Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 354: Cứ coi như là ta mắt bị mù

Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:27:55
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Khụ khụ khụ.” Trịnh Dương bóp đến mặt đỏ tía tai, dùng sức gỡ tay , “Vương Kiệt, , ngươi sẽ báo ứng.”

 

“Bây giờ, chính là báo ứng của ngươi tới .”

 

“Là ngươi?!” Vương Kiệt cúi đầu , vẻ mặt thể tưởng tượng nổi, “Những cảnh sát , là ngươi gọi tới?”

 

Trịnh Dương sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, lạnh : “Không sai, khi cửa, chỉ ngươi dẫn theo mai phục tại biệt thự của , bắt cóc .”

 

“Không khả năng!” Vương Kiệt tin, “Chuyện ngươi từ nơi nào đến?”

 

Chuyện bắt cóc Trịnh Dương , lên kế hoạch lâu.

 

Ngoại trừ mấy tham gia bắt cóc , ai cũng từng qua.

Vân Vũ

 

Mấy còn cũng Trịnh Dương.

 

Cho dù , cũng tuyệt đối thể đem chuyện để lộ ngoài.

 

Bắt cóc là trọng tội.

 

Bọn họ đều rõ ràng, một khi bắt , cái đang chờ đợi bọn chính là gì.

 

Trịnh Dương thể !

 

Hắn từ nơi nào !

 

Hắn còn tìm sẵn cảnh sát giấu ở bên ngoài!

 

Ai, rốt cuộc là ai đem chuyện tiết lộ cho Trịnh Dương!

 

“Ngươi đừng động từ nơi nào đến, ác giả ác báo! Vương Kiệt, đối đãi ngươi tệ, xem ngươi như em đối xử, ngươi vì tiền mạng của !”

 

Trịnh Dương vẻ mặt phẫn nộ, trán gân xanh nổi lên, trong mắt là thất vọng sâu sắc và phẫn nộ: “Cứ coi như là mắt mù, về , ngươi chỉ là xa lạ!”

 

“Đưa thả .” Vương An cầm s.ú.n.g đối với Vương Kiệt, lạnh lùng , “Các ngươi bây giờ cảnh sát vây quanh , đừng sự giãy giụa vô ích, mau thả !”

 

Ba cùng với Vương Kiệt nòng s.ú.n.g tối đen như mực nhắm ngay đầu , sợ tới mức hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa thì tè ngoài.

 

Mấy vội hỏi: “Đồng chí cảnh sát, đừng nổ súng, đừng nổ súng, chúng lập tức thả .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-354-cu-coi-nhu-la-ta-mat-bi-mu.html.]

Nói xong, một trong đó giải khai dây thừng trói Trịnh Dương.

 

Rất nhanh, dây thừng Trịnh Dương liền bộ giải khai.

 

Vương An tiếp nữa : “Bây giờ, bộ xổm xuống, đưa hai tay giơ cao ôm đầu.”

 

Ba lập tức ôm đầu xổm xuống.

 

“Ngươi cũng xổm xuống!”

 

Một tuổi còn trẻ cảnh sát thấy Vương Kiệt còn , đưa s.ú.n.g nhắm ngay .

 

Trịnh Dương khôi phục tự do , vỗ vỗ bụi , đầu, thất vọng vô cùng liếc mắt một cái Vương Kiệt , liền hướng về Vương An qua.

 

Mới hai bước.

 

Trên cổ bỗng nhiên chợt lạnh, kinh ngạc cúi đầu, một bả d.a.o gọt trái cây lóe hàn quang chống ở cổ .

 

Phía , Vương Kiệt thanh âm nảy sinh ác độc : “Các ngươi bộ nhúc nhích, bằng , sẽ g.i.ế.c .”

 

Thấy Vương Kiệt còn dám bắt giữ Trịnh Dương, Vương An lạnh mặt, trầm giọng : “Lập tức thả .”

 

“Đợi ly khai nơi , tự nhiên sẽ thả .” Vương Kiệt ánh mắt hung ác trừng mấy , nắm Trịnh Dương về phía ban công lầu một, “Trước khi rời , các ngươi đều tới đây, bằng sẽ g.i.ế.c !”

 

Trịnh Dương Vương Kiệt bắt giữ tới ban công.

 

Phía ban công là một cái bãi cỏ lớn, phía bên bãi cỏ một cái cửa, chính là cửa của biệt thự.

 

Vương Kiệt là từ cửa chạy .

 

Trịnh Dương đoán tâm tư của , nhịn tiếng : “Vương Kiệt, ngươi đừng khờ dại nữa, ngươi là trốn thoát .”

 

“Ngươi thật sợ cảnh sát nổ s.ú.n.g ?”

 

“Ngươi câm miệng!” Vương Kiệt c.ắ.n răng hung hăng , “Muốn ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói tù, đây là khả năng!”

 

“Trịnh Dương, vốn dĩ nghĩ giữ cho ngươi một cái mạng, nhưng ngươi cũng dám báo cảnh sát bắt ! Ngươi nhất định tìm c.h.ế.t, sẽ thành cho ngươi!”

 

--------------------

 

 

Loading...