Tuy rằng mới ở chung với Khương Nguyễn Ninh quá vài phút, nhưng nó hiển nhiên sự ỷ đối với cô.
Khương Nguyễn Ninh xoa đầu nó: “Bây giờ thể cho chị , nguyện vọng của em là gì?”
Tiểu Kiệt chớp chớp mắt, nó đầu , về một hướng nào đó, trong mắt toát sự nhớ nhung nồng đậm: “Em về nhà, em gặp .”
Mặc dù thích nó.
nó vẫn nhớ .
Nó ôm nó một cái nữa, hôn nó một cái.
Vòng tay của ấm áp như , nó cảm nhận sự ấm áp đó một nữa.
Khương Nguyễn Ninh nắm tay nó, về phía ngôi làng phía : “Được, bây giờ chị đưa em về nhà.”
Trước ngôi nhà lầu màu trắng cao bốn tầng.
Một phụ nữ trung niên mặc vest ở ngoài cửa lớn, rướn cổ quanh về phía ngã tư phía , khi thấy một chiếc xe nhỏ màu đen chạy từ ngã tư, mặt lập tức nở nụ vui vẻ.
Cô bước nhanh về phía chiếc xe nhỏ màu đen.
Chiếc xe nhỏ màu đen chạy đến nhà lầu dừng .
Cửa xe mở , một nam sinh mười bảy mười tám tuổi bước xuống xe, thấy phụ nữ, gọi một tiếng: “Mẹ.”
Người phụ nữ tới, ôm lấy : “Con trai ngoan, cuối cùng con cũng về , nhớ c.h.ế.t. Để xem kỹ một chút, là mập lên gầy .”
“Ôi, gầy . Đồ ăn ở căn tin đại học ăn , con xem con gầy nhiều như , ngày thường chắc chắn ăn cơm t.ử tế .”
“Mẹ , qua đó thuê một căn phòng gần trường học nấu cơm cho con, con chịu. Bây giờ gầy nhiều như , là đau lòng c.h.ế.t .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-240-chinh-la-de-gay-tom-ca-nha-chung-ta.html.]
Vân Vũ
“Lần về, bồi bổ cho con thật ! Mẹ cho con những món con thích ăn, thịt kho tàu, tôm hùm đất, cua hấp, cá kho dưa chua, còn sườn nướng và vịt , mau về nhà rửa tay ăn cơm .”
“Hôm nay là sinh nhật con, đặt một bàn thức ăn ở nhà hàng nhất trong huyện thành cho con, các chú bác và thím đều sẽ đến, chờ ăn cơm trưa xong nghỉ ngơi một chút, buổi tối thì đến huyện thành ăn.”
Nam sinh nhà, : “Mẹ, con với là cần nhiều đồ ăn như , ăn hết ạ.”
Người phụ nữ kéo , ánh mắt tràn đầy yêu thương: “Có gì , thích ăn thì con ăn nhiều một chút, thích thì ăn ít , ăn hết thì đổ .”
“ .” Nam sinh như nhớ điều gì, dừng bước, “Mẹ, hôm nay… là ngày giỗ của em trai . Có cần đốt cho em ít tiền giấy gì đó ?”
Nụ mặt phụ nữ lập tức nhạt .
Giọng điệu thậm chí mang theo vài phần ghét bỏ : “Hôm nay là sinh nhật con, ngày vui như , nhắc đến những chuyện xui xẻo gì.”
“Thằng quỷ đoản mệnh đó cố ý chọn ngày sinh nhật con hôm nay nhảy sông, chính là để gây tởm cả nhà chúng . Con ngốc , thế mà còn đốt tiền giấy cho nó, sẽ sợ nó quấn lấy ?”
Nam sinh trầm mặc một lát, nhỏ giọng : “ mà, con cảm thấy em trai cũng đáng thương. Nếu ngày đó chúng thể đưa nó cùng công viên giải trí, nó lẽ sẽ nhảy sông.”
“Hừ, gì đáng thương, tự tìm c.h.ế.t, ai cản nó! Mẹ nơi nào với nó, cực khổ sinh nó, cung cấp cho nó ăn uống học hành, bạc đãi nó! ”
“Bản nó tính tình lớn, chỉ vì đưa nó công viên trò chơi, dám nhảy sông! Đứa trẻ hiểu chuyện như , c.h.ế.t cũng , miễn cho lớn lên thành tai họa.”
Nam sinh còn gì đó, phụ nữ trừng mắt một cái: “Không nhắc nó, thấy là xui xẻo.”