Hơn nữa, qua lời lẽ lúc nãy của , vẻ cũng hề c.h.ế.t. Xem , cái c.h.ế.t quả thực uẩn khúc.
Mấy đàn ông cạnh Khương Nguyễn Nịnh thấy cô chuyện với khí, nhớ đến tiếng sấm sét và chớp giật kỳ quái xảy , ai nấy đều thấy vô cùng tà môn. Họ sợ hãi dám nán , vội vàng lưng rời .
Vương An thấy quỷ hồn, chỉ thấy Khương Nguyễn Nịnh đang chuyện với khí. chắc chắn cô đang đối thoại với quỷ hồn.
Anh bình tĩnh hỏi: “Khương tiểu thư, cô chuyện với hồn phách của nhảy lầu đó ?”
Khương Nguyễn Nịnh gật đầu.
“Vậy với cô lý do tự sát ?”
“Hắn tự sát.”
“Không tự sát?”
Vương An ngây , ánh mắt lộ rõ sự nghi hoặc: “Ý cô là ? Lúc nhảy lầu xung quanh đều chứng kiến, rõ ràng là tự nhảy xuống.”
“Hắn kinh ngạc về cái c.h.ế.t của bản , thể chấp nhận sự thật rằng c.h.ế.t. Nếu thật sự là tự sát, sẽ phản ứng dữ dội như thế.”
Khương Nguyễn Nịnh về phía . Người đàn ông lẽ xác nhận c.h.ế.t, hồn phách quỳ bên cạnh thi thể, đang ôm đầu lóc t.h.ả.m thiết.
Vương An sững sờ vài giây, nhớ đến vụ án tự sát sân thượng , nhíu mày : “Chẳng lẽ cũng đạo sĩ nào đó thao túng?”
“Không đạo sĩ, nhưng quả thực thao túng.”
Khương Nguyễn Nịnh suy nghĩ một lát, với Vương An: “Vương cảnh sát, cùng về cục cảnh sát nhé. rõ rốt cuộc chuyện là thế nào.”
Vương An cân nhắc một chút, gật đầu: “Được.”
Nếu vụ tự sát liên quan đến tà vật, chắc chắn cần Khương Nguyễn Nịnh hỗ trợ.
Khương Nguyễn Nịnh bước về phía đàn ông vẫn đang lóc t.h.ả.m thiết: “Được, gọi qua đây, bảo cùng chúng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-323-du-cam-chang-lanh.html.]
Vương An sững : “Gọi ai?”
Khương Nguyễn Nịnh: “Người nhảy lầu.”
Biểu cảm mặt Vương An cứng đờ vài giây. Cô đang về... quỷ hồn của đó ?
“Ồ, quên mất, Vương cảnh sát thấy .” Khương Nguyễn Nịnh như chợt nhớ điều , cô dừng bước, Vương An : “Vương cảnh sát nếu sợ thấy quỷ hồn, thể phép một chút, như sẽ thấy .”
Vương An mím môi im lặng vài giây: “Vậy cô phép .”
Khương Nguyễn Nịnh bấm một đạo pháp quyết, lướt qua mắt . Vương An chỉ cảm thấy mắt một luồng khí mát lạnh lướt qua. Khi tầm phục hồi, lập tức thấy đàn ông đang quỳ bên cạnh t.h.i t.h.ể ngay tại hiện trường vụ án.
Cách ăn mặc và dung mạo của đàn ông giống như đúc với đàn ông c.h.ế.t trong vũng máu.
Chỉ là so với t.h.i t.h.ể đất, đàn ông đang quỳ bên cạnh là bán trong suốt, trông nhẹ nhàng, phiêu đãng.
“ c.h.ế.t, c.h.ế.t! Tại nhảy lầu, tại ?” Người đàn ông gào thét trong tuyệt vọng, thể chấp nhận sự thật rằng c.h.ế.t.
Ngoại trừ Khương Nguyễn Nịnh và Vương An, ai thể thấy tiếng gào thét của .
“Đó là... hồn phách của ?” Vương An hỏi, giọng chút cứng đờ.
“Ừm.”
“Trông quả thật giống tự sát.” Vương An một lúc : “Nếu tà vật thao túng, đó là loại tà vật nào? Mục đích của tà vật thao túng nhảy lầu là gì?”
Khương Nguyễn Nịnh lắc đầu: “ cũng .”
Vân Vũ
Ngay cả tà vật nuốt chửng hồn phách lúc nãy là gì, cô cũng rõ.
Khương Nguyễn Nịnh nhíu mày, huyệt Thái Dương bắt đầu đau nhói. Cô chợt nảy sinh một dự cảm chẳng lành.
--------------------