Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 281: Nó Tên Tiểu Bạch, Là Linh Thú Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:21:39
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ngươi gì Khương Đạo hữu? Ngươi ăn thịt Khương Đạo hữu ?"

 

Lại một giọng khác vang lên.

 

Người mang theo sự tức giận.

 

"Là Sư phụ!" Kỳ Thanh Liên thấy giọng , mừng rỡ sang Khương Nguyễn Nịnh , "Là giọng của Sư phụ, Sư phụ thật sự vẫn còn sống!"

 

Cậu nhanh chóng chạy về phía phát âm thanh.

 

Vừa chạy, lớn tiếng gọi: "Sư phụ, Sư phụ!"

 

"Thanh Liên?" Thanh Phong Đạo Nhân phát một tiếng nghi hoặc.

 

Sau đó là tiếng bước chân dồn dập về phía họ.

 

Khương Nguyễn Nịnh cũng theo tiếng động, nhanh chậm bước tới.

 

Đi đầy một phút thì đến một khu rừng.

 

Khi Khương Nguyễn Nịnh tới, cô thấy Thanh Phong Đạo Nhân đang kéo phắt Kỳ Thanh Liên lưng , tay giơ một thanh kiếm, căng thẳng và đề phòng chĩa thẳng mũi kiếm con Bạch Hổ trong rừng.

 

Kỳ Thanh Liên thì sợ đến tái mặt, run rẩy : "Sư phụ, con Bạch Hổ lớn đến thế ạ?"

 

"Tiểu Bạch sống nhờ hấp thụ tinh hoa trời đất, đương nhiên là khác biệt so với hổ bình thường."

 

Khương Nguyễn Nịnh chậm rãi bước đến mặt Thanh Phong Đạo Nhân.

 

vẻ mặt như đang đối diện với kẻ thù lớn của Thanh Phong Đạo Nhân, nhịn cong môi : "Thanh Phong, cần sợ nó, tuy nó trông hung dữ một chút, nhưng sẽ tùy tiện hại khác."

 

"Hơn nữa, các đều là t.ử của Huyền Môn, nó sẽ hại các ."

 

"Oa u!"

 

Con Bạch Hổ trong rừng Khương Nguyễn Nịnh nó trông hung dữ, liền kêu lên một tiếng đầy tủi .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-281-no-ten-tieu-bach-la-linh-thu-cua-toi.html.]

Chủ nhân đây khen nó ngoan ngoãn đáng yêu mà. Giờ bảo nó trông hung dữ. Chủ nhân chê nó .

 

"Thôi nào thôi nào, chê ." Khương Nguyễn Nịnh bước đến chỗ con Bạch Hổ đang lộ vẻ tủi , đưa tay xoa xoa cái đầu to lớn đầy lông lá của nó, "Cậu vẫn là con mèo nhỏ mà yêu thích nhất."

 

Khi cô đưa tay , Bạch Hổ hợp tác cúi thấp đầu xuống.

 

Khương Nguyễn Nịnh xoa nó vài cái, nó liền mừng rỡ dùng đầu cọ cô, cái đuôi còn vẫy qua vẫy như chó.

 

Thanh Phong Đạo Nhân thấy cô dám về phía Bạch Hổ, định tiến lên ngăn cản, thì chứng kiến cảnh tượng khiến ông trợn mắt há hốc mồm.

 

Kỳ Thanh Liên cũng mở to mắt, kinh ngạc đến mức tròng mắt như rớt ngoài.

 

Chuyện gì đang xảy ? Con Bạch Hổ thấy cô thiết đến thế?

 

"Khương Đạo hữu, con Bạch Hổ nó..." Thanh Phong Đạo Nhân kinh ngạc đến mức nên lời.

 

Đây chính là linh thú của Tổ Sư Gia. Ngoại trừ Tổ Sư Gia, ai thể gần nó. bây giờ, ngoan ngoãn nũng mặt khác như một con ch.ó ?

 

Khương Nguyễn Nịnh đưa tay vỗ vỗ đầu Bạch Hổ, : "Nó tên Tiểu Bạch, là linh thú của . Nó chỉ hấp thụ tinh hoa trời đất, ăn thịt ."

 

"Những c.h.ế.t trong sơn cốc đều là do mắc kẹt bên trong, c.h.ế.t vì cực hàn và kiệt sức, liên quan gì đến Tiểu Bạch."

 

Vân Vũ

"Linh thú?" Thanh kiếm trong tay Thanh Phong Đạo Nhân "cạch" một tiếng rơi xuống đất, "Cô con Bạch Hổ là linh thú của cô? nó là linh thú của Tổ Sư Gia mà."

 

"Cô, cô..." Thanh Phong Đạo Nhân nghĩ đến một khả năng.

 

ông cảm thấy điều đó thể xảy .

 

Nếu Tổ Sư Gia thật sự còn sống, ít nhất cũng hơn hai trăm tuổi . Hiện tại chắc chắn là một ông lão tóc bạc phơ. Sao thể là một cô gái trẻ tuổi xinh như chứ?

 

con Bạch Hổ , quả thực chỉ lời Tổ Sư Gia. Trừ phi Tổ Sư Gia hiển linh. Nếu , ngay cả hậu nhân của ông cũng thể khiến con Bạch Hổ ngoan ngoãn lời đến .

 

Khương Nguyễn Nịnh dẫn Bạch Hổ, khóe môi nở nụ , bước đến mặt ông , ánh mắt thản nhiên ông : "Thanh Phong, thấy Tổ Sư Gia , còn mau quỳ xuống dập vài cái đầu?"

 

--------------------

 

 

Loading...