Cô thấy một đàn ông mặc trường sam màu xám đang tới.
“Cứu mạng, cứu mạng! Có cướp!”
Liễu Mạn Như đây lẽ là cơ hội duy nhất của , cô lấy hết can đảm, dùng sức đẩy đàn ông bên cạnh , la lớn chạy về phía đàn ông mặc trường sam màu xám .
“Đêm đó, cứu .” Giọng Liễu Mạn Như dễ , kể về chuyện cũ trăm năm , mang theo sự sinh động và chân thực của một câu chuyện từ từ kể .
Nghe cô kể về chuyện xưa, chỉ cư dân mạng trong phòng livestream, mà ngay cả lão đạo sĩ cũng cảm giác như đang tham gia câu chuyện.
“Sau , thời gian chúng tiếp xúc ngày càng nhiều, tình cảm dành cho cũng ngày càng sâu đậm. Để một lý do gặp mặt danh chính ngôn thuận, dối rằng nâng cao học thức, thuê gia sư riêng.”
“Năm đó, hầu như ngày nào chúng cũng gặp . Anh học thức uyên bác, tướng mạo tuấn tú, đối xử với dịu dàng tỉ mỉ, chăm sóc chu đáo. thể kiểm soát tình cảm của , yêu .”
“Là ngỏ lời với , đáp , với rằng, thật cũng yêu từ lâu.”
Khi về thời gian hai yêu , ánh mắt Liễu Mạn Như ánh lên vẻ ngọt ngào và hạnh phúc, rõ ràng cô vẫn còn luyến tiếc mối tình .
Mặc dù, Ngọc Lang trong lời cô phản bội cô .
Đối với điều đó, cô chỉ sự đau lòng và buồn bã.
Chứ hề thể hiện sự tức giận hận thù.
“Sau khi thổ lộ tâm tư, chúng xác định quan hệ. Vốn dĩ, chúng âm thầm định ngày cưới, nhưng một quân quan để mắt tới.”
“Tên quân quan đó ngày ngày gửi hoa, gửi vàng bạc châu báu cho , gả cho vợ. yêu trong lòng, đương nhiên là đồng ý, liền cưỡng ép kết hôn.”
“Sau đó, tên quân quan ngóng và Ngọc Lang đang qua , liền tùy tiện tìm một tội danh, bắt Ngọc Lang nhốt nhà lao.”
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-488-chuyen-cu-doi-truoc-2.html.]
“Hắn với , Ngọc Lang bình an vô sự, đồng ý gả cho . Vì Ngọc Lang, đành đồng ý yêu cầu của . nghĩ bụng, đợi Ngọc Lang thả , chúng sẽ tìm cơ hội lặng lẽ rời khỏi nơi thị phi đó, đến nơi khác sinh sống.”
Nói đến đây, Liễu Mạn Như khổ một tiếng: “Đương nhiên, chúng thể trốn thoát thành công. Ngay từ ngày đồng ý thả Ngọc Lang khỏi nhà lao, sắp xếp theo dõi chúng trong bóng tối.”
“Cho nên, đêm đó và Ngọc Lang đến bến cảng, của chặn .”
“Hắn tức giận, sai bắt Ngọc Lang đ.á.n.h cho một trận tàn nhẫn. Ngọc Lang đ.á.n.h gần như c.h.ế.t sống , liệt giường hơn hai tháng mới hồi phục.”
“Sau , chúng cố gắng chạy trốn vài nữa, nhưng đều bắt .”
“Cuối cùng nhận , chỉ cần chịu buông tay, sẽ mãi mãi thoát khỏi lòng bàn tay . Trong sự tuyệt vọng, hẹn ước cùng Ngọc Lang tuẫn tử.”
“ nhờ mua thạch tín, bỏ rượu, chia thành hai chai. một chai, Ngọc Lang một chai. Chúng hẹn ngày mùng bảy tháng bảy cùng uống cạn chai rượu kịch độc . Đợi khi c.h.ế.t, sẽ còn ai thể chia cắt chúng , chúng thể một đôi phu thê quỷ yêu thương ở Địa phủ.”
“ mà…”
Nước mắt nơi khóe mắt Liễu Mạn Như lặng lẽ rơi xuống khuôn mặt: “ vạn ngờ, Ngọc Lang vì sợ c.h.ế.t, uống chai rượu độc đó.”
“ càng ngờ, c.h.ế.t đầy một tháng, thể coi như chuyện gì xảy , kết hôn sinh con với phụ nữ khác.”
“ thật sự đối diện hỏi , năm xưa rốt cuộc thật lòng yêu ? Những lời tình tứ , những lời thề non hẹn biển hứa, rốt cuộc là thật lòng ?”