【Thật giả ? Sao cứ như bịa đặt nhỉ? tin đời Hồ Tiên thật .】
【Nghe đúng là quá đáng thật, cũng mua mặt dây chuyền Cửu Vĩ Hồ thạch hồng, chẳng gặp Hồ Tiên nào cả.】
“Bịa đặt ? cũng ước gì đang bịa chuyện, nhưng tất cả những chuyện đều là sự thật xảy !”
Dương Vi vẻ câu của cư dân mạng cho kích động, cô đột ngột đưa tay tháo chiếc khăn trùm đầu, để lộ khuôn mặt đang che kín.
【Trời ơi, trời ơi, đáng sợ quá!】
【Trời đất ơi, mặt cô thành thế !】
【Cái quái gì thế ! Suýt nữa thì nôn ọe .】
Vân Vũ
【Đây là Tiểu Tiên Nhi, chị đại một thời của Móng Mèo ?!】
Tất cả cư dân mạng đều dọa sợ ngay khoảnh khắc Dương Vi tháo khăn trùm đầu.
Chỉ thấy khuôn mặt cô , chi chít những vết lở loét, mụn mủ rỉ dịch vàng, ngoại trừ mắt, mũi và miệng, mặt còn một chút da dẻ lành lặn nào.
Ngay cả đầu cô cũng mọc đầy mụn mủ.
Tóc tai dịch mủ ướt, dính bết da đầu.
Cách màn hình, dường như vẫn thể ngửi thấy mùi tanh tưởi khó chịu đó.
Cư dân mạng đó cô bịa chuyện cũng bộ dạng dọa sợ, dám lên tiếng nữa.
Dương Vi thấy bình luận của cư dân mạng, vội vàng trùm khăn , tự giễu cợt : “Xin , dọa , chỉ rằng, hề bịa chuyện.”
“Mọi thấy đấy, bộ dạng quỷ quái của bây giờ đừng là , ngay cả bản cũng thấy vô cùng ghê tởm.”
“Đại sư, thể cầu xin cô một chuyện ?” Dương Vi đội khăn trùm đầu chỉnh tề, ngước đôi mắt sưng đỏ Khương Nguyễn Nịnh.
“Cô .”
Sắc mặt Khương Nguyễn Nịnh vẫn luôn bình tĩnh.
Bộ dạng của Dương Vi dù đáng sợ, nhưng cô kinh hãi.
Kiếp , những chuyện kỳ lạ cô từng trải qua nhiều đếm xuể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-312-ho-tien-6.html.]
Trường hợp như Dương Vi, chẳng thấm .
“Nếu Đại sư cách nào giải quyết chuyện giúp , thì, xin Đại sư hãy cho một lá phù chú, để con yêu hồ đó thể đến gần nữa.”
“Như , nó sẽ thể ngăn cản rời khỏi thế giới nữa.”
Khương Nguyễn Nịnh: “Cô tìm cái c.h.ế.t?”
Dương Vi t.h.ả.m thiết: “Đại sư, cô nghĩ bộ dạng bây giờ, còn cần thiết sống tiếp ?”
“ thể giúp cô, nhưng nếu cô khôi phục như , tất cả những gì cô đang hiện tại sẽ biến mất khỏi cuộc đời cô.”
“Danh vọng, địa vị, chồng cô, và cả...” Khương Nguyễn Nịnh hạ mắt, bụng Dương Vi, “Đứa bé trong bụng cô, cô đồng ý ?”
“Đứa bé?” Sắc mặt Dương Vi đột ngột đổi, cô cúi đầu xuống bụng , “Đại sư, cô , con ?”
“Ừm.” Khương Nguyễn Nịnh gật đầu, “Thai nhi mới một tháng.”
Dương Vi run rẩy đưa tay, sờ lên bụng .
Cô m.a.n.g t.h.a.i ?
Thảo nào tháng cô buồn ngủ như , cứ động một chút là buồn nôn, ói.
Dương Vi sờ bụng im lặng vài phút, đó cô ngẩng đầu lên, ánh mắt kiên định : “ đồng ý, chỉ cần thể giúp trở như xưa, thể từ bỏ tất cả.”
Những thứ , vốn dĩ thuộc về cô.
Nếu trả chúng mà thể khiến cô trở bình thường, cô gì .
Trở thành đại streamer triệu xem thì chứ.
Gả hào môn thì chứ.
Cô thà rằng cả đời sống bình thường, cũng biến thành bộ dạng quỷ quái đời ghét bỏ như bây giờ.
Khương Nguyễn Nịnh đưa tay , xoay xoay chiếc ngọc ban chỉ đeo ngón tay, khẽ: “Tiểu Bạch, thấy hết chứ? Con hồ yêu giao cho đấy, !”
--------------------