Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 374: Anh cứ dọn đến ở cùng một chỗ với em

Cập nhật lúc: 2025-12-10 17:28:22
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không kịp suy nghĩ kỹ.

 

Anh thấy cô tựa hồ sốt ruột, liền bắt đầu cẩn thận hồi tưởng, hồi tưởng : “Ông tuổi lớn, đại bá ông là trăm tuổi, hình gầy gò, vóc dáng cao, phỏng chừng một thước bảy...”

 

, ấn tượng sâu sắc nhất của là, ông mù một con mắt, mặt còn một cái vết sẹo d.a.o dài.”

 

“Cái vết sẹo d.a.o đó, như là một con rết sấp mặt , ông một chân cũng què, định.”

 

“Mặc nhất kiện đạo bào màu tím, trong tay cầm là phất trần, mà là một cái roi.”

 

Khương Nguyễn Nịnh hô hấp cứng .

 

Thật là yêu đạo đó!

 

Yêu đạo năm đó cô tự tay c.h.é.m g.i.ế.c, c.h.ế.t, còn sống đến tận bây giờ!

 

Sắc mặt nàng trở nên khó coi lên.

 

Hoắc Trầm cảm giác ngón tay nàng đang từng một tấc một tấc siết chặt, thần sắc mặt nàng cũng trở nên cực vi khó coi, cả cảm xúc tựa hồ đều bất thường.

 

“Ninh Ninh, ? Em quen Bạch Phát Đạo Nhân ?”

 

Khương Nguyễn Nịnh mím chặt môi, chuyện.

 

Một lát , mới trong ánh mắt lo lắng của Hoắc Trầm, ngước mắt về phía , thần sắc nghiêm nghị : “Ừm, quen . Người tâm thuật bất chính, là một Tà tu. Ông gặp , sớm muộn gì cũng sẽ xuống tay đối với .”

 

“Em nghĩ , vì an của , từ hôm nay trở , cứ dọn đến ở cùng một chỗ với em.”

 

Hoắc Trầm sửng sốt, qua vài giây, khuôn mặt tuấn mỹ nổi lên vài tia đỏ ửng.

 

Thanh âm chút chần chừ: “Em dọn đến chỗ em, ở cùng một chỗ với em?”

 

Khương Nguyễn Nịnh gật đầu: “Ừm, cách khác, em lo lắng.”

 

Nếu bọn họ ở cùng một chỗ, cho dù yêu đạo tâm tư xa gì, cũng tiện xuống tay như .

 

Có thể bảo hộ hơn.

 

Hoắc Trầm mím chặt môi mỏng, con ngươi đen nhánh lạnh lùng lóe lên một cái, chống ánh mắt thản nhiên chân thành của cô gái, trầm mặc một lát , mở miệng : “Được.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-374-anh-cu-don-den-o-cung-mot-cho-voi-em.html.]

Lại tạm dừng vài giây: “ mà em thể yên tâm...”

 

Khương Nguyễn Nịnh chớp chớp mắt: “Yên tâm cái gì?”

 

Hoắc Trầm khẽ ho một tiếng: “Cho dù chúng ở cùng một chỗ, ở khi còn kết hôn, sẽ cái gì đối với em. Căn hộ đó hai phòng ngủ, phòng ngủ chính em ở, dọn sang phòng ngủ khách.”

 

Khương Nguyễn Nịnh: “...”

 

Nàng căn bản đều nghĩ đến việc .

 

Nàng bảo dọn đến ở cùng một chỗ với nàng, chỉ là vì tiện bảo hộ mà thôi.

 

tựa hồ, chút suy nghĩ nhiều quá?

 

*

 

Bạch quản gia và Hoắc Thư Đình nghênh đón bọn họ.

 

“Đại thiếu gia, Khương tiểu thư, buổi tối lành.” Bạch quản gia cung kính , “Phu nhân đang ở phòng bếp chuẩn bữa tối, phu nhân đặc biệt dặn dò, Khương tiểu thư nếu đói bụng, thể ăn chút điểm tâm.”

 

“Những điểm tâm đó, cũng là phu nhân buổi chiều đích nướng.”

 

Hoắc Thư Đình tiến lên, thiết khoác lấy cánh tay Khương Nguyễn Nịnh, mở miệng, ngữ khí vô cùng thiết kêu lên: “Chị dâu, , nếm thử chút bánh quy nhỏ em .”

Vân Vũ

 

“Em hỏi Anh , chị thích khẩu vị dâu tây và xoài, hai loại khẩu vị bánh quy em đều đó.”

 

“Chị nếm thử xem, thích ?”

 

Khương Nguyễn Nịnh một tiếng “chị dâu” vô cùng tự nhiên của Hoắc Thư Đình gọi đến ngừng một lát, đầu về phía cô bé.

 

Hoắc Trầm khẽ gõ một cái lên trán Hoắc Thư Đình, thấp giọng trách mắng: “Không quy củ, kêu loạn cái gì.”

 

Hoắc Thư Đình xoa xoa trán, ngây thơ oán giận : “Anh, để chi đ.á.n.h , em gọi sai, đây chính là chị dâu của em mà.”

 

“Dù về các chị cũng kết hôn, em gọi chị dâu thì thế nào chứ.”

 

Nói xong, nhẹ nhàng quơ quơ cánh tay Khương Nguyễn Nịnh, nũng : “Chị dâu, em gọi chị như thành vấn đề chứ?”

 

--------------------

 

 

Loading...