
Tiểu nam hài , lên.
Nó cũng .
mà, nó yêu nó.
Nó hâm mộ Nhu Nhu.
Nó cũng về nhà với chứ.
Trong sông lạnh lắm, lạnh lắm.
Nó cũng cảm nhận sự ấm áp của gia đình chứ.
Vân Vũ
“Con về nhà, dì thể đưa con về.”
Trên đỉnh đầu, đột nhiên vang lên một giọng thanh linh dễ , như tiếng trời lọt tai tiểu nam hài.
Tiểu nam hài ngẩng đầu.
Nó thấy một cô gái lớn lên thật xinh mặt nó.