Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 351: Ghen Tị

Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:23:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa , Vương An đưa tay túi quần lấy khẩu s.ú.n.g ngắn cài ở thắt lưng.

Mấy cảnh sát trẻ khác cũng rút s.ú.n.g theo.

Trịnh Dương thấy tình hình căng thẳng, nuốt nước bọt đầy lo lắng: "Các cảnh sát, nếu thật sự bắt cóc , lát nữa các nổ s.ú.n.g ?"

"Tùy tình hình. Nếu tội phạm chống cự thì cần. Còn nếu chúng đe dọa đến tính mạng của , đương nhiên chúng sẽ nổ s.ú.n.g để bảo vệ ."

Trịnh Dương mím môi, gật đầu: "Vâng, hiểu ."

Anh tiến lên, nhập mật mã mở cổng chính.

Vương An và vài khác theo đến bên ngoài căn biệt thự ba tầng.

Ở tầng trệt vẫn còn một cánh cửa nữa.

Vương An và các cảnh sát khác ẩn nấp hai bên cửa. Trịnh Dương nhập mật mã, mở cửa chống trộm đẩy cửa bước trong nhà.

Vừa bước , Trịnh Dương thấy Vương Kiệt đang ghế sofa ở phòng khách tầng một.

Anh mặc chiếc áo phông trắng ngả vàng vì giặt nhiều, quần jean bó sát, tóc tai bù xù như mấy ngày gội.

"A Kiệt, về đây." Trịnh Dương căng thẳng thần kinh, tiến về phía Vương Kiệt.

Vương Kiệt thấy tiếng , lập tức đầu . Khi thấy Trịnh Dương, đáy mắt thoáng hiện lên một vẻ phức tạp, chút đành lòng, do dự, nhưng như nhớ điều gì đó, ánh mắt lập tức trở nên tàn độc.

Anh dậy.

Không lời nào, chỉ Trịnh Dương với khuôn mặt vô cảm.

Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của , Trịnh Dương đột nhiên thấy rợn , tim đập nhanh hẳn, thần kinh càng lúc càng căng như dây đàn.

Vương Kiệt gì đó .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-351-ghen-ti.html.]

Đó là trực giác đầu tiên của Trịnh Dương khi thấy .

Anh thậm chí đầu bỏ chạy ngay.

nghĩ đến việc cảnh sát đang mai phục bên ngoài, sự căng thẳng mới dịu đôi chút. Anh trấn tĩnh và tiếp tục bước về phía Vương Kiệt.

Đến tận lúc , vẫn còn nghĩ rằng Vương Kiệt sẽ bao giờ hại . Họ là em hơn mười năm, là bạn bè thiết lớn lên cùng từ thuở nhỏ, tình cảm sâu đậm như .

sự thật chứng minh, quá ngây thơ.

Chưa kịp bước đến mặt Vương Kiệt, đột nhiên, thấy tiếng động lạ. Quay đầu , thấy mấy từ một góc khuất, góc cầu thang xoắn ốc, lao .

Sắc mặt Trịnh Dương biến đổi.

Mấy đó cầm dây thừng và dao, xông thẳng về phía .

Trịnh Dương họ khống chế ngay lập tức.

Mấy đó dùng dây trói chặt .

Lúc , Vương Kiệt mới thong thả bước đến gần .

Khuôn mặt Trịnh Dương kinh hoàng phẫn nộ, kiềm hét lớn chất vấn: "Mấy , là mày tìm đến? Tại ? Vương Kiệt, chúng như em , tại mày đối xử với tao như !"

Vương Kiệt đút tay túi quần, bước đến mặt , khuôn mặt lạnh lùng, khẩy : "Trịnh Dương, mày hỏi rõ còn cố hỏi . Mày chúng như em, nhưng mày mở mắt to mà cho kỹ , cuộc sống hiện tại của mày là như thế nào, còn cuộc sống của tao thì ?"

Vân Vũ

Giọng điệu đầy mỉa mai, trong mắt tràn ngập sự ghen tị: "Mày ở biệt thự, lái xe sang, mỗi năm kiếm vài chục triệu dễ như . Còn tao thì !"

"Rõ ràng chúng cùng xuất , cùng gia cảnh, cùng là bình thường, chỉ vì mày trai hơn tao mà mày thể ngôi kiếm bộn tiền, còn tao thì chỉ là nhân viên văn phòng quèn, mỗi tháng việc quần quật chỉ nhận vài triệu bạc bèo bọt."

 

 

 

Loading...