“Rầm!”
Một tiếng động cực lớn vang lên.
Bên trung tâm thương mại trải sẵn đệm , nhưng nhảy lầu tránh chính xác tấm đệm, rơi thẳng xuống nền xi măng bên cạnh.
Máu tươi văng xa vài mét.
“A!” Trong đám đông vây xem, vài cô gái sợ đến tái mét mặt mày, che mắt hét lên.
Vân Vũ
Người nhảy lầu c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Khương Nguyễn Nịnh thấy hồn phách của đó rời khỏi thể xác, bay lơ lửng giữa trung.
Hồn phách thoát ly khỏi nhục , thông thường sẽ là một luồng ánh sáng trắng, hoặc một làn khói trắng.
luồng hồn phách đang trôi nổi là một đám khói màu xám đen.
Chỉ những lúc sống nhiều việc ác, khi c.h.ế.t hồn phách mới màu xám đen.
Tuy nhiên, luồng tân hồn (hồn mới) mà cô đang thấy giống với ác hồn thực sự. Dù đều là màu xám đen, nhưng luồng tân hồn mắt như thể một đám khói xám đen bao bọc lấy.
Đám khói xám đen đó càng lúc càng siết chặt.
Khương Nguyễn Nịnh chăm chú, lông mày cau , vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.
Cô kinh ngạc nhận , đám khói xám bao bọc bên ngoài đang nuốt chửng luồng tân hồn.
Khương Nguyễn Nịnh nghĩ nhiều, đưa tay kéo cửa xe, định bước xuống.
“Cô bé, cô đấy? Cô tới đích mà, cô…” Tài xế thấy cô định xuống xe, vội vàng lên tiếng ngăn cản.
“Xin chú, cháu chút việc gấp, chuyến kết thúc tại đây.”
Khương Nguyễn Nịnh xong câu đó, xuống xe đóng cửa , nhanh chóng bước về phía trung tâm thương mại.
“Vãi chưởng, kinh thật đấy, đầu vỡ toác ! C.h.ế.t mà mắt vẫn mở trừng trừng, đúng là c.h.ế.t nhắm mắt mà!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-321-thu-hinh-ta-vat.html.]
“Nghe là quản lý cấp cao của công ty công nghệ MG, lương hàng chục triệu tệ một năm, tiền đồ sáng lạn thế , nghĩ quẩn nhảy lầu chứ?”
“Bạn cũng ở công ty MG, bảo dạo MG đang cắt giảm nhân sự, chắc là sa thải nên chịu nổi cú sốc mà nhảy lầu chăng.”
“Vợ con cũng đến mà khuyên . Đáng tiếc thật, mới ba mươi lăm tuổi, còn trẻ như …”
Khi Khương Nguyễn Nịnh bước tới, cô thấy mấy đàn ông tụm thở dài cảm thán.
Một trong họ thấy cô tới, tưởng cô đến hóng chuyện, vội vàng khuyên nhủ: “Cô bé, đừng gần xem, xem sẽ gặp ác mộng đấy.”
Khương Nguyễn Nịnh mở miệng định , thì thấy một giọng quen thuộc vang lên bên cạnh: “Khương tiểu thư?”
Giọng …
Khương Nguyễn Nịnh đầu , liền thấy Vương An bước đến mặt cô.
Cô nhướng mày: “Vương cảnh sát.”
Vương An cô: “Đến đây mua sắm ? Vừa nhảy lầu, trung tâm thương mại cần phong tỏa tạm thời một thời gian, cô đừng .”
“ thể đến hiện trường tự sát xem một chút ?” Khương Nguyễn Nịnh ngước mắt luồng hồn phách giữa trung. Đám khói xám đen vẫn đang nuốt chửng . Cô khẽ động ngón tay, kín đáo b.ắ.n một vệt sáng trắng ngời.
Ánh sáng trắng đ.á.n.h trúng đám khói xám đen.
Ngay đó, một tiếng gầm gừ khàn đặc, chói tai vang lên. Đám khói xám đen bao bọc tân hồn như thể đau mà thét lên một tiếng, nhanh chóng tách khỏi tân hồn.
Lúc Khương Nguyễn Nịnh mới rõ, đám khói xám đen đó rốt cuộc là thứ gì.
Đó là một con tà vật mang hình thú.
Trông giống hình dạng sư tử, nhưng sư tử.
Nó một cái đầu to lớn, đôi mắt đỏ ngầu, đầy răng nanh sắc nhọn, và một đôi cánh dài vài mét.
Luồng tân hồn nó gặm mất một cánh tay.
--------------------