Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 324: E rằng là một phiền phức lớn

Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:22:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người tu hành, một khi tu vi đạt đến cảnh giới nhất định, sẽ sở hữu bản năng xu cát tị hung, thể cảm nhận những chuyện chẳng lành.

 

Dù hiện tại cô vẫn , thứ sắp đối mặt là gì.

 

bản năng mách bảo cô, sự việc chắc chắn hề đơn giản, và cũng dễ giải quyết.

 

E rằng đây là một phiền phức lớn.

 

Bất kể là tà vật cô cảm nhận trong nhà Tần Phong, tà vật hình thú cô thấy, chúng đều là thứ khó giải quyết.

 

Thứ thực sự khó giải quyết, e rằng vẫn xuất hiện.

 

*

 

Trở cục cảnh sát. Trong văn phòng của Vương An.

 

Nhìn đàn ông đối diện, mặt mày ủ rũ, mắt đỏ hoe đang lóc, tâm trạng Vương An vô cùng khó tả.

 

Vân Vũ

Làm cảnh sát bao nhiêu năm nay. Đây là đầu tiên lấy lời khai của một con quỷ.

 

Cảm giác , quả thực kỳ lạ quái dị.

 

“Vậy, từ đầu đến cuối, từng nghĩ đến chuyện tự sát?” Vương An ghi chép một lát, dừng nhấp một ngụm , chờ đàn ông đối diện xong.

 

Người đàn ông ngẩng đầu lên, đôi mắt sưng húp như bóng đèn: “ tại tự sát? Vợ xinh , dịu dàng, hiền thục, lo cho gia đình. Vợ chồng tình cảm hòa thuận, mười mấy năm vẫn yêu thương như thuở ban đầu. Chúng còn một đứa con trai thông minh, đáng yêu, thằng bé ngoan ngoãn hiểu chuyện, là niềm vui của cả nhà.”

 

yêu họ, động lực việc mỗi ngày của là để kiếm nhiều tiền hơn, mang cho họ cuộc sống và hạnh phúc hơn.”

 

“Bộ phận nhân sự công ty cũng thông báo cho , tháng sẽ thăng chức.”

 

“Gia đình, sự nghiệp của đều , cũng hề bất kỳ vấn đề tâm lý nào, thể c.h.ế.t chứ!”

 

Người đàn ông càng càng kích động: “Chắc chắn là hãm hại , đẩy xuống!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-324-e-rang-la-mot-phien-phuc-lon.html.]

Vương An: “...Điều thể. Lúc nhảy lầu, vợ và con trai cũng đó , là tự nhảy xuống.”

 

“Không thể nào!” Người đàn ông sững sờ, cảm xúc càng lúc càng mãnh liệt: “Nếu họ cũng ở đó, càng thể c.h.ế.t . Người nỡ nhất, chính là vợ và con trai .”

 

“Vậy, nhớ nổi, tại nhảy lầu ?”

 

Khương Nguyễn Nịnh bên cạnh Vương An, tay ôm một tách : “Trước khi nhảy lầu, gặp chuyện gì kỳ lạ ?”

 

Người đàn ông đầu cô: “Chuyện kỳ lạ?”

 

“Ví dụ, thấy âm thanh kỳ lạ nào, thấy nào kỳ quái ?” Khương Nguyễn Nịnh nhấp một ngụm nước, mím môi, tiếp, “Anh nhớ kỹ xem.”

 

Âm thanh kỳ lạ, kỳ quái...

 

Người đàn ông đối diện với đôi mắt trong trẻo, đen láy của cô gái bên cạnh, những cảm xúc hỗn loạn, mơ hồ dần sắp xếp , tâm trạng cũng từ từ bình tĩnh hơn.

 

Anh bắt đầu nghiêm túc hồi tưởng.

 

Sau vài phút, đột nhiên dùng sức đập mạnh xuống bàn, kích động : “ nhớ , một tháng , quả thật thấy một âm thanh kỳ lạ.”

 

Vương An lập tức : “Âm thanh gì?”

 

Người đàn ông cẩn thận nhớ : “Một giọng vẻ xa xôi, nhưng vô cùng rõ ràng. Hôm đó vì chuyện công việc, cãi với đồng nghiệp, tâm trạng tệ, nên khi tan đến quán bar gần đó uống chút rượu.”

 

“Âm thanh đó, xuất hiện khi say.”

 

“Ồ? Vậy còn nhớ, gì với ?” Khương Nguyễn Nịnh hỏi.

 

nhớ.”

 

Người đàn ông ấn tượng sâu sắc với giọng , gật đầu : “Đó là giọng của một đàn ông, hỏi thấy mệt mỏi , áp lực lớn , cảm thấy sống ý nghĩa gì ...”

 

--------------------

 

 

Loading...