“Không .” Sương màu bạc trắng trong mắt Tư Minh hề chút d.a.o động nào, giọng lạnh băng: “Cô triệu hoán , vì hiện ? Lén lút hiện càng đáng.”
Khương Nguyễn Ninh nhớ ở nhà ăn .
Cô cảm nhận luồng khí quen thuộc đó.
Chẳng lẽ thật sự ?
Nếu , thì là ai chứ.
“Được , vấn đề gì. Anh .”
Tư Minh nữa, chỉ gật đầu, nắm lấy Tiểu Kiệt đang lưu luyến rời, chậm rãi cánh cửa lớn đỏ m.á.u .
Một lát .
Xoáy nước màu đen và cánh cửa lớn trong hư biến mất.
Bốn phía khôi phục bình thường.
Giữa hai lông mày Khương Nguyễn Ninh tiếp nhận một sợi ánh sáng ấm áp màu vàng kim.
Đây là công đức cô nhận khi giúp đỡ Tiểu Kiệt.
Kim quang ấn giữa lông mày, cơ thể cảm nhận một luồng ấm áp thoải mái.
Khương Nguyễn Ninh chút ngoài ý nhướng mày.
Công đức nhận , thế mà ít.
So với giá trị công đức cô thu hoạch khi siêu độ những vong hồn đây, còn nhiều hơn.
Đôi khi, cơ chế ban thưởng của Lão nhân Thiên Đạo khó hiểu.
Vừa trở Giang Thành.
Khương Nguyễn Ninh liền nhận tin nhắn WeChat Hoắc Trầm gửi đến.
【 Khương tiểu thư, cô nghĩ tối nay ăn gì ? 】
Khương Nguyễn Ninh chằm chằm tin nhắn WeChat vài giây, mới phản ứng , cô đồng ý tối nay cùng Hoắc Trầm ăn cơm.
Địa điểm ăn cơm, do cô quyết định.
【 Ăn lẩu ? 】
Cô là một cay vui.
Nếu là bảo cô tự lựa chọn nơi ăn cơm, cô chỉ thể nghĩ đến lẩu và lẩu xiên cay.
Hoắc Trầm: 【 Được, bây giờ qua đón cô nhé? 】
Khương Nguyễn Ninh giờ, mới 5 giờ rưỡi chiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-244-chang-le-la-dang-yeu-duong.html.]
Vân Vũ
Cô chút ngoài ý : 【 Anh tan ? 】
Hoắc Trầm: 【 Ừm. 】
Khương Nguyễn Ninh: 【 Ừm, qua đây . 】
Hoắc thị lớn như , Hoắc Trầm là Tổng giám đốc khá ung dung, thế mà tan sớm như .
Cô còn tưởng rằng, quản lý của loại công ty lớn , sẽ bận rộn tối mặt, ngày nào cũng tăng ca đến nửa đêm.
Nghĩ đến công ty nhà họ Khương còn bằng một phần mười quy mô của Hoắc thị, Khương phụ là Chủ tịch cũng cần tăng ca xã giao mỗi ngày.
Rất ít khi về nhà sớm.
Tập đoàn Hoắc thị.
Hoắc Trầm đặt điện thoại xuống, sự chờ đợi hoang mang của một đám quản lý cấp cao, giọng trầm lạnh nhạt: “Cuộc họp hôm nay kết thúc ở đây, giải tán.”
Sau khi xong, liền dậy khỏi phòng họp một bước.
Chờ .
Phòng họp yên tĩnh tức khắc liền náo nhiệt lên.
Các quản lý cấp cao thi xì xào bàn tán: “Các vị thấy , mấy ngày nay Hoắc Tổng bình thường.”
“ , còn tưởng cuộc họp hôm nay kéo dài đến tận khuya. Không ngờ kết thúc sớm như .”
“Hoắc Tổng đây họp bao giờ dùng điện thoại, thấy hình như đang chat với ai đó, tâm trạng trông .”
“Hoắc Tổng là đang yêu đương đó chứ?”
“Nói bừa gì đấy, bên cạnh Hoắc Tổng ngay cả bóng dáng phụ nữ cũng thấy, thể yêu đương .”
Văn phòng Tổng giám đốc.
Nghiêm Minh thấy Hoắc Trầm bảo tan , kinh ngạc đến mức cằm thiếu chút nữa rớt xuống đất.
“Hoắc Tổng, ý ngài là bây giờ thể tan về nhà?” Nghiêm Minh đồng hồ treo tường kiểu Âu cổ điển tường, hết đến khác xác nhận nhầm giờ.
Bây giờ quả thật vẫn đến 6 giờ chiều.
Hoắc Trầm đóng máy tính , ngước mắt về phía : “Nếu tăng ca, cũng .”
“ ! À , Hoắc Tổng, ý là tăng ca, là vô cùng sẵn lòng cống hiến cho công ty. Tóm , theo sự sắp xếp của Hoắc Tổng.”
Hoắc Trầm hừ nhẹ một tiếng: “Cậu sắp xếp lịch trình của một chút. Khoảng thời gian gần đây, buổi tối đều cần trống, cần sắp xếp bất kỳ buổi xã giao nào.”