Thanh Phong Đạo Nhân khoát tay: “ đói, gọi món thích ăn là .”
Lúc Kỳ Thanh Liên gọi món, Khương Nguyễn Nịnh hỏi: “Các đến Giang Thành, là chuyện gì ?”
Thanh Phong Đạo Nhân nhấp một ngụm , từ từ : “Là một việc, những năm thiếu ở đây một cái nhân tình, bây giờ là nhận lời ủy thác, đến để trả nợ ân tình năm đó.”
“Tổ sư gia cũng , Hứa gia ở Giang Thành chứ.”
“Hứa gia?” Khương Nguyễn Nịnh gật đầu, “Ừm, .”
“Hứa gia đó vài ngày gọi điện thoại cho , là một vị tiểu bối trong nhà của một vị bằng hữu gặp chuyện quỷ dị, tìm ít đạo hữu nhưng đều chẳng ăn thua gì, mời mặt giải quyết việc .”
“ đang thiếu ân huệ của Hứa gia, thể đến chuyến .”
“Ồ? Chuyện quỷ dị gì?” Khương Nguyễn Nịnh thấy chuyện , vài phần hứng thú.
Thanh Phong Đạo Nhân nhíu mày: “Vị tiểu bối tựa hồ là Tà linh quấn . Cô tự kể rằng sẽ thanh âm quỷ dị, nhưng thấy chuyện.”
Loại Tà linh như , Thanh Phong Đạo Nhân tự nhiên cũng từng gặp qua.
Cũng khó giải quyết.
Cho nên, ông mới đáp ứng .
“Nghe thanh âm quỷ dị, nhưng thấy chuyện?” Khương Nguyễn Nịnh khẽ nhíu mày.
“Tổ sư gia, ông cũng Tà linh đến từ ?”
Thanh Phong Đạo Nhân thấy biểu cảm mặt nàng, vốn dĩ cũng xem Tà linh đó là chuyện gì to tát, lúc cũng nghiêm túc lên: “Chẳng lẽ, chuyện cũng giải quyết?”
Kỳ Thanh Liên cũng sang.
Khương Nguyễn Nịnh trầm tư một lát, lên tiếng: “Loại Tà linh như , cũng từng gặp qua. Nếu Tà linh mà các gặp giống với cái từng gặp , thì chuyện sẽ đơn giản như .”
Nàng bỗng nhiên kinh ngạc nhận .
Trong thời gian , những Tà linh quấn dường như ít.
Hơn nữa, dường như đều là cùng một loại Tà linh quấn .
Tần Phong, và cả đàn ông nhảy lầu nữa...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-399-cac-anh-di-la-khuong-gia.html.]
Mặc dù Tà linh vô kể.
trực giác của Khương Nguyễn Nịnh cho nàng , chuyện đơn giản như nàng nghĩ.
“Đại sư phụ, ý của là, đó là một Tà linh lợi hại ?” Kỳ Thanh Liên hiếu kỳ .
Khương Nguyễn Nịnh nhíu mày: “Chưa tới là lợi hại, chỉ là cũng giải quyết như . Tà linh là từ d.ụ.c vọng tà ác của con mà sinh , cách khác, chỉ cần nội tâm nảy s.i.n.h d.ụ.c vọng tà ác, nó sẽ xuất hiện.”
“Nó vô nơi.”
“Là một sự tồn tại thể tiêu diệt.”
Thanh Phong Đạo Nhân đổi sắc mặt: “Cư nhiên Tà linh lợi hại như ? Chẳng là biện pháp nào với nó ?”
Khương Nguyễn Nịnh suy nghĩ một chút, mở lời : “Tiêu diệt nó là khả năng, nhưng một loại biện pháp, thể cho nó thể trở điều ác.”
“Biện pháp gì?”
Vân Vũ
“Cho nó ngủ say. Chỉ cần nó luôn luôn ở trạng thái ngủ say, nó sẽ trở hại nữa.”
Kỳ Thanh Liên mặt lộ vẻ khó xử: “Đại sư phụ, năng lực của và sư phụ hạn, sợ là biện pháp cho Tà linh cường đại như ngủ say .”
Khương Nguyễn Nịnh đầu : “Những điều đều chỉ là suy đoán của mà thôi. Người mà các cũng nhất định là gặp loại Tà linh đó. Các xem , nếu giải quyết , trở tìm .”
Công phu tu hành của Thanh Phong Đạo Nhân ở thế giới , cũng coi như là tồi .
Tà linh thông thường, ông đều thể giải quyết.
Ông suy nghĩ một chút, gật đầu : “Được, và Thanh Liên xem rốt cuộc thế . Nếu thật sự khó giải quyết, chúng sẽ tìm Tổ sư gia giúp đỡ.”
Ăn cơm xong.
Thanh Phong Đạo Nhân và Kỳ Thanh Liên liền đến chỗ ủy thác.
Khương Nguyễn Nịnh giúp hai họ gọi xe.
Khi Kỳ Thanh Liên điểm đến, biểu cảm mặt Khương Nguyễn Nịnh đổi một chút.
“Các là Khương gia?”
--------------------