Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 475: Chuyển Dịch Khế Ước (1)

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:53:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Khương cũng tới, thoáng qua giường bệnh, nước mắt rơi lã chã, : “Tư Tư đáng thương của , con bé từng chịu khổ thế bao giờ. Nhìn con bé hành hạ đến nông nỗi , thà c.h.ế.t còn hơn.”

Bà lau nước mắt, trách cứ Khương Nguyễn Nịnh: “Con mau cứu Tư Tư , còn ngây đó gì? Lẽ nào con thấy con bé đang đau khổ ?”

Khương Nguyễn Nịnh thèm họ lấy một cái.

Cô chỉ lạnh lùng : “Hai ngoài , đợi ở bên ngoài.”

“Ra ngoài?” Mẹ Khương càng tỏ vẻ bất mãn, nhíu mày , “Tại ngoài? Con đang định cứu con bé ? Còn chuyện gì chúng thể xem ?”

Khương Tín cũng : “Con cứ cứu , chúng sẽ quấy rầy con.”

Khương Nguyễn Nịnh đầu , nhướng mày hai con.

Không tin tưởng cô?

Sợ cô sẽ giở trò gì đó với Khương Tư Tư?

lạnh một tiếng: “Được, nếu ngoài, lát nữa cho dù thấy gì, cũng ngậm chặt miệng, đừng la hét ảnh hưởng đến .”

Khương Tín nhíu mày: “Ý cô là ? Lát nữa sẽ quái vật xuất hiện ?”

“Quái vật?” Mẹ Khương lộ vẻ sợ hãi, “Quái vật gì? Con cố ý dọa chúng đấy !”

Khương Nguyễn Nịnh chuyện với họ nữa.

đồng hồ.

Sắp đến mười hai giờ đêm .

Cô lấy phù triện vẽ sẵn trong túi , một vòng quanh giường, dán mỗi góc một tấm, lấy thêm vài tấm dán lên tứ chi và trán của Khương Tư Tư.

Sau đó, cô lấy một chiếc đĩa bạc, dùng móng tay nhẹ nhàng rạch một đường cổ tay Khương Tư Tư.

Máu từ cơ thể Khương Tư Tư chảy xuống chiếc đĩa bạc.

Mẹ Khương mở miệng định chất vấn nữa, nhưng ánh mắt của Khương Tín và bố Khương ngăn .

Làm xong việc, Khương Nguyễn Nịnh đến bên cửa, vươn tay nhấn công tắc, tắt đèn trong phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-475-chuyen-dich-khe-uoc-1.html.]

Lập tức, xung quanh chìm bóng tối mịt mùng.

Ánh trăng ngoài cửa sổ hắt , may mắn là đến mức tối đen như mực, thấy rõ năm ngón tay.

Mẹ Khương căng thẳng : “Sao tắt đèn? Tối om thế đáng sợ quá .”

Khương Tín: “Mẹ, nếu sợ thì ngoài .”

Mẹ Khương: “Không, . Lát nữa Tư Tư tỉnh , đầu tiên con bé gặp chắc chắn là . Mẹ , để Tư Tư mở mắt là thấy .”

Kim đồng hồ nhích từng giây, từng phút, chỉ đúng mười hai giờ đêm.

“Tạch” một tiếng, khoảnh khắc kim giây chạm tới rạng sáng mười hai giờ, trong phòng đột nhiên nổi gió, một lượng lớn khói đen dày đặc tỏa từ cơ thể Khương Tư Tư, cơ thể cô run rẩy dữ dội, da thịt ngừng nhúc nhích, như thể thứ gì đó sắp chui khỏi .

Cơ thể cô bay lên trung, từ từ lơ lửng giữa phòng.

Càng lúc càng nhiều khói đen lan tỏa từ trong cơ thể cô .

Cả căn phòng bao bọc bởi khói đen.

Cửa sổ vốn đang đóng.

gió bên ngoài thổi mạnh tung .

Vân Vũ

Những tấm phù triện Khương Nguyễn Nịnh dán quanh giường bệnh và Khương Tư Tư, trong tích tắc bốc cháy.

Khói đen khi thấy phù triện bốc cháy, dường như sợ hãi mà chạy trốn tứ phía, nhưng những tấm phù triện đang cháy như mắt, truy đuổi theo làn khói đen đang trốn.

Làn khói đen phù triện chạm phát những tiếng rên rỉ t.h.ả.m thiết.

Tay Khương Nguyễn Nịnh dừng .

Cô xòe lòng bàn tay, niệm một pháp quyết, tấm Lưới vàng nhốt Đạo nhân áo đen liền hiện từ lòng bàn tay cô, cô niệm một câu pháp quyết nữa, tấm Lưới vàng biến mất ngay lập tức, linh hồn gần như sắp hồn phi phách tán của Đạo nhân áo đen cô ném lên trung.

 

 

 

 

Loading...