*
Hoắc Trầm hôn mê ba ngày ba đêm mới tỉnh .
Mấy ngày , Khương Nguyễn Nịnh tạm dừng livestream, ở bệnh viện chăm sóc .
“Ninh Ninh, con xuống lầu ăn cơm với Thư Đình , để trông nó.”
Cố Thư Hoa và Hoắc Thư Đình bước phòng bệnh, thấy Khương Nguyễn Nịnh đang bên giường bệnh, lau mặt cho Hoắc Trầm.
Bà vội vàng tới, nhận lấy khăn ướt từ tay cô.
Khương Nguyễn Nịnh cũng từ chối, gật đầu, đưa khăn cho bà.
Cô dậy, định cùng Hoắc Thư Đình rời , thì thấy tiếng bước chân vang lên ở cửa, một giọng quen thuộc từ ngoài cửa truyền : “Bà Cố, Cậu cả nhà họ Hoắc hôn mê mấy ngày mấy đêm tỉnh, sợ gặp tà vật gì đó, nên đặc biệt đến bệnh viện xem .”
“Không bây giờ tiện thăm ?”
Vẻ mặt Khương Nguyễn Nịnh ngưng trọng, ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng phía cửa.
Một ông lão tóc bạc trắng, một thanh niên dìu, đang ở cửa phòng bệnh.
Bên cạnh ông lão, còn một cặp vợ chồng trung niên ăn mặc sang trọng.
Cả hai đều ngoài bốn mươi tuổi.
Người đàn ông trung niên , vài nét giống Hoắc Trầm ở giữa hai hàng lông mày.
“Chị dâu, đây là Huyền Y Đại Sư, chị còn nhớ ?” Người đàn ông trung niên phòng bệnh , chỉ Lão đạo tóc bạc : “Năm đó, Huyền Y Đại Sư từng đến Hoắc Trạch một , còn chỉ điểm cách bài trí phong thủy cho Hoắc Trạch.”
“Lần Huyền Y Đại Sư Chính phủ mời, đến bài trí phong thủy cho tòa nhà mới xây. Ông em Yến Thư vô cớ hôn mê mấy ngày, sợ gặp thứ sạch sẽ, nên đặc biệt dành thời gian đến bệnh viện xem cho Yến Thư.”
“Sao, Yến Thư vẫn tỉnh ?”
“Đã hôn mê ba ngày ba đêm , bệnh viện kiểm tra gì, e rằng thật sự gặp thứ sạch sẽ chứ.”
“Cậu cứ ngủ mê tỉnh như , chắc chắn sẽ gây tin đồn bên ngoài, ảnh hưởng đến Hoắc Thị cũng lớn.”
Trong lời của đàn ông trung niên, là lời quan tâm.
Dường như lo lắng cho tình trạng sức khỏe của Hoắc Trầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-436-sao-yen-thu-van-chua-tinh.html.]
Khương Nguyễn Nịnh chỉ cần thoáng qua nhận , giữa hai hàng lông mày của khí đen ngút trời, tướng mạo mang vẻ âm độc, hạng lương thiện.
Không cần xem tướng, cô cũng đoán phận của đối phương.
Đây chính là Đại Bá của Hoắc Trầm.
Năm xưa, chính đưa Tà đạo tóc bạc Hoắc Trạch, tiến cử cho ông nội Hoắc Trầm.
Vân Vũ
Thái độ của Cố Thư Hoa đối với Hoắc Vân Đình bình thường, thấy , bà chỉ nhàn nhạt gọi: “Anh cả.”
Rồi nhàn nhạt gọi phụ nữ trung niên cùng : “Chị dâu.”
Khi về phía Đạo nhân tóc bạc đang ở cửa, bà gật đầu một cách lịch sự: “Đạo Trưởng.”
Hoắc Vân Đình cũng bận tâm thái độ của bà, tự ý để Đạo nhân tóc bạc : “Đạo Trưởng xin mời , ngài dành thời gian đến thăm Yến Thư, mặt nó cảm ơn ngài.”
Đạo nhân tóc bạc vuốt râu : “Hoắc gia, và là cố giao nhiều năm, cần khách sáo như .”
Thanh niên trẻ dìu ông bước phòng bệnh.
Ông dường như vô tình liếc Khương Nguyễn Nịnh, giả vờ thắc mắc: “Vị tiểu thư mặt lạ quá, là…”
“Đây là chị dâu cháu.” Hoắc Thư Đình dường như thích Đạo nhân tóc bạc, giọng điệu hề khách khí : “Bác cả, cháu cả, chị dâu hôm nay sẽ tỉnh .”
“Bác thể dẫn ông… ông nội rời .”
Hoắc Vân Đình nhíu mày: “Chị dâu? Yến Thư kết hôn từ bao giờ mà chúng ?”
Cố Thư Hoa trịnh trọng giới thiệu: “Đây là bạn gái của Yến Thư, tên là Khương Nguyễn Nịnh.”
Ngừng một chút, bà tiếp: “Anh cả, em ý , nhưng Yến Thư ma ám gì cả, nó bình thường, sẽ sớm tỉnh thôi. Không phiền bận tâm.”