Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 328: Giết hắn đi, Tần Phong

Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:22:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Anh bảo lễ tân với , bây giờ ở trong nước, chuyện gì thì đợi về hãy .”

 

Tần Phong tìm , chỉ thể vì một chuyện.

 

Đó là chuyện liên quan đến Khương Nguyễn Nịnh.

 

Nghiêm Minh truyền đạt lời của Hoắc Trầm cho lễ tân.

 

Lễ tân lặp lời đó với Tần Phong: “Tần , Hoắc Tổng của chúng công tác nước ngoài , một tuần nữa mới về. Hoắc Tổng , nếu việc gì gặp , thể đặt lịch hẹn một tuần.”

 

Tần Phong Hoắc Trầm ở trong nước, sắc mặt khỏi tối sầm .

 

“Nếu ở đây, thì đưa liên lạc của cho . gọi điện thoại cho cũng .”

 

Lễ tân , chỉ cảm thấy kỳ lạ. Người quen Hoắc Tổng, nhưng ngay cả liên lạc của Hoắc Tổng cũng .

 

Tuy nhiên, cô vẫn báo yêu cầu của Tần Phong cho Nghiêm Minh. Một lát , khi cho phép, lễ tân đưa một điện thoại di động của Hoắc Trầm cho Tần Phong.

 

Tần Phong nhận điện thoại của Hoắc Trầm, lập tức gọi một cuộc.

 

Bên Hoắc Trầm nhanh chóng bắt máy.

 

“Chào , Tần .” Hoắc Trầm một cách nhã nhặn, “Không tìm chuyện gì.”

 

Tần Phong bước ngoài.

 

Vân Vũ

Anh lạnh một tiếng, đó : “Hoắc Tổng, thông minh như , chắc cũng đoán chứ.”

 

“Vì Ninh Ninh ?” Giọng Hoắc Trầm bình thản, “Mối quan hệ giữa Tần và Ninh Ninh, , cô kể với về việc hai quen như thế nào.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-328-giet-han-di-tan-phong.html.]

“Tần là bạn của Ninh Ninh, tối qua đáng lẽ nên mời Tần dùng bữa cơm mật, nhưng vì còn nhiều việc giải quyết, thật sự thể sắp xếp thời gian. Đợi trở về, nếu Tần ngày nào rảnh, hãy để chủ mời một bữa cơm.”

 

“Không cần.” Tần Phong lạnh lùng từ chối, “Hoắc Tổng, chúng cứ mở cửa sổ chuyện thẳng thắn , hy vọng thể rời xa Khương Nguyễn Nịnh.”

 

“Hai hợp .”

 

“Theo , những gia đình như Hoắc gia các , việc kết hôn đều cần liên hôn đúng . Mẹ và cha , chính là kết hôn thương mại, là gia chủ hiện tại của Hoắc gia, sẽ kết hôn với , đương nhiên cũng là cô gái xuất tương xứng với .”

 

“Gia thế của Khương Nguyễn Nịnh, e rằng môn đăng hộ đối với Hoắc gia của .”

 

Bên Hoắc Trầm im lặng một lát.

 

Khi lên tiếng nữa, giọng điệu trở nên xa lạ và lạnh nhạt hơn nhiều: “Là một bạn bình thường, Tần can thiệp quá nhiều đấy. Chuyện của và Ninh Ninh, còn đến lượt một liên quan xen .”

 

“Hơn nữa, bất kể cô xuất như thế nào, đối với đều quan trọng. Người thích là chính bản , xuất , bối cảnh gia đình của cô , đều thể ảnh hưởng đến tình cảm dành cho cô .”

 

“Còn về hôn nhân của , từ đến nay đều do chính quyết định, một ai thể can thiệp.”

 

Tần Phong siết chặt điện thoại, ánh mắt càng lúc càng âm u, giọng trở nên dữ tợn: “Nói như , sẽ chia tay với cô ?”

 

Hoắc Trầm khẽ một tiếng: “Đương nhiên , thích cô , ở bên cô cả đời. Trừ khi cô ở bên nữa, nếu , sẽ chia tay với cô .”

 

“Vậy thì đừng hối hận!” Đáy mắt Tần Phong ánh lên tia đỏ, một tay sờ chỗ phồng lên ở thắt lưng, “Hoắc Trầm, cho cơ hội .”

 

Nói xong, cúp điện thoại.

 

“G.i.ế.c , Tần Phong…”

 

Giọng âm lãnh quỷ dị vang lên bên tai : “Chỉ cần g.i.ế.c , sẽ còn ai tranh giành Khương Nguyễn Nịnh với mày nữa, mày thích cô , mày ở bên cô , thì g.i.ế.c Hoắc Trầm .”

 

“Chỉ cần Hoắc Trầm c.h.ế.t, Khương Nguyễn Nịnh sẽ là của riêng mày.”

Loading...