“Cô mới chuyển đến, chắc còn quen thuộc khu lắm. Nếu chỗ nào cần giúp đỡ, cứ với bất cứ lúc nào.”
Tần Phong gãi đầu, trông vẻ ngại ngùng: “Giờ chúng là hàng xóm lầu . Mẹ cũng bảo, hàng xóm láng giềng nên qua nhiều hơn, giúp đỡ lẫn .”
“Nên cô đừng thấy ngại.”
Khương Nguyễn Nịnh gật đầu: “Được, nếu việc cần giúp, chắc chắn sẽ với .”
“Vậy, về đây.” Tần Phong ngước mắt cô một cái, nhanh chóng dời , vành tai vẫn còn nóng bừng: “Mẹ nấu cơm xong , đang chờ về ăn.”
“Ừm.”
Tần Phong về đến nhà.
Cơm nước dọn sẵn bàn.
Tần Mẫu bưng bát đũa từ nhà bếp , thấy liền sốt ruột hỏi: “Tiểu Phong, thế nào , cô bé đó xinh ?”
Xinh ư?
Tần Phong sờ vành tai vẫn còn nóng ran, khẽ gật đầu.
là xinh.
Vân Vũ
Tần Phong ngờ, hàng xóm mới chuyển đến chính là Khương Nguyễn Nịnh.
Kể từ Khương Nguyễn Nịnh xem bói nhân duyên cho , là phận đơn phương, Tần Phong buồn bã một thời gian dài.
Anh hạ quyết tâm từ bỏ mối tình .
Không ngờ Khương Nguyễn Nịnh chuyển lên lầu của , trở thành hàng xóm của .
Điều nghĩa là, từ nay về hai thể gặp mỗi ngày. Tần Phong chợt nghĩ, đây là ông trời đang tạo cơ hội cho ?
Liệu thể thử cố gắng giành lấy một chút ?
Những suy nghĩ thầm kín của đều Khương Mẫu thấy.
Tần Mẫu tủm tỉm : “Tiểu Phong , con lòng cô bé nhà đúng ? Xem cô gái chắc chắn là xinh .”
“Mẹ, đừng đoán mò.” Tần Phong cầm cốc nước bàn lên uống một dài: “Là bạn bè quen từ thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-256-su-kien-cong-truong-bi-ma-am-1.html.]
“Quen từ ?” Tần Mẫu ngạc nhiên: “Là đồng nghiệp ở cơ quan con ?”
“Không .” Tần Phong rõ: “Cô cùng ngành với chúng .”
“Ồ.” Tần Mẫu gật đầu, nghĩ ngợi một lát tiếp: “Đã là bạn bè quen thì cô là con gái sống một ở đây, nhà nên quan tâm chăm sóc cô nhiều hơn.”
“Con hỏi xem cô ăn cơm ? Nếu thì mời cô xuống ăn cùng nhà .”
“Mẹ, thôi bỏ ạ.” Tần Phong lắc đầu: “Cô là thích yên tĩnh, bình thường sống khép kín, thích giao tiếp với khác lắm .”
“Người mới chuyển đến, nhiệt tình quá mức như , nào là mang bánh sang, nào là mời đến nhà ăn cơm, thế sẽ dọa sợ đấy.”
“Cũng .” Tần Mẫu : “Dù thì cô cũng chuyển đến đây ở , còn nhiều thời gian để từ từ quen.”
*
Khu chung cư mới đặc biệt yên tĩnh.
Căn hộ Khương Nguyễn Nịnh thuê ánh sáng , mở cửa sổ là thấy một mảng xanh mướt mắt.
Dưới lầu là bồn hoa, trồng nhiều hoa hồng.
Khi hoa nở, hương thơm thoang thoảng bay khắp nơi.
Khương Nguyễn Nịnh ban công, nhâm nhi , ăn bánh, lắng tiếng trẻ con nô đùa lầu, tâm trạng vô cùng thư thái.
Cô đang gửi tin nhắn WeChat cho Trương Toàn.
【Tối nay sẽ đến công trường.】
Trương Toàn: 【Vâng, tối nay sẽ về nhà nữa, ở công trường chờ Đại sư. Đại sư, lá Phù chú của ngài hiệu nghiệm, hôm nay cuối cùng cũng công nhân nào thương nữa.】
Nửa đêm mười hai giờ.
Khương Nguyễn Nịnh sửa soạn một chút khỏi nhà.
Khi cô xuống lầu, thấy tiếng “kẽo kẹt”, cửa phòng mở , một bóng dáng cao lớn quen thuộc vội vã bước từ bên trong.
Khương Nguyễn Nịnh thấy bước , nhướng mày: “Tiểu Tần cảnh sát.”
--------------------