Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 279: Cậu ngồi đây khóc cái gì?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:21:37
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

*

 

Kỳ Thanh Liên với tâm trạng cực kỳ nặng nề theo Thanh Phong Đạo Nhân bên ngoài thung lũng.

 

Thanh Phong Đạo Nhân thấy kết giới ở lối phá hủy, thần sắc ngưng trọng : “Kết giới đặt ở lối biến mất , quả nhiên Khương Đạo hữu lén lút thung lũng.”

 

Lúc , tiếng hổ gầm dừng .

 

Thanh Phong Đạo Nhân cau chặt mày, đầu với Kỳ Thanh Liên: “Thanh Liên, những chuyện dặn dò con, con nhớ hết ?”

 

Kỳ Thanh Liên mắt đỏ hoe: “Sư phụ, t.ử nhớ hết ạ.”

 

Thanh Phong Đạo Nhân đưa tay vỗ vai : “Vi sư đây.”

 

Nói xong, Thanh Phong Đạo Nhân chần chừ nữa, sải bước bên trong thung lũng.

 

“Sư phụ, , nhất định cẩn thận ạ!”

 

Kỳ Thanh Liên rưng rưng nước mắt, Thanh Phong Đạo Nhân từng bước thung lũng. Nghĩ đến đây thể là gặp mặt cuối cùng giữa và sư phụ, nước mắt cố nén bấy lâu cuối cùng cũng kìm mà tuôn rơi.

 

“Sư phụ…”

 

Nước mắt như chuỗi ngọc đứt dây, chảy ướt đẫm khuôn mặt .

 

Năm mười tuổi, đưa đến đạo quán.

 

Lúc đó quen với cuộc sống ở đạo quán.

 

Ngày nào cũng lóc đòi về nhà.

 

Đêm nào cũng trốn trong chăn thút thít.

 

Sư phụ mềm lòng, đành lòng ngày nào cũng buồn bã, bèn đón về viện của cùng ở, bắt đầu chăm sóc sinh hoạt hằng ngày cho .

 

Cậu là t.ử do sư phụ một tay nuôi lớn. Sư phụ đối xử với như con ruột. Cậu cũng coi sư phụ như .

 

Nếu sư phụ thật sự xảy chuyện gì…

 

Kỳ Thanh Liên càng nghĩ càng đau lòng, cũng chẳng màng đến chuyện nam nhi nước mắt rơi, phịch xuống đất, ôm mặt nức nở.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-279-cau-ngoi-day-khoc-cai-gi.html.]

Cũng bao lâu.

 

Cậu đột nhiên thấy một giọng vang lên ngay đầu.

 

“Ơ, Kỳ Thanh Liên, đây cái gì? Đã xảy chuyện gì ?”

 

Vân Vũ

Giọng trong trẻo, dễ của thiếu nữ mang theo vài phần khó hiểu.

 

Kỳ Thanh Liên ngừng , vài giây , đột ngột ngẩng đầu lên.

 

Trong làn nước mắt nhòa nhoẹt, thấy thiếu nữ mặt cúi ghé sát gần, khuôn mặt tinh xảo xinh gần như ngay mắt: “Sao mắt sưng húp cả lên thế ?”

 

“Tiểu, Tiểu Sư Phụ?” Kỳ Thanh Liên kinh ngạc trợn tròn mắt, vẻ mặt thể tin nổi, “Sao cô khỏi thung lũng ?”

 

Khương Nguyễn Nịnh thấy hỏi khá kỳ lạ.

 

Đương nhiên là cô thì thôi chứ .

 

vài chuyện, tìm lão già Thanh Phong xác nhận nữa, nên . Sao ở đây?”

 

Khương Nguyễn Nịnh đảo mắt, nghĩ ngợi một chút tiếp: “Cậu đến tìm ?”

 

Kỳ Thanh Liên ngơ ngẩn cô, vẻ mặt đờ đẫn, cứ như ngốc .

 

“Tiểu Sư Phụ, cô thung lũng, ?”

 

Khương Nguyễn Nịnh hề cảm thấy ngại ngùng vì phát hiện lén lút cấm địa, ngược , cô còn ư là đường hoàng : “ , lão già Thanh Phong cho , thì đành lén lút thôi.”

 

“Là ông bảo đến đây tìm ?” Khương Nguyễn Nịnh nhướng mày, “Cậu lóc t.h.ả.m thiết thế , lẽ tưởng gặp chuyện gì ?”

 

Cái nhóc cũng khá là trọng tình cảm đấy. Bọn họ quen mấy ngày. Vậy mà thể đến mức .

 

Kỳ Thanh Liên ngây vài giây, bật phắt dậy khỏi mặt đất, nắm chặt cánh tay cô: “Tiểu Sư Phụ, thấy Sư phụ ? Sư phụ tưởng cô gặp chuyện nên cứu cô !”

 

“Hả?” Khương Nguyễn Nịnh sững , “Cậu lão già Thanh Phong thung lũng tìm ?”

 

Lúc cô , hề gặp Thanh Phong Đạo Nhân. Chắc là do địa hình thung lũng đổi liên tục, nên bọn họ lướt qua .

 

--------------------

 

 

Loading...