Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 298: Em giận dỗi cũng nên đủ rồi chứ?

Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:22:07
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

hỏi.

 

Thay đó, khẽ bóp nhẹ lòng bàn tay cô, dịu dàng : “Em ở chỗ hiện tại quen ? Anh cũng còn vài căn nhà trong nội thành, nếu em ở đó tiện, thể chuyển đến chỗ .”

 

Vừa dứt lời, như chợt nhận điều gì đó , lập tức bổ sung thêm một câu: “Mấy căn nhà đó đều bỏ trống, bình thường vẫn ở bên khu nhà cũ.”

 

Anh sợ Khương Nguyễn Nịnh hiểu lầm.

 

Vân Vũ

Hiểu lầm rằng sống chung với cô.

 

Tất nhiên, họ yêu của , cũng yêu thích cô, nếu thật sự sống chung thì hề bài xích. Chỉ là cả hai mới xác định quan hệ, thể nào đưa yêu cầu sống chung lúc . Làm sẽ vẻ quá thiếu tôn trọng cô.

 

, Hoắc Tổng một căn hộ ở ngay trung tâm thành phố, diện tích , thích hợp cho một ở. Khu chung cư Khương tiểu thư đang ở tiện nghi , chắc chắn sẽ tiện lợi, chi bằng cô chuyển đến căn hộ của Hoắc Tổng .”

 

“Ừm, dù thì bình thường nó cũng trống .” Hoắc Trầm cô: “Mỗi tuần đều đến dọn dẹp, nhà cửa sạch sẽ, em thể chuyển qua ở ngay bây giờ.”

 

“Không cần , quen . Khu chung cư cũ thật, nhưng môi trường , thở cuộc sống, ý định chuyển nơi khác nữa.”

 

Khương Nguyễn Nịnh yêu cầu quá cao về nơi ở.

 

Biệt thự cô thể ở. Khu chung cư cũ kỹ, tồi tàn cô cũng thể ở. Chỉ cần một nơi để an .

 

Nghĩ hồi cô bế quan tu hành, là ở trong hang động. Cô cũng chẳng thấy vấn đề gì.

 

Hoắc Trầm , cũng cố chấp nữa, gật đầu : “Em quen là .”

 

Chuông điện thoại đột ngột vang lên.

 

Là điện thoại của Khương Nguyễn Nịnh. Cô bàn tay vẫn đang Hoắc Trầm nắm chặt, khẽ giãy : “ điện thoại.”

 

Lòng bàn tay đàn ông nóng rực, bàn tay cũng rộng, tay Khương Nguyễn Nịnh gần như bao trọn . Không rõ là mồ hôi tay cô của , lòng bàn tay cảm giác ẩm ướt nóng hổi, dính dính.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-298-em-gian-doi-cung-nen-du-roi-chu.html.]

 

Cảm nhận của Hoắc Trầm khác. Anh chỉ cảm thấy bàn tay nhỏ bé trong lòng bàn tay mềm mại, thon thả như xương, giống như chính con cô, nhỏ nhắn, đáng yêu vô cùng.

 

Tính cách cô lạnh lùng, hờ hững, nhưng bàn tay ấm áp. Khi hai lòng bàn tay chạm , cảm nhận ấm truyền từ cơ thể cô sang, đó là một cảm giác vô cùng ấm áp và dễ chịu.

 

Dễ chịu đến mức, chỉ cứ thế nắm tay cô mãi. Hoàn buông .

 

Chuông điện thoại vẫn tiếp tục reo.

 

Hoắc Trầm lúc mới miễn cưỡng buông tay cô.

 

Khương Nguyễn Nịnh gọi đến điện thoại, là một lạ. Cô bắt máy.

 

Bên vang lên giọng đầy bất mãn của Khương Tín: “Khương Nguyễn Nịnh, hơn một tháng , em giận dỗi cũng nên đủ chứ? Em ý gì , em dám chặn của cả nhà luôn ?”

 

“Thế nào, em còn đoạn tuyệt với chúng luôn ?”

 

“Trước đây đúng là chúng hiểu lầm em, nhưng dù em giận thì qua lâu như , cũng nên nguôi ngoai chứ. Khương thị chúng và tập đoàn Kiến Huy đàm phán gần một năm, cuối cùng hợp đồng cũng chốt . Ba đây là chuyện đáng ăn mừng, bảo tối nay cả nhà về nhà ăn cơm, cùng chúc mừng một bữa.”

 

“Tối nay em dành thời gian rảnh, về nhà ăn cơm.”

 

“Lúc đó sẽ qua đón em.”

 

“Và , mau bỏ chúng khỏi danh sách đen .”

 

Khương Nguyễn Nịnh giọng truyền đến từ điện thoại, khẽ nhíu mày.

 

“Sao em gì?” Khương Tín lớn giọng: “Những lời , em rõ hết ?”

 

--------------------

 

 

Loading...